MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: thiên chúa :: thánh thể
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Bài#49: Thực Tập (phan#3)
Thứ Ba, Ngày 1 tháng 3-2016
Đừng tưởng Đức Giêsu, là Con Thiên Chúa, thì chịu đau khổ và chết coi như không “nhẹ như lông hồng”. Đau khổ và chết – và nhất là cái chết đau đớn khủng khiếp bởi khổ hình đóng đinh thập tự giá – ai mà chẳng sợ ! Đức Giêsu cũng là người thật, theo lẽ tự nhiên Người cũng sợ, cũng muốn trốn tránh, cho nên :

“Khi còn sống kiếp phàm nhân, Đức Giê-su đã lớn tiếng kêu van khóc lóc mà dâng lời khẩn nguyện nài xin lên Đấng có quyền năng cứu Người khỏi chết….”

“Lạy Cha, nếu có thể được, xin cho con khỏi phải uống chén này…”(Mt 26.39)

Nhưng không thể được.

“(Chỉ vì) Thiên Chúa muốn đưa muôn vàn con cái (là loài người khốn nạn chúng ta) đến vinh quang (trên trời), nên Người đã làm một việc thích đáng, là (truyền) cho Đấng khơi nguồn ơn cứu độ cho họ (tức Đức Giê-su) trải qua nhiều đau khổ (và cả cái chết nữa) mà trở nên thập toàn.” (Dt 2.10)

 Vì có nên thập toàn thì mới trở nên nguồn ơn cứu độ nhân loại được, vì thế :

“Dẫu là Con Thiên Chúa, (Chúa Cha vẫn muốn) Người phải trải qua nhiều đau khổ (và cả cái chết nữa) mà học cho biết vâng phục; và khi đã (nhờ vâng phục tuyệt đối đó mà đạt) tới mức thập toàn, Người trở nên nguồn ơn cứu độ vĩnh cửu cho tất cả những ai vâng phục Người” (Dt 5.8-9).

Trước tấm tình yêu thương vô bến bờ đó của Chúa Cha, chúng ta buồn vì mình tội lỗi, quá khô khan nguội lạnh, không biết nói thế nào để tạ ơn cho xứng ! Chớ gì ta có được miệng lưỡi các thiên thần Sêraphim, có trái tim của Mẹ Maria để sốt mến dâng lời ca ngợi và cảm tạ Chúa Cha hết lòng, hết sức, hết tâm hồn…

Thương ta đến nỗi hy sinh Con Một mình như thế, Thiên Chúa Cha mong muốn điều gì ?

Thưa : Chúa không mong muốn điều gì cho bản thân, rốt cuộc cũng chỉ là để chúng ta được tha thứ và làm hòa với Người mà được sống : 

“Nếu ngay khi chúng ta còn (là kẻ) thù nghịch với Thiên Chúa, Thiên Chúa đã để cho (truyền cho) Con của Người phải chết mà cho chúng ta được hòa giải với Người, phương chi bây giờ chúng ta đã được hòa giải rồi, hẳn chúng ta sẽ được cứu nhờ sự sống của Người Con ấy.” (Rm 5.10).        

   Chữ “phương chi” rất quan trọng. Khi chúng ta còn mắc tội lỗi, Chúa vẫn yêu thương ta đến như thế, phương  chi nay ta đã ăn năn, đã được tha tội, và trở về với Chúa thì Chúa còn yêu thương ta gấp bội đến thế nào. Tại sao vẫn còn sợ ?

