VĨ ĐẠI
CỦA GIOAN TẨY GIẢ
Suy niệm
của McCarthy.
Ngày kia, có một
người thắp đèn kỳ lạ, tên là ông T. Ông là
một người hoàn toàn đáng tin cậy và chính xác
như một cái đồng hồ. Mỗi tối, khi trời vừa chập
tối, thì các ngọn đèn dầu luôn luôn được
thắp sáng lên. Bằng cách nào mà ông đoán biết
được giờ giấc mà không một ai biết
được, bởi vì ông không hề có đồng
hồ.
Người ta
thường nhìn ra cửa sổ đằng trước, khi
ông đi lên đi xuống trên đường, để
lại một vệt ánh sáng phía sau ông. Đối với
tất cả mọi người, rõ ràng ông yêu mến công
việc của mình. Ông sống chỉ vì một việc duy
nhất: đốt lên những ngọn đèn. Cuộc
sống của ông không phải là một cuộc sống
dễ dàng, nhưng sáng rực một ý nghĩa.
Tất cả
mọi người đều yêu quý ông, đặc
biệt là các trẻ nhỏ. Khi bóng tối đến
đe dọa kết thúc những trò chơi trên
đường phố của chúng, thì ông T. đến,
cùng với ngọn đèn, và chúng lại được tiếp
tục chơi.
Điều gì làm cho ông T. trở nên lạ
lùng đến thế? Rốt cuộc, có nhiều
người yêu mến công việc của mình, và làm một
cách trung thành. Tính cách vĩ đại của ông T. hệ
tại ở sự kiện rằng ông bị mù lòa. Con
người quá trung thành trong việc đem ánh sáng
đến cho những người khác, nhưng lại không
bao giờ nhìn thấy bản thân mình.
Cuối cùng, khi có đèn điện, và
hiện nay, theo năm tháng, ông T. đã già yếu rồi,
thì ông trở nên một người thừa. Cuộc
sống của ông đột nhiên bị mất đi ý
nghĩa. Ông cảm thấy mình vô dụng và không còn ai mong
mỏi nữa. Thật đáng buồn. Những
người đã từng quý mến ông, thì nay đã quên
lãng ông. Ánh sáng mới vượt xa ánh sáng cũ quá
nhiều, đến nỗi không còn ai tiếc nuối ánh
sáng cũ nữa.
Ông T. nhắc nhở chúng ta về thánh Gioan
Tẩy Giả. Tương tự như ông T., thánh Gioan
Tẩy Giả đã làm việc cần cù, để mang
đến cho mọi người ánh sáng của bản thân
ngài. Ngài đã một nhân vật nổi tiếng, thống
trị cả một vùng. Nhưng ngài luôn ý thức rằng
có một ánh sáng vĩ đại hơn sắp đến,
một ánh sáng mà bản thân ngài không được tiền
định để đi vào. Khi ánh sáng đó xuất
hiện qua con người của Đức Giêsu, thì ngài
đứng sang một bên, để dọn
đường cho Đức Giêsu. Đó là một tính cách
vĩ đại.
Không một người nào đến,
để làm nổi bật hoặc đạt
được sự nổi tiếng cho bản thân mình. Bạn
sẽ luôn luôn nhận thấy rằng ở sau hậu
trường, có một người tạo điều
kiện thuận lợi. Công việc của người
đó là giúp đỡ, hướng dẫn và khích lệ
bạn. Nói cách khác, để chuẩn bị
đường cho bạn. Khi bạn đạt
được sự nổi tiếng thì không ai nhìn
đến người dọn đường nữa, và
thường bị rơi vào quên lãng.
Để dọn đường, hoặc
thậm chí chỉ để dọn phòng cho người
khác, thì đòi hỏi phải có tinh thần khiêm tốn và
quảng đại. Thật vậy, công việc này đòi
hỏi một kiểu chết đi về bản thân mình.
Khi rút lui khỏi một chức vụ cao, là chết đi
một chút, thậm chí lại còn hơn cả một chút
nữa. Một số người làm hư việc, khi
nắm quyền lực trong một thời gian quá lâu dài.
Các bậc cha mẹ luôn dành ra những
năm tháng tốt đẹp nhất cuộc đời
mình, để chuẩn bị đường cho những
đứa con của họ, theo ý nghĩa là mở lối
cho chúng đi vào cuộc đời. Nhưng đến
một thời điểm nào đó, cha mẹ phải rút
lui, để con cái họ có thể tự đi trên đôi
chân của chúng. Một khi đã đem cuộc sống
đến cho con cái, thì cha mẹ cũng phải cho phép
chúng được sống cuộc sống đó.
Tất cả chúng ta đều có khuynh hướng
thích được nổi tiếng. Có lẽ một cách
đầy bất ngờ, chúng ta thường thống
trị người khác, và loại bỏ họ vào bóng
tối. Chúng ta phải cố gắng chiếu tỏa
hết khả năng của mình ra, trong khi vẫn phải
cẩn thận, để không ngăn cản
đường đi của người khác. Và chúng ta
cũng phải ý thức về món nợ đối
với người khác, đó là những người
đã chuẩn bị đường cho chúng ta.
|