BÀI
LỜI CHÚA 54
TỘi ngoẠi tÌnh vÀ ly dỊ
Trích sách
2 Sa-mu-en, ch.11
Quân đội của vua Đavít đang vây
thành Ra-ba, còn Đavít sống nhàn hạ trong lâu đài
tại kinh đô. Một buổi chiều nọ, Đavít đi tản
bộ trên sân thượng đền vua, ông nhìn xuống
sân nhà bên cạnh, thấy một phụ nữ đang tắm : đó là một phụ nữ
rất xinh đẹp. Từ cái nhìn, gây ra tà dục thèm
muốn, từ thèm muốn không kìm hãm được đi
đến sa ngã... Đavít sai
người dò
hỏi lý lịch nàng, và
được biết nàng là Bet-sa-bê, vợ của
tướng U-ry-a. Ông sai người triệu nàng vào cung và
đã ăn nằm với nàng. Cho
đến một hôm, ông kinh hoàng nghe nàng báo tin
:
- Thiếp đã có thai
!
Chuyện
này lộ ra, vì là tội ngoại tình, chiếu theo luật Môsê kẻ phạm tội sẽ
bị ném đá chết. Nàng lo sợ báo cho vua
để vua lo liệu.
Đavít
nghĩ ra một kế : ông sai gọi
tướng U-ry-a từ mặt trận được cho
về phép, để hú hí với vợ, hầu vua có
thể lấp liếm đổ cho tướng ấy là
tác giả của cái bào thai kia. Nhưng U-ry-a
lại không ghé về nhà với vợ, ông cứ ngủ
ở cửa Đền Vua. Hỏi ông, ông cho biết :
- Hòm bia Thiên Chúa cũng như toàn
quân đội Israen đang ở dưới lều xung
trận, giữa chốn đồng không mông quạnh, còn
tôi là ai mà dám về nhà ăn uống và nằm với
vợ con ?
Hết
kế, Đavít đành viết mật thư
cho nguyên soái Yôáp, truyền đưa tướng U-ry-a ra
chỗ trận chiến ác liệt nhất, rồi bỏ
ông ta mà rút lui cho ông bị đánh mà chết đi.
Vợ U-ry-a nghe tin chồng
đã chết, thì để tang và than khóc chồng trong vòng
một tháng.
Khi nàng mãn tang, Đavít sai người đón
nàng vào cung làm vợ mình. Như thế, vua đã
phạm tội ngoại tình, lại còn liều mình giết
chồng để chiếm đoạt vợ. Nhưng ông
không thể “lấy vải thưa che mắt thánh”, nhất
là che mắt Thiên Chúa ! Ngài sai Na-than đến cáo tội ông
và báo cho ông những hình phạt nặng nề.
* Đó là
Lời Chúa ! - Tạ ơn Chúa !
Suy niệm Lời Chúa
Chúng ta
thường gọi : Vua Thánh Đavít, thế mà ông đã có
thể phạm những tội lớn đến như
thế. Sách Kinh Thánh kể lại chuyện đó, có ý cho ta
thấy sự yếu đuối của loài người,
nhất là trong vấn đề nam nữ. Người
đời thường nói không mấy khi sai: “Anh hùng
đến mấy, cũng khó vượt qua (cửa)
ải mỹ nhân”.
Về
tội ngoại tình, Kinh Thánh nhiều lần cho biết Thiên
Chúa rất ghét : “Bởi vì ĐỨC CHÚA là
chứng nhân giữa ngươi và người đàn bà
ngươi đã cưới trong tuổi thanh xuân. Chính
ngươi đã phản bội nó, mặc dầu nó là
bạn đường và là người vợ kết
ước với ngươi. … Quả
thật, Ta ghét việc rẫy vợ, - ĐỨC CHÚA, Thiên
Chúa Ít-ra-en phán.” (Mal 2.14-16)
Và hình
phạt sẽ tối đa : “Người
nào ngoại tình... cả gian phu lẫn dâm phụ, tất
phải bị (ném đá) chết” (Lv 20.10).
Tại
sao ngoại tình lại là tội nặng như vậy ?
Vì
không những nó là một sự phản bội lời
kết ước, như lời Kinh Thánh trên đây nói. Khi
yêu nhau, rồi cưới nhau, họ đã thề thốt
: “… sẽ yêu em mãi mãi, cho dù vật đổi sao dời,
cho đến ngày cái chết đến phân rẽ hai ta...”.
