MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: thiên chúa :: thánh thể
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Bài Lời Chúa 61: Trọng Của Người Như Trọng Của Mình
Thứ Năm, Ngày 7 tháng 4-2016
BÀI LỜI CHÚA 61

TrỌng cỦa ngưỜi như trỌng cỦa mình

Chúng ta đã biết chuyện ông Tô-bít. Ông cùng với đồng bào bị đi lưu đầy sang Ni-ni-vê. Là người giàu có, ông giúp đồng bào khốn khổ, nhất là chôn cất đồng bào bị giết và bị vất xác sau tường lũy. Nhưng thử thách đã đến, ông bị mù cả hai mắt ; do đó, của cải càng ngày càng tiêu hao hết sạch. Đây là đoạn truyện tiếp theo do ông kể lại quãng đời nghèo khổ ấy :

Trích sách Tô-by-a, ch.2. - 3.

Thời ấy, An-na, vợ tôi, phải canh cửi làm việc phận gái. Vợ tôi giao hàng cho chủ mướn và họ trả công cho nàng. Số là mồng bảy tháng ba, nàng xén tấm vải và đem giao cho chủ thuê. Họ đã trả trọn công cho nàng, lại còn làm quà cho nàng một con dê con để khao một bữa. Khi nàng về nhà và đi qua bên cạnh tôi, con dê cất tiếng kêu be be. Tôi mới gọi nàng lại mà bảo :

-    Con dê ấy ở đâu đến ? Họa chăng là của trộm cắp ? Hãy đem trả cho chủ nó. Vì ta không được phép ăn của gì trộm cắp !

Nàng đáp :

-    Quà người ta tặng tôi thêm vào tiền công đó mà !

Tôi không tin và cứ bảo phải trả lại cho chủ. Tôi lấy làm xấu hổ thay cho nàng vì điều đó. Bực mình, nàng gắt với tôi :

-    Thế các việc bố thí, làm phúc của ông đã đem lại gì cho gia đình ta nào ? Đó, đem mù lòa, đem nghèo túng, chứ có gì nữa đâu?

Rất đỗi buồn phiền, tủi nhục, tôi đã rên lên và khóc...

*   Đó là Lời Chúa ! - Tạ ơn Chúa !

Suy niệm Lời Chúa

Tại sao ông Tô-bít rên khóc ? Vì cảm thấy nhục nhã ! Đây nhé : Xưa giàu có, làm phúc bố thí, chôn cất kẻ chết, nay bị mù lòa, tàn tật, nghèo túng, phải sống nhờ tiền lao động của vợ nuôi. Đã thế, khi ông khăng khăng tưởng bà ăn trộm ăn cắp, bị vợ bực mình lỡ lời nhiếc móc ông như ta vừa nghe ở trên. Kể ra, chúng ta cũng thấy bà vợ có lý phần nào : giá ông chịu khó kiên nhẫn hỏi vợ cho rõ ràng xem con dê ấy ở đâu, và khi vợ nói là quà biếu thì tin vợ đi. Ông quá thẳng thắn và cố quyết, nên làm vợ bực tức. Nhưng dầu sao, ở đây, chúng ta phải ghi nhận điều Chúa muốn dạy ta qua thái độ ông Tô-bít, là thà đói, chứ không thà ăn của trộm cắp.

Đó là vì :

1/  Chúa muốn ta tôn trọng của cải tha nhân :

Ông Tô-bít đã nghĩ đúng : của ai người nấy là chủ, và quyền sở hữu ấy, ai khác đều phải tôn trọng. Thiên Chúa đã ghi luật ấy trong lương tâm, nên tự nhiên, ai ai đều biết phải trọng của người khác, không được lấy, không được xâm phạm. Hơn nữa, Chúa còn long trọng xác nhận quyền sở hữu bằng hai giới răn 7 và 10 : chớ lấy của người và chớ tham muốn của người.

Nhưng tại sao phải tôn trọng của đồng loại ? Xin thưa : lý do không phải vì của cải ấy thánh thiêng, hay vì nó giá trị, đắt tiền, quí báu, cho bằng là vì chính người đồng loại ; tức là : vì không được để cho người đồng loại phải buồn khổ, phải thiệt hại. Cái nhắm đến ở đây, trước tiên là nhắm đến con người. Và vì thương yêu họ, ta không lấy, không làm thiệt hại vật gì thuộc về họ, để họ khỏi phải buồn khổ. Các đồ vật ấy như nhà cửa, dụng cụ, quần áo, tiền nong..., đã trở nên thành phần của con người họ, nên tay chân họ, đời sống họ. Chạm tới chúng là như chạm tới con người họ. Nếu Chúa dạy ta yêu thương và tôn trọng họ, thì Chúa cũng dạy ta phải tôn trọng luôn cả những thành phần ấy của con người họ nữa. Do đó, ta thấy giới răn 7 và 10 liên hệ mật thiết với đức yêu người và được nâng đỡ bởi đức yêu người. Tóm lại, yêu người thì ta không lấy của họ ; và xâm phạm của cải của người, đó là ta không yêu thương họ.

