Sứ mạng truyền giáo
(ĐTGM. Phaolô Bùi Văn Đọc - Bài Giảng Thánh Lễ
Đại Hội Truyền Giáo - tại Trung Tâm Mục
vụ Sài Gòn)
1.
Giáo Hội tự bản chất có sứ vụ truyền
giáo (x. AG,2). Chúa Giêsu Phục Sinh, khi
hiện ra với các Tông đồ, đã trao sứ vụ
của Người lại cho Giáo hội: “Như Cha đã
sai Thầy, Thầy sai anh em” (Ga 20,21).
“Nói xong, Người thổi hơi vào các ông và bảo: Anh
em hay nhận lấy Thánh Thần” (Ga 20,22).
Chúa
Giêsu đã trao sứ vụ truyền giáo lại cho chúng ta,
và Người cũng đã ban Chúa Thánh Thần cho chúng ta,
cho tất cả chúng ta, không trừ một ai, cho mọi
thành viên của Giáo hội, mọi người đã
chịu Phép Rửa và trở thành môn đệ của Chúa.
2.
Có lẽ một số đông người Công giáo Việt Nam chưa hiểu mình có sứ mạng
truyền giáo, chưa xác tín về sứ mạng, chưa
đón nhận sứ mạng từ nơi Chúa. Dịp
Đại hội Truyền giáo của Giáo phận Sài Gòn
hôm nay, chúng ta hãy nhắc lại cho nhau lệnh truyền
của Chúa:
- “Anh em hãy đi khắp tứ
phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài
thụ tạo. Ai tin và
chịu phép rửa sẽ được cứu
độ” (Mc 16,15-16).
-
“Anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm
phép rửa cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần, dạy
bảo họ tuân giữ những điều Thầy
đã truyền dạy cho anh em” (Mt 28,19-20).
- “Chúa Kitô phải chịu khổ hình,
rồi ngày thư ba, từ cõi chết sống lại và
phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân. Chính anh em là chứng nhân về
những điều ấy” (Lc 24,46-48).
3.
Cả bốn sách Tin Mừng cho chúng ta thấy rõ ý nghĩa
của việc truyền giáo, thấy nội dung sứ
vụ mà Chúa Giêsu trao cho Giáo hội.
Trước hết, truyền giáo là loan
báo Tin Mừng về tình yêu của Thiên Chúa như chính Chúa
Giêsu đã làm. Ngài không
những đã hăng say loan báo tình yêu của Thiên Chúa cho
mọi người Ngài gặp gỡ, mà còn hy sinh mạng
sống để làm chứng cho tình yêu đó. Hơn thế nữa, Ngài mạc khải tình yêu
đó, nhập thể tình yêu đó nơi chính bản thân
mình. Ngài là hiện thân của Tình Yêu Thiên
Chúa. Nơi Ngài tình yêu đó đã
chiến thắng tội lỗi và sự chết. Vì thế sứ điệp Tin Mừng
Nước Thiên Chúa trở thành Tin Mừng Phục Sinh,
Niềm Hy vọng cho toàn thể nhân loại.
4.
Truyền giáo còn bao gồm việc thiết lập và xây
dựng Giáo hội, bắt đầu bằng việc
gầy dựng những cộng đoàn các môn đệ
của Chúa. Rồi mạnh dạn thúc đẩy các cộng
đoàn ấy “làm chứng cho Chúa” hoặc bằng lời
nói, hay bằng những việc lành, bằng chính
đời sống huynh đệ, đời sống bác ái
yêu thương, như lời Chúa dạy: “Cứ dấu
này, người ta nhận biết anh em là môn đệ
của Thầy là anh em yêu thương nhau” (Ga 13,35).
5.