Chính vì không học Thánh Kinh, nên chúng ta không hiểu lòng Chúa, mới luôn cảm thấy sợ hãi, sợ Oai nghi Chúa vì thấy mình hèn hạ, sợ bị phạt vì thấy mình tội lỗi ! Mắc phải tâm trạng đó là do một lối dạy đạo hồi trước đây (và có lẽ bây giờ vẫn còn tàn dư), quá nhấn mạnh cách thiên lệch trên vai trò Thiên Chúa là Đấng phán xét, một vị Thiên Chúa khắc nghiệt chỉ thấy ta toàn là tội lỗi, đáng phải sa hỏa ngục… ; hay ít ra làm cho chúng ta luôn có cảm tưởng Thiên Chúa là như ông bố gia trưởng, nghiêm nghị, độc đoán, hằng để mắt dò xét mọi hành vi cử chỉ xem chúng ta có đi ngay thẳng đúng đường đúng lối không mà nghiêm minh trừng phạt.

Và theo tâm lý, khi đã sợ hãi thì tất nhiên lạnh nhạt xa cách, không yêu Chúa và cũng chẳng hiểu gì về Tình yêu khoan dung nhân thứ của Người. Tất cả cũng chỉ vì không biết những gì Chúa Giêsu, Phát ngôn viên tối hậu của Thiên Chúa (Ga 1.18), đã mặc khải ra cho ta biết tình thương hải hà vô bến bờ của Người (Ep 2.4,7; 1Ga 3.1) cách riêng qua dụ ngôn bất hủ “Người Cha nhân hậu” (Lc 15.11-32) ! Cho dù ta quên hết mọi chân lý của đạo, chỉ cần nhớ dụ ngôn này, là đã nắm được toát yếu tất cả Tin Mừng mà Chúa Giêsu muốn loan báo về Chúa Cha :

“Người kia có hai con trai. Người con thứ nói với cha rằng: ‘Thưa cha, xin cho con phần tài sản con được hưởng.’ Và người cha đã chia của cải cho hai con. Ít ngày sau, người con thứ thu góp tất cả rồi trẩy đi phương xa. Ở đó anh ta sống phóng đãng, phung phí tài sản của mình.

Khi anh ta đã ăn tiêu hết sạch, thì lại xảy ra trong vùng ấy một nạn đói khủng khiếp. Và anh ta bắt đầu lâm cảnh túng thiếu, nên phải đi ở đợ cho một người dân trong vùng ; người này sai anh ta ra đồng chăn heo. Anh ta ao ước lấy đậu muồng heo ăn mà nhét cho đầy bụng, nhưng chẳng ai cho. Bấy giờ anh ta hồi tâm và tự nhủ : ‘Biết bao nhiêu người làm công cho cha ta được cơm dư gạo thừa, mà ta ở đây lại chết đói ! Thôi, ta đứng lên, đi về cùng cha và thưa với người: ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa. Xin coi con như một người làm công cho cha vậy.’ Thế rồi anh ta đứng lên đi về cùng cha.

“Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để.

“Bấy giờ người con nói rằng : ‘Thưa cha, con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa...’ Nhưng người cha liền bảo các đầy tớ rằng : ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu, rồi đi bắt con bê đã vỗ béo làm thịt để chúng ta mở tiệc ăn mừng ! Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.’” (Lc 15.11-24)

Đứa con trai bất hiếu, đòi chia phần gia tài ngay khi cha còn sống, rồi ẵm số tiền ấy đi hoang, ăn chơi đàng điếm, tài sản tiêu tùng, rách rưới, đói khát, mang tấm thân tàn tạ trở về… Vừa nhìn thấy con, ông mừng quá, tình thương con làm ông xóa bỏ mọi lỗi lầm, quên hết tội lỗi của nó : “Anh ta còn ở đằng xa, thì người cha đã trông thấy. Ông chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta và hôn lấy hôn để.” Ông ôm hôn, thay vì trừng phạt. Ông đã dùng cái hôn mà tỏ lòng tha thứ tội lỗi của đứa con.