Chính Kinh Thánh dạy rõ ràng ở Thư Rôma 13.9 : “Các điều... chớ trộm cắp, chớ tham muốn..., tất cả đều tóm lại nơi một lời này : Ngươi hãy yêu mến đồng loại như chính mình. Mà yêu mến hẳn không làm hại người đồng loại...”

Bây giờ, ta phân tách cụ thể xem tôn trọng của cải đồng loại gồm có những việc gì ?

a/  Trước tiên, ta không chỉ đừng trộm cắp, cướp giật... của ai ta không được lấy khi chưa có phép họ, điều này quá rõ, khỏi cần nói dài, mà còn giữ gìn, bảo vệ của cải họ cho đừng bị hư hỏng. Chẳng hạn, người ta phơi đậu ngoài trời, mưa bắt đầu đổ hột, ta hãy giúp đem vào nhà ; thấy chiếc xe đạp ai đổ giữa đường, ta nâng nó dậy, thấy áo ai phơi sắp rơi xuống sình lấy, ta nhặt, mắc vào dây tử tế...

Cách riêng, trong những trường hợp quan trọng hoặc nguy kịch, ta càng có trách nhiệm tích cực hơn, cho dù không ai trao phó cho ta : như khi thấy lửa bắt cháy nhà hàng xóm, phải tùy sức đến ngay bảo vệ của cải và trợ giúp chữa lửa. Không ai nói yêu thương đồng loại mà lại dửng dưng : “cháy nhà hàng xóm, bình chân như vại”. Thế là không yêu thương ! Bảo vệ của cải, nhà cửa họ, chính là yêu thương họ. Hoặc đang đi xe qua đường, thấy trẻ con chơi lửa gần bồn xăng, gần nhà tranh dễ cháy, đừng có thái độ mà ngày nay người ta gọi là “mackeno”, tức là “mặc kệ nó”, sống chết mặc bay..., đường ta cứ đi, không dừng lại răn bảo, lấy cớ vội việc hay sợ bùn dây bẩn quần áo...

Yêu thương thì không làm thiệt hại ai, mà còn không làm buồn khổ cho ai cả ! Cứ thử tưởng tượng ta đứng vào địa vị một người đau đớn vì bị mất một chiếc xe đạp hay xe gắn máy mà họ đã phải dành dụm tằn tiện cả năm hay mấy năm trời mới tậu được để đi làm kiếm cơm nuôi vợ con. Đau xót biết bao ! Tội nghiệp biết bao ! Nếu ta thương người, đâu có nỡ làm họ đau đớn như thế !

Chuyện đánh bạc cũng là một thứ trộm cắp. Đây tạm gác một bên vấn đề đi đánh bạc là có tội hay không. Cứ thử nghĩ xem : kẻ được bài bạc, hả hê sung sướng ăn chơi..., đang khi đó người thua bạc, đau đớn, xót xa, về nhà đánh đập vợ con, tra khảo lấy tiền chơi tiếp, rồi thua nữa : cả một gia đình đói khổ, đau thương.. Ta cứ ở hoàn cảnh họ mới biết là khổ sở chừng nào. Thế mà có người Công giáo mà lại mở sòng bạc. Vậy yêu thương người, không được làm người buồn khổ, thiệt hại.

b/  Thứ đến, ta phải có trách nhiệm đặc biệt hơn khi của cải ấy lại được ký thác cho ta coi sóc hay sử dụng.

*                                Khi sử dụng : Phải cẩn thận và giữ gìn nó. Thường ta có tật xấu là của mình thì quí, của người lơ là. Mượn ai cuốn sách, hãy bọc bìa lại, đừng cầm đọc khi tay dính đất, nhọ nồi hay dầu nhớt, đừng quăng bừa bãi trên đất, chỗ dơ, dễ cháy, chỗ trẻ em có thể lấy chơi hay xé rách ; cũng đừng chuyền tay cho mượn khi chưa có phép của chủ nó. Về các vật khác cũng vậy...