Chẳng có ai lại nói với người yêu mình : “…chỉ
yêu một thời gian thôi...”. Nhất là rũ bỏ
lời thề ấy ngày lễ hôn phối trước
mặt Chúa và Hội Thánh, chẳng là một trọng
tội sao ? Bởi vì nó phá đổ tan tành gia đình
của đương sự - mà gia đình vốn là
nền tảng của xã hội - nó còn vi phạm
đến quyền lợi của vợ hay chồng
của người tòng phạm ; hơn nữa tội
ngoại tình thường thường kéo theo nhiều tội
khác lớn hơn không lường trước
được. Cứ xem chuyện vua Đavít : Tội
ngoại tình của ông đã đưa ông đến
một tội ác lớn hơn nữa : giết chồng
để chiếm vợ.
Kinh
Thánh kết án kẻ phạm tội ngoại tình cụ
thể thực sự, cũng như việc phạm
tội ngoại tình bên trong tâm tưởng. Đavít bắt
đầu phạm ngoại tình khi nào ? Khi ông nhìn xem và thèm
muốn chiếm lấy người đàn bà ấy. Đúng
thế, Chúa Giêsu đã lên án : “Phàm
ai nhìn người phụ nữ để thỏa lòng
dục, thì đã ngoại tình với nó trong lòng...” (Mt 5.28).
Thời
nay, luân lý đã đâm ra suy đồi, người ta
viện đủ lý lẽ: nào không còn tình cảm, sống
không hạnh phúc, nào không thể hòa hợp, sống với
nhau như trong hỏa ngục, và vô số lý do khác nữa ...
để tha phép cho mình buông thà, đạp đổ
một tường lũy bảo vệ hôn nhân và hạnh
phúc của nhân loại : là sự trung tín trong bậc
vợ chồng. Những lý do nêu ra, bề ngoài thì
thấy có vẻ có lý, có vẻ đáng thương tội
nghiệp, nên thông cảm... Xét kỹ, luôn luôn thấy nó gây
tai hại trầm trọng như đã trình bày, cho nên không
thể có lý do nào biện hộ, chống chế cho nó
được. Bởi vậy chúng ta, những tín hữu
của Chúa Kitô, phải hết sức ý thức về sự
nghiêm trọng của tội ngoại tình, vì tội này có
thế nào nên Thiên Chúa mới ghét đến mức ra
lệnh : cả gian phu dâm phụ tất phải bị ném
đá đến chết !
a/ Để phò tá cho sự trung tín trong
bậc vợ chồng, và không được phép ly dị,
không có lý lẽ phàm trần nào đủ sức thuyết
phục, vì chỉ lập luận trên bình diện tự
nhiên thì khó mà đưa ra được những lý lẽ
tuyệt đối, không ai bắt bẻ nổi, Vậy
chỉ tìm được lý lẽ thâm sâu trong ý định của
Đấng Tạo Hóa, khi Ngài dựng nên họ : “Đàn ông sẽ bỏ cha mẹ
mà khắng khít với vợ mình và cả hai sẽ nên một thân xác. Vậy
điều gì Thiên Chúa đã phối hợp, thì
người ta chớ có phân ly” (Kn 2.18-24; Mt 19.5tt; Ep
5.31). Bất trung, ngoại tình, ly dị là “xé” cái thân xác
đã nên một ấy. Mà như chúng ta đã biết qua
những bài giáo lý trước : con người, dù là nam hay
là nữ, cũng mới chỉ là “một nửa”,
thiếu thốn, bất toàn, cả hai phải hợp nên
một mới thành người đầy đủ.
