Ơn gọi người Kitô hữu –
McCarthy.
Suy Niệm 1. ƠN GỌI CỦA NGƯỜI KITÔ
HỮU
Hiện nay,
Giáo Hội rất bận tâm với những ơn gọi.
Nhưng ở đây, ơn gọi được hiểu theo một cách rất giới hạn. Một cách cơ bản, chúng ta đang nói về
ơn gọi trở thành linh mục. Đây
là một ơn gọi quan trọng, nhưng không phải là
ơn gọi quan trọng nhất trong Giáo Hội.
Ơn gọi đầu
tiên và quan trọng nhất, phổ biến đối
với tất cả những người đã
được rửa tội, đó là ơn gọi trở thành người Kitô hữu,
hoặc ơn gọi làm người môn đệ của
Đức Giêsu. Đây là ơn gọi cốt
lõi. Tất cả những ơn gọi khác trong Giáo
Hội đều phải được coi như liên
hệ với ơn gọi của Đức Giêsu “Hãy
đến, hãy đi theo Ta”. Nói cách khác, chúng ta tiếp nhận ơn gọi
trở nên người môn đệ của Đức
Giêsu.
Tuy nhiên,
điều đáng buồn là có nhiều người
được rửa tội đã sống không khác
biệt gì, so với người không được
rửa tội. Nếu họ thực
hành lòng tin của họ, thì đó lại thường là
một lòng tin không trưởng thành, dựa trên cách
thực hành thường lệ, không dứt khoát.
Điều cần thiết là tin tưởng với
sự hiểu biết; và đi theo
Đức Kitô bằng lòng tin của cá nhân mình.
Lần kia, Đức Hồng Y Newman đã hỏi
cộng đoàn của ngài “Việc trở thành một
người Kitô hữu tạo ra sự khác biệt gì trong
lối sống hằng ngày của chúng ta?”.
Câu kết luận là “Tôi e rằng hầu
hết chúng ta cứ tiếp tục làm những gì chúng ta
đã làm, nếu chúng ta cho rằng đạo Công giáo không
hơn gì một câu chuyện ngụ ngôn”.
Ơn
gọi làm người Kitô hữu bao gồm cái gì? Theo
những lời trong Tin Mừng, thì ơn gọi làm
người Kitô hữu là một tiếng gọi trở
nên “muối đất, ánh sáng thế gian”. Đạo
Công giáo nói về lối sống như thế nào, chứ
không chỉ nói về lòng tin vào điều gì. Không nên có sự phân biệt giữa sinh hoạt
tôn giáo và những hoạt động thường ngày.
Lòng tin phải được chuyển thành
hành động. “Đừng ngại loan báo
điều mà bạn tin tưởng, trừ phi bạn hành
động một cách phù hợp” (Catherine de Hueck Doberty).
Với
tư cách là người Kitô hữu, chúng ta đóng một
vai trò rất tích cực trong thế giới. Chúng ta có những thứ để hiến
tặng, những thứ mà thế gian cần đến
một cách tuyệt vọng, mặc dù không nên e ngại
hoặc biện hộ về vai trò của chúng ta.
Điều này cần đến một lòng can đảm
và sự gan dạ nào đó.
Việc đi theo Đức Kitô nghĩa là gì đối
với người bình thường? Điều
này có nghĩa là trở nên một người Kitô hữu
ngay tại nơi bạn sinh sống, và ngay trong nghề
nghiệp mà bạn chọn lựa. Có
nhiều cách thức để phục vụ Đức
Kitô và Tin Mừng của Người. Lời
mời gọi trong trường hợp đầu tiên không
phải dành cho vai trò làm Tông đồ, mà là vai trò làm
người môn đệ của Chúa.
Chắc
hẳn là nếu không bao giờ nghe được
tiếng gọi của Đức Giêsu, thì chúng ta sẽ có
một cuộc sống dễ dãi hơn. Nhưng liệu chúng ta có được một
cuộc sống hạnh phúc hơn và liệu chúng ta có
được sống nhiều hơn thế nữa
chăng? Đức Giêsu nói “Thầy
đến để anh em được sống và
sống dồi dào”. Tin Mừng đưa ra cho chúng ta
một lối sống chính đáng hơn và sâu xa hơn cho cuộc
sống của chúng ta. Và Tin Mừng gieo vào
trong tâm hồn chúng ta những hạt giống của
sự sống đời đời.
Ơn
gọi là người Kitô hữu tạo ra viễn
tượng về một cuộc sống cao cả hơn
và trong sạch hơn trước mặt chúng ta. Đồng thời, ơn gọi này còn thông
truyền cho chúng ta sự hy sinh và phục vụ
người khác. Ơn gọi này mở rộng
những khả năng yêu thương và can đảm
của con người. Đó
không phải là công việc chỉ dành cho cá nhân người
Kitô hữu, mà còn dành cho toàn thể cộng đoàn Kitô
hữu nữa. Khi lãnh nhận phép Rửa tội, chúng
ta được đón nhận vào một cộng đoàn
những kẻ tin.
Ngày lễ
Chúa Giêsu chịu phép rửa nhắc nhở chúng ta về
ngày chúng ta được lãnh nhận phép Rửa tội.
Mỗi khi vào nhà thờ, và lấy nước
thánh làm dấu, là chúng ta đang tự nhắc nhở mình
về phép Rửa tội của chúng ta, và tự cam kết
sống trọn vẹn với ơn gọi của phép
Rửa tội ấy.
Suy Niệm 2. NGƯỜI KITÔ HỮU TRONG CƠN
THỬ THÁCH
Trong một số quốc gia, là một người
Công giáo tức là mắc một trọng tội. Ông bà Moran
bị kết án là người Công giáo.