Giả sử đứa con còn ngỡ ngàng, sợ hãi không dám tin vào tình cha yêu thương tha thứ, thì những cử chỉ sau đây sẽ làm nó tâm phục khẩu phục : “Người cha liền bảo các đầy tớ rằng : ‘Mau đem áo đẹp nhất ra đây mặc cho cậu, xỏ nhẫn vào ngón tay, xỏ dép vào chân cậu !” Đó là những việc tái lập lại địa vị và quyền lợi của đứa con trong gia đình, dù nó đã xưng thú là bất xứng : “Con thật đắc tội với Trời và với cha, chẳng còn đáng gọi là con cha nữa.”  Chưa hết, ông còn sai đầy tớ làm thịt con bê béo để mở tiệc ăn mừng ! “Vì con ta đây đã chết mà nay sống lại, đã mất mà nay lại tìm thấy.” Niềm vui mừng lan tới cả Thiên đàng : Vậy, Tôi nói cho các ông hay : trên trời cũng thế,… giữa triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.” (Lc 15.4,10)  

Vậy đó, ngay khi ta đang còn là những người tội lỗi, Chúa Cha vẫn yêu thương chúng ta, phương chi bây giờ ta đã được hòa giải với Người ! Mời đọc lại câu Thánh kinh ấy: “Bằng chứng Thiên Chúa yêu thương chúng ta (đó là) Đức Ki-tô đã chết vì chúng ta, ngay khi chúng ta còn là những người tội lỗi. Phương chi bây giờ chúng ta đã được nên công chính nhờ máu Đức Ki-tô đổ ra, hẳn chúng ta sẽ được Người cứu khỏi cơn thịnh nộ của Thiên Chúa.” (Rm 5.8-9).

- Vậy thì thử hỏi :

“Ai sẽ buộc tội những người Thiên Chúa đã chọn ? Chẳng lẽ Thiên Chúa, Đấng làm cho nên công chính ?

“Ai sẽ kết án họ ? Chẳng lẽ Đức Giê-su Ki-tô, Đấng đã chết, hơn nữa, đã sống lại, và đang ngự bên hữu Thiên Chúa mà chuyển cầu cho chúng ta ?” (Rm 8.33-34)

 

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Bài 54: Làm Thế Nào Để Nhân Loại Nhận Được Ơn Phúc Tha Tội Và Bình An Của Máu Đổ Ra Từ Hiến Tế Chúa Giêsu ? (4/4/2016)
Bài 53: Do Tế Lễ Của Đức Ki-tô Hữu Hiệu (phan 2) (4/4/2016)
Bài 52: Do Tế Lễ Của Đức Ki-tô Hữu Hiệu, (4/4/2016)
Bài 51: G - Thánh Lễ Là Một Tế Lễ Cầu Đảo (4/4/2016)
Chầu Thánh Thể Tối Thứ Năm Tuần Thánh - 2016 (3/21/2016)
Tin/Bài cùng ngày
Bài#50: Thực Tập (phan#4) (3/1/2016)
Bài#48: Thực Tập (phan#2) (3/1/2016)
Bài#47: Thực Tập (3/1/2016)
Bài#46: Công Đồng Vatican Ii Cũng Trong Văn Kiện Phụng Vụ Thánh (3/1/2016)
Tin/Bài khác
Bài#45: Các Thánh Giáo Phụ Làm Chứng Về Phụng Vụ Thiên Giới. (1/26/2016)
Bài#44: Vòng Tròn 3 Biểu Tượng Thân Mình Chúa Giêsu Tử Nạn Và Phục Sinh, Mà Nhờ Tin Ta Được Nhập Vào. (1/26/2016)
Bài#43: Do Tư Cách Gì Mà Đức Giêsu Có Thể Mang Tội Của Loài Người Vào Thân Mình Người Như Thế? (1/26/2016)
bài#42: Hiệu Quả Tuyệt Vời Của Hiến Tế Chúa Giêsu Là Cho Nhân Loại (1/26/2016)
Bài#41: – Lặp Lại Của Kỳ Trước Vài Dòng, Để Có Đầu Có Đuôi Cho Dễ Hiểu. (phan#2) (1/26/2016)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768