Bất trung, ngoại tình, ly dị là phá hủy cái một
con người toàn vẹn ấy, nên có thể coi như là
một tội sát nhân.
b/ Phải
giữ trung tín vợ chồng còn vì Đức Giêsu đã nâng đời vợ
chồng lên một bậc cao trọng mới : làm thành
một Bí tích, tức là làm
cho nó thành dấu chỉ về mầu nhiệm Chúa kết
hợp với Hội Thánh (Ep 5.32). Chúa Giêsu đã
yêu mến Hội Thánh là hiền thê của mình và đổ
hết máu mình ra mà chuộc Hội Thánh, đã làm Hội
Thánh nên trong sạch khỏi mọi tì ố, đã trung thành
yêu thương, nuôi nấng, gìn giữ, che chở Hội
Thánh mãi mãi (Ep 5.25-29); đáp lại, Hội Thánh cũng
“phục tùng” Chúa mình (Ep 5.24). Tình yêu chung thủy ấy
phải được diễn ra, biểu lộ ra trong
đời vợ chồng Công giáo. Khi bất trung, ngoại
tình hay ly dị, vợ chồng Công giáo làm hoen ố mầu
nhiệm tình yêu của Chúa Kitô và Hội Thánh.
c/ Chưa hết, họ còn phạm một
tội ác lớn khi làm đổ
vỡ hôn nhân, vốn là thành lũy che chở con cái họ,
là tổ ấm và là môi sinh
cần thiết để nuôi dưỡng và giáo
dục cho chúng nên người trưởng thành, nên thành
viên tốt cho Hội Thánh, cũng như nên công dân tốt cho
Tổ quốc. Ai chẳng biết bao nhiêu thanh thiếu niên
hư hỏng, bụi đời, du đãng, phạm pháp,
phá hoại, trộm cướp, đâm thuê, chém
mướn, sát nhân... chỉ vì hồi nhỏ, chúng
thiếu tình thương trong một gia đình tan vỡ,
chúng là nạn nhân của một gia đình lục
đục hoặc ly dị... Khoa điều tra xã hội
đã cho biết những con số đáng sợ...
· Bây giờ, chúng ta giải đáp
vài vấn nạn.
1/ Có
người hỏi : Nếu chồng phạm
tội ngoại tình, làm đổ vỡ hôn nhân, vợ có
được trả tự do đi lấy chồng khác
không ?
Đáp : Hội Thánh Công
giáo trả lời : Không ! Dù có một người phạm
tội ngoại tình, dây hôn phối không hề bị
đứt, vì Chúa đã dạy rõ ràng : Không được
vì cớ gì mà rẫy vợ để cưới vợ
khác ; bỏ chồng lấy chồng khác (x. Mt 19.1-9; 5.31-32).
Cái dây hôn phối còn đó, là cửa mở ngỏ cho
người bất trung có ngày sớm hối hận bỏ
đường sai quấy, hạ mình khiêm nhường xin
lỗi, mà trở về sum họp lại.
2/ Nhưng
có người thắc mắc : Khi đã có
người ngoại tình, bất trung, tình vợ chồng
đã tan vỡ, khó mà được người kia tha
thứ và trở về sum họp lại.
Đáp : Nếu sự thể là khó đến
như thế, thì càng phải thận trọng tránh tội
ngoại tình và ly dị. Việc tha thứ và hàn gắn
đối với loài người thì quả thật
rất khó hầu như không thể, nhưng “Với Thiên Chúa thì chẳng có gì
là không có thể !” (Mt 19.26). Nghĩa là phải cầu xin
ơn Chúa giúp mới được, mới có sức tuân
theo Lời Chúa dạy : “Nếu anh em tha thứ cho người ta những
điều gì họ sai lỗi, thì Cha anh em Đấng
ở trên trời, cũng sẽ tha cho anh em” (Mt 6.14), lúc ấy Chúa mở lòng
cho người bị xúc phạm xúc động trước thái độ
người kia khiêm nhường xin lỗi, sẽ vì Chúa mà
tha thứ được.
Ngoài ra, người ấy cũng
hãy xét mình : có thế nào thì tình yêu mới phai nhạt, tình
vợ chồng mới đổ vỡ : “không có lửa,
sao có khói”, không mấy khi lỗi hoàn toàn của một bên,
vậy họ cũng có phần nào lỗi trong việc
người bạn đời đâm ra ngoại tình. Vì
thế, họ cũng cần Chúa thứ tha, nên họ càng
phải tha thứ. Cha Bernard Haring (CSsr) viết trong
quyển “Hôn nhân trong ánh sáng của Công Đồng”, (Saigon,
1967, tr.163) : “Những
người Kitô hữu nào quả cảm và đại
độ như thế, sẽ gặp được
niềm vui, được chúc lành của Chúa trên họ và
con cái. Tình yêu tha thứ của họ sẽ làm bùng cháy
lại ngọn lửa ấm áp ban đầu trong trái tim
lạnh giá...”, tình vợ chồng vẫn có thể hàn
gắn lại nhờ nỗ lực khéo léo của đôi
bên…
Đáp : Trong Giáo
Hội Công giáo, một khi hôn phối hợp pháp đã
thành sự, thì không bao giờ được phép ly
dị. Tuy vậy, để bảo vệ quyền sống
và sống bình an, Giáo
Hội cho phép ly thân, sống xa nhau, mỗi
người một nơi, nhưng không ai trong hai
người được phép đi thêm bước
nữa (ly dị tái hôn).