Đôi trường hợp, các vật để ta sử dụng không có người rõ ràng đứng ra cho mượn, tỉ dụ những bàn ghế trong hội trường, rạp ciné, tiệm giải khát, ghế băng đá ngoài công viên, các đồ dùng trong lớp học, sách hát trong nhà thờ, sách Kinh Thánh trong các lớp dạy Kinh Thánh hoặc nhóm chia sẻ Lời Chúa, các vật ấy có chủ, có khi chủ là một tập thể như Nhà nuớc, cộng đoàn, nhà thờ, nhóm Cầu nguyện..., ta cũng phải cẩn thận và gìn giữ như thể của mình.

*                                Càng phải cẩn thận hơn nữa, khi ta là người được ủy thác như bảo vệ, gác dan, quản lý, thủ quĩ... Kinh Thánh dạy : “Nơi người quản lý, người ta đòi phải có sự trung tín” (2Cr 4.2).

Một người bảo vệ, một nhân viên an ninh, trong vài trường hợp đặc biệt, có khi phải liều hi sinh sức khoẻ hay thí mạng để bảo vệ của cải, tài sản người ta ký thác cho mình coi sóc, cai quản...

Kỳ này đã đủ. Kỳ sau, ta sẽ nói đến làm thiệt hại và sự đền bù.

Trước khi chấm dứt, gia đình ta hãy ghi nhớ mấy câu cần thiết trên kia, tức là : Tôn trọng của cải tha nhân, trước tiên là vì ta yêu họ. Ôi đức yêu thương của đạo Chúa dạy ta thật cao cả ! Nó giúp cho con người sống hòa thuận, bình an và hạnh phúc biết bao !

Vậy nếu thế gian chạy theo ma quỉ để làm khổ người ta, thì ít ra, phần chúng ta, con cái Chúa là Cha đầy yêu thương, hãy yêu thương và tôn trọng cả người lẫn của đồng loại.

Tích truyện

Ông Vua Nhật có 100 bình quí, một hôm, một quần thần sơ ý làm vỡ một chiếc. Vua sai quân chém đầu. Một đại thần khác thấy vậy đến bên tủ chứa các bình ấy, lấy vai đẩy chiếc tủ, cả 99 chiếc đều rơi vỡ tan tành. Vua giận như điên. Song trước khi trị tội, vua hỏi :

-   Tại sao khanh cả gan làm việc điên rồ ấy ?

Vị đại thần đáp :

-   Hạ thần thấy vì làm vỡ một chiếc bình, mà Bệ hạ sai giết một tôi trung, thế thì 99 chiếc còn lại sẽ làm chết 99 nhân mạng nữa. Nên thần xô cho vỡ để một mình thần chết thôi.

Vua nghe lời nói, tỉnh ngộ và tha cho cả hai người.

 

 

p p p

 

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Bài 65: Hiệu Quả Thứ Hai : Có Sự Sống Muôn Đời Và Được Sống Lại (c.54) (phan #4) (4/12/2016)
Bài 64: Hiệu Quả Thứ Hai : Có Sự Sống Muôn Đời Và Được Sống Lại (c.54) (phan #3) (4/12/2016)
Bài 63: Hiệu Quả Thứ Hai : Có Sự Sống Muôn Đời Và Được Sống Lại (c.54) (phan #2) (4/10/2016)
Bài 62: Hiệu Quả Thứ Hai : Có Sự Sống Muôn Đời Và Được Sống Lại (c.54) (4/10/2016)
Bài 61: Tại Sao Loài Người Phải Được Biến Đổi Nên Thần Thiêng Như Thế ? (4/10/2016)
Tin/Bài cùng ngày
Bài Lời Chúa 65: Thật Thà Không Dối Trá (4/7/2016)
Bài Lời Chúa 64: Điều Răn Thứ Tám Chớ Làm Chứng Dối (4/7/2016)
Bài Lời Chúa 63: Phải Hoàn Trả (phần Ii) (4/7/2016)
Bài Lời Chúa 62: Phải Đền Trả (phần I) (4/7/2016)
Tin/Bài khác
Bài 60: Tiến Trình Của Việc Biến Đổi Ấy. (4/5/2016)
Bài 59: Tiếp Nhận Chúa Kitô Trong Phép Thánh Thể Thì Ta Được Sự Gì ? (4/5/2016)
Bài 58: Hiệu Quả Thứ Nhất : Ai Ăn Thịt Uống Máu Chúa Sẽ Được Có Sự Sống Nơi Mình (phan 2) (4/5/2016)
Bài 57: Hiệu Quả Thứ Nhất : Ai Ăn Thịt Uống Máu Chúa Sẽ Được Có Sự Sống Nơi Mình (c.53) (4/5/2016)
Bài 56 : Thần Lương Kỳ Diệu (4/5/2016)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768