Dĩ nhiên cách truyền giáo trong thế giới hôm nay không
thể nào rập khuôn với những cách làm của cha ông,
vì sứ vụ của chúng ta là đưa Tin Mừng
của Chúa vào các môi trường khác nhau của xã hội
hôm nay. Có những môi trường rất khó thâm nhập,
mặc dù chính những nơi ấy rất cần
những hạt giống Tin Mừng, như môi
trường giáo dục, môi trường y tế, môi
trường kinh doanh, môi trường xã hội đen, môi
trường của những con người khốn
khổ…, cả môi trường chính trị nữa.
Chúng
ta không truyền giáo bằng cách áp đặt, cưỡng
chế những người khác theo chúng
ta. Chúng ta cũng không mua chuộc bằng
tiền của, hay bằng quyền lợi, bằng
những hứa hẹn. Chúng ta cũng không
dụ dỗ, như người ta dụ dỗ vị
thành niên.
6.
Truyền giáo hôm nay phải là giới thiệu, là trình bày,
là minh họa, là thuyết phục. Chúng ta
giới thiệu Chúa Giêsu cho những người chúng ta
gặp. Chúng ta đừng sợ: sự nhút nhát
của chúng ta có hậu quả rất lớn. Nhiều người mất cơ hội
để biết Chúa. Hãy mạnh
dạn như anh em Tin Lành. Họ ít khi
bỏ lỡ cơ hội để nói về Chúa.
Một
thống kê khá chính xác ở Trung Quốc cho thấy một
sự khác biệt quá lớn giữa sự dấn thân
truyền giáo của anh em Tin Lành và người Công Giáo: năm
1815, cách đây gần 200 năm, số người công giáo
ở Trung Quốc là 215.000 người, số người
Tin lành chỉ có 20 người. Hơn 10.000
người Công giáo mới có 1 người Tin Lành.
Nhưng thống kê năm 2006 cho biết ở Trung Quốc
có 12 triệu người Công giáo, và có tới 36 triệu
người Tin Lành, có nghĩa là 3 người Tin Lành
mới có 1 người Công giáo.
7.
Hãy dùng mọi phương tiện lành mạnh chúng ta có
được để loan báo Tin Mừng, phần còn
lại Chúa Thánh Thần sẽ bổ túc cho, vì Chúa Thánh
Thần mới là tác nhân chính của việc truyền giáo.
Ngài sẽ làm những việc lớn lao
mà chúng ta không ngờ, miễn là chúng ta tự nguyện
trở nên khí cụ trong tay Ngài. Chính Chúa Giêsu, khi hứa ban
Thánh Thần cho các môn đệ đã nói về sứ
mạng làm chứng của Chúa Thánh Thần: “Người
là Thần Khí sự thật phát xuất từ Cha. Người sẽ làm chứng về Thầy.
Cả anh em nữa, anh em cũng làm chứng,
vì anh em ở với Thầy ngay từ đầu” (Ga 15,
26-27).
8.
Chúng ta chỉ có thể cùng với Chúa Thánh Thần làm
chứng cho Chúa Giêsu, khi chúng ta có “ở với
Người”, gần gũi với
Người, mặc dù chúng ta không thấy Người.
Chính vì thế mà đời sống cầu nguyện
rất cần thiết để chúng ta có thể loan báo
Tin Mừng. Tất cả chúng ta đều là những con
người yếu đuối tội lỗi, hãy cầu
nguyện cách khiêm nhường như người thu
thuế (Publicano) trong Tin Mừng Luca hôm nay, chắc chắn
Thiên Chúa sẽ nhậm lời chúng ta, vì như sách Huấn
Ca viết: “Lời cầu nguyện của kẻ khiêm
nhường vọng lên tới các từng mây” (Hc 35,16).
Hãy
làm sao để có thể nói được ít nhất là
một phần nào như Phaolô: “Chúa đã phù hộ cha và ban
sức mạnh cho cha, để nhờ cha mà lời rao
giảng được hoàn tất, và tất cả các dân
ngoại được nghe biết Tin Mừng” (2 Tm 4,17).
|