4/ Hỏi
: Ly thân như thế, mà vẫn bị người
kia đeo đuổi, đánh đập, khảo của
v.v…, thì làm thế nào để bảo vệ quyền
lợi chính đáng và của cải của mình ?
Đáp
: Trong
trường hợp ấy, có thể nhờ đến việc ly dị pháp lý,
tức là nhờ tòa án nhà
nước xử cho ly
dị theo tòa đời. Lưu ý : đó chỉ là
ly dị theo tòa đời, đừng nghĩ rằng
thế là cũng được ly dị theo phép
đạo, được tự do đi lấy
người khác. Ly dị tòa đời chỉ là một
phương thế bảo vệ việc ly thân mà Giáo
Hội cho phép, tức là nhờ luật pháp đời can
thiệp để bảo vệ quyền sống và
của cải hoặc con cái mình khỏi bị
người kia theo đuổi, uy hiếp. Xin nhắc
lại : trong đạo Chúa Kitô, không hề có sự ly
dị bao giờ. Tuyệt đối ! Đ.G.mục
hoặc Đức Giáo Hoàng cũng không thể cho phép, vì là
luật của Thiên Chúa đã đặt : “Điều gì Chúa đã phối hợp, loài
người không ai được phép phân ly”.
Hiện
nay thấy có dư luận là bên ngoại quốc, (cách riêng
bên Mỹ), thì Đ.G.Mục có thể cho phép ly dị. Không
phải vậy đâu. Chuyện là thế này : bên đó
họ có những chuyên gia luật pháp đạo
đời và tâm thần trị liệu, sau khi
được mời đến nghiên cứu và phân tách, đã
đưa ra kết luận minh chứng rằng : hai
vợ chồng nào đó, tuy đã lấy nhau theo phép
đạo, song kỳ thật ra, lấy nhau không hợp
luật, không hợp pháp, tức là hôn phối của
họ ngay từ đầu đã không thành, hay nói dễ
hiểu : giữa họ không có hôn phối. Không có hôn
phối, thì dĩ nhiên phải bỏ nhau.
Tích truyện
Có
một người kia, đi hỏi bí quyết bảo
vệ tình yêu gia đình khỏi, được nhiều
người góp ý rất hay. Ông ta đã đem vài ý kiến
thu lượm được mà khuyên con ông trong một
bức thư như sau :
Con ơi ! Có lần kia ba hỏi một ông
thương gia về việc giữ gia cang khỏi tan
vỡ, ông nói : “Tôi làm công việc bán hàng và tôi phải
học cách tìm hiểu tâm tính khách hàng. Về nhà, tôi cũng
cố coi vợ là một khách hàng và đối xử
với nàng cũng ôn tồn, khéo léo như thế. Kết
quả rất tốt. Bí quyết là ở chỗ đó. Ra
ngoài, chúng ta khéo léo và thành công lắm. Thế mà về nhà, ta
xử sự rất thô kệch và quá vô tâm vô tình. Có đôi
lúc tôi cũng cảm thấy xót xa, khi thấy mình vô cùng
lịch sự, tế nhị với khách hàng, trong khi ở
nhà thì tàn nhẫn với vợ con”. Đó, con thấy không ?
Bí quyết là ở chỗ đó. Con còn nhớ bài thơ
ngày xưa - hồi con còn bé - Ba dạy con học thuộc
lòng không ? Đại ý bài thơ đó nói : “Trên đời
này có một sự thật đáng buồn : chúng ta hay làm
cho những người thân yêu đau đớn bằng
những lời nói châm chích, cay độc, trong khi ta dùng lời
nhẹ nhàng, hoa mỹ để làm vừa lòng những
kẻ qua đường”.
³³³
|