Ba vua
Lễ Hiển Linh, đó là ngày
Thiên Chúa tỏ mình ra cho dân ngoại, mà đại diện
là ba nhà đạo sĩ phương đông, để
thực hiện lời tiên tri Isaia đã loan báo:
-
Dân ngồi trong tăm tối
sẽ được nhìn thấy ánh sáng chói lòa.
Đồng thời đây
cũng là ngày trọng đại cho mỗi người
chúng ta, vì ơn cứu độ đã được
thực hiện cho muôn dân.
Chúng ta hãy nhìn vào cung cách của ba
nhà đạo sĩ để rồi từ đó cùng nhau
tự vấn lương tâm và kiểm thảo đời
sống của mình.
Điểm thứ nhất, đó là ba
nhà đạo sĩ đã nhìn thấy ánh sao lạ và trong
thinh lặng các ngài đã suy nghĩ để tìm ra sứ
điệp mà Chúa muốn gửi đến. Trong khi đó
những người khác cũng đã nhìn mà chẳng
thấy và chẳng hiểu.
Có lẽ chúng ta cũng vậy,
chúng ta đã đắp tai ngoảnh mặt làm ngơ
trước lời mời gọi của Chúa. Chúng ta
để cho tâm trí bận rộn và quay cuồng trước
đam mê dục vọng, tiền bạc và lạc thú.
Rồi từ đó, ánh sao cuộc đời và tiếng
nói của Chúa cứ mờ dần, cứ tắt dần
trong cõi lòng chúng ta.
Điểm thứ hai, đó là sau
khi nhận ra sứ điệp của Chúa, các ngài đã lên
đường mặc cho những khó khăn chờ
đón. Các ngài có thể đưa ra 1001 lý do để
ở lại nhà, từ chối dấn thân vào một
cuộc phiêu lưu mạo hiểm bấp bênh. Tuy nhiên, các
ngài đã dứt khoát lên đường, không chần
chừ do dự, và đã trung thành với quyết
định của mình cho đến cùng. Mặc cho
người đời cười chê, các ngài vẫn
chỉ nuôi một ước vọng: Tìm gặp và thờ
lạy vua dân Do Thái.
Thái độ của các ngài hoàn
toàn khác xa với thái độ của dân Do Thái, đã
được thánh Augustinô diễn tả như sau:
“Các ngài đến chiêm ngắm
Đấng Cứu thế trên quê hương của dân Do
Thái, nhưng còn họ, họ lại không biết
đến. Các ngài đã tìm thấy Chúa Giêsu dưới hình
dáng một hài nhi nằm yên trong máng cỏ. Còn họ,
họ đã chối bỏ Chúa Giêsu ngay cả khi Ngài rao
giảng công khai, ngay cả khi Ngài làm các phép lạ. Các ngài
từ xa mà đến, và đã gặp được Chúa.
Còn họ, họ ở rất gần mà cũng chẳng
thấy”.
Có lẽ chúng ta cũng không
hơn gì những người Do Thái. Chúng ta ở cách nhà
thờ đôi ba trăm thước mà chúng ta cũng
rất ít khi đến tìm gặp Ngài. Chúa còn hiện
diện nơi những kẻ cùng khốn bên cạnh chúng
ta, thế nhưng chúng ta cũng rất ít khi nhận ra và
giúp đỡ.
Điểm thứ ba, đó là sau
khi đã khám phá ra và thờ lạy Hài nhi Giêsu, các ngài đã
dâng cho Chúa lễ vật, đó là vàng, nhũ hương và
mộc dược, tượng trưng cho tấm lòng quảng
đại của mình.
Còn chúng ta, chúng ta sẽ dâng gì cho
Chúa trong Mùa Giáng sinh này, cũng như ở chặng
cuối cùng của cuộc đời chúng ta? Hay là chúng ta
đến gặp Chúa với đôi bàn tay trống trơn,
không một chút công nghiệp, và với một tâm hồn
nhàu nát vì tội lỗi.
Sau cùng, các ngài định trở
lại Giêrusalem để tường trình cho Hêrôđê,
nhưng được thiên thần báo mộng, các ngài
đã tuân theo, đi một con đường khác mà
trở về quê hương xứ sở của mình.
Qua đó chúng ta thấy, mặc
dù là những người có thế giá, các ngài vẫn luôn
luôn tuân phục lệnh truyền của Chúa một cách
tuyệt đối, không bàn cãi.
Còn chúng ta thì sao? Phải chăng
cuộc đời của chúng ta là một thảm
trạng, trong đó, chúng ta luôn luôn chống lại lệnh
truyền của Chúa, bằng những vấp ngã, bằng
những phản bội.
Hãy noi gương ba nhà
đạo sĩ phương đông, hãy lên
đường tìm kiếm và thờ lạy Chúa. Hãy bảo
toàn đức tin của mình, dù có phải hy sinh, dù có
bị thiệt thòi.
|