Thay vì từ chối trách nhiệm, cả hai ông bà
đều thừa nhận điều này một cách
cởi mở, và họ chuẩn bị đương
đầu với những hậu quả. Họ bị
đưa ra toà, để bị xét xử trước
một bồi thẩm đoàn. Vốn đã bỏ
đạo, nên tất cả những người trong
họ hàng của hai ông bà đều mong muốn cứu
thoát họ khỏi bị tù tội hoặc tệ hơn
thế nữa. Vì thế, họ thuê một luật sư,
để biện hộ cho hai ông bà khỏi phải
chịu trách nhiệm. Lời bào chữa
của ông ta ngắn gọn như sau.
“Hai thân chủ của tôi bị
cáo buộc là người Công giáo. Mục đích của tôi là muốn chứng tỏ
rằng trên thực tế, hai ông bà không phải là như
vậy, mặc dù họ có thể cứ khăng khăng
tự nhận một cách can đảm rằng mình là
người Công giáo. Các sự kiện
đều đi ngược lại hai người.
Và tôi cần phải nói rằng, trường hợp này
sẽ cần phải xét xử dựa trên các sự
kiện.
“Tôi xin nói rằng: Hai ông bà Moran đều có lối
sống tốt đẹp, chăm chỉ làm việc. Tôi biết chắc chắn rằng cả hai
người chưa bao giờ bị lôi cuốn vào bất
cứ việc làm nào phi pháp. Họ là những
người đáng kính, theo bất
cứ tiêu chuẩn nào.
Người ta có thể thán
phục nhiều điểm trong cuộc sống của
họ. Họ là
những con người chân thành. Và người ta có
thể thán phục sự trung thành của họ, về
việc tuân giữ các lễ nghi bên ngoài trong tôn giáo của
họ, như tham dự Thánh Lễ và các phép Bí tích. Trên
thực tế, tôi cho rằng họ là những
người Công giáo chỉ trên danh nghĩa. Họ tham
dự Thánh Lễ vào sáng Chúa Nhật, và là những
người rất sốt sắng về mặt này. Nhưng điều này vẫn chưa đủ.
“Ông Giêsu đã nói trong Tin Mừng, và tôi xin trích dẫn
“Cứ xem họ sinh quả thế nào, thì biết họ là
ai (Mt 7,6). Rõ ràng từ bối cảnh
này, ông Giêsu ý muốn nói “hoa quả”
là “những hành động tốt đẹp”. Tôi e
rằng trong trường hợp của ông bà Moran, hoa
quả không đơn giản là điều đó.
“Tôi không tìm được chứng cứ nào trong
cuộc sống của họ, hoặc trong thái độ
của họ, rằng họ sống theo
những lời rao giảng của ông Giêsu một cách nghiêm
túc. Chẳng hạn, liệu có bất cứ người
nào có thể nghiêm khắc buộc tội hai thân chủ
của tôi về bất cứ mối quan tâm đặc
biệt nào đối với người nghèo khổ,
đau yếu, kém may mắn hoặc bị khinh miệt
chăng? Tôi cho rằng không hề có một
chút chứng cứ nào xác nhận cho một lời buộc
tội như vậy. Họ đã không
hề làm điều gì hơn bất cứ một
người nào trong chúng ta. Trên thực tế, họ
lại còn làm ít hơn, so với một số người
nào không bao giờ mơ tưởng đến việc
tự nhận mình là người Công giáo.
“Tuy nhiên, đây đúng là mẫu người, mà chính
ông Giêsu đã thực hiện theo cách
thức của ông ta, để giúp đỡ mọi
người, khi ông ta còn tại thế. Và ông ta còn tuyên
bố dứt khoát rằng những kẻ đi theo ông ta sẽ bị xét xử, không phải
vì số lần họ cầu nguyện, hoặc những
hành động thờ phượng mà họ tham dự,
nhưng là do cách họ đáp ứng những nhu cầu
của những người như vậy.
“Các môn đệ đầu tiên
của ông Giêsu đều là những Tông đồ nồng
nhiệt, mà ông ta sai đi để biến đổi
thế giới. Họ sẽ không thừa nhận rằng hai ông bà
Moran thuộc về cùng nhóm của họ đâu”.
(Đến đây, ông Moran nhảy dựng và la lên:
“Nhưng chúng tôi đều là người Công giáo”).
“Thưa ông Moran, tôi chưa nói xong. Tôi xin đưa ra
để quý toà xem xét rằng hai thân chủ của tôi không
phải là người Công giáo theo ý
nghĩa thực sự –theo ý nghĩa dành cho những
người mà đối với họ, người hàng
xóm của họ phải được thương
mến như chính bản thân họ vậy. Tất cả
lỗi mà họ phạm phải, đó là họ đã
tự lừa dối mình, và đó không phải là một
tội nặng. Do đó, tôi yêu cầu bãi bỏ lời cáo
buộc chống lại hai thân chủ của tôi, bởi vì
thiếu chứng cứ rõ rệt”.
Sau đó, thẩm phán tuyên bố “Bồi thẩm
đoàn sẽ rút lui, để xem xét lời phán quyết”.
Ngày lễ
Chúa Giêsu chịu phép rửa nhắc nhở chúng ta về
ngày chúng ta được lãnh nhận phép Rửa tội.
Khi lãnh nhận phép Rửa tội, chúng ta
được đón nhận lời mời gọi
trở nên những môn đệ của Đức Giêsu.
Do đó, câu hỏi mà chúng ta đều có thể hỏi là:
Nếu trở thành người Công giáo là một trọng
tội, thì liệu đã có đủ chứng cứ trong cuộc
sống của tôi, để đảm bảo cho một
niềm tin chưa?
|