NGƯỜI GIÀU
KHÓ VÀO NƯỚC THIÊN CHÚA.
Suy niệm
của Noel Quesson.
Một bác nông dân
người Anh có dịp nghe Dôn Oets-lây
(John Wesley) giảng. Oets-lây là một nhà giảng thuyết nổi tiếng. Hôm đó ông giảng
về việc sử dụng tiền của. Oets-lây bắt
đầu bài giảng bằng tư tưởng, phải ra công tích lũy tối
đa, phải dùng hết khả năng tìm cách làm
giàu. Bác nông dân gật
gù bảo người bạn ngồi bên cạnh: Hay lắm.
Rồi Oets-lây khai
triển điểm
thứ hai: phải tiết kiệm tối đa. Ông lên
án thói phung
phí xa xỉ,
tiêu xài quá đáng. Bác nông dân
suýt xoa: Bài giảng tuyệt vời. Cám ơn Chúa,
mình vẫn sống tiết kiệm.
Cuối cùng nhà giảng
thuyết đi tới điểm thứ ba: Hãy
chia sẻ tối đa. Phải quan niệm sự thiếu thốn của người chung quanh là thuộc trách nhiệm của mình. Nghe thế, bác nông dân
lắc đầu bỏ nhà thờ
đi ra.
Người thanh
niên mà Tin Mừng kể hôm nay, anh
cũng có nhiều đức tính, vốn thi hành luật
Chúa từ nhỏ, nhưng khi nói tới tiền
của, phải hy sinh tiền
của cho người khác thì anh không
chấp nhận. Khi người thanh niên hỏi Chúa: Phải làm gì để
được sống
đời đời.
Chúa đã kể ra những việc phải làm. Chúa chỉ
kể ra những việc mà Chúa
cho là quan trọng: đừng giết người, đừng ngoại tình, đừng trộm cướp, đừng làm chứng gian, đừng lừa dối ai, hãy thảo kính cha mẹ. Nói
tới điều quan trọng nhất trong việc giữ đạo, ta thường
nghĩ tới việc thờ phượng, đọc
kinh xem lễ. Nhưng trong cách diễn
tả của Chúa Giêsu thì
quan trọng nhất là mến Chúa và yêu
người, mà hai điều đó giống nhau (Mt 22,39). Hay đúng hơn phải bắt đầu bằng biểu lộ bác ái
yêu thương với anh chị
em đồng loại, vì chính đó là dấu hiệu của lòng mến Chúa.
Nhưng những
việc luật đòi giữ đây mới là phần tiêu cực, và Chúa
Giêsu chưa cho thế là đủ. Chúa đòi ta chia sẻ với anh chị
em những gì mà ta quý
trọng nhất, những gì tha thiết nhất với chúng ta. Chúa bảo ta yêu thương nhau như Chúa đã
yêu, và chúng
ta biết Chúa yêu thương cho tới cùng,
cho tới hiến cả mạng sống mình. Chúng ta phải sẵn sàng chia sẻ những gì thiết thực nhất, trong đó có tiền
của và có thể coi tiền của là một thước đo mức độ bác ái của ta với anh em.
Anh thanh niên nghe Chúa nói
phải phân phát tiền của cho người
nghèo, anh đã buồn rầu bỏ đi, có nghĩa
là anh quá thiết tha với tiền của. Và từ
đó Chúa đưa ra nhận định: Người
giàu khó vào Nước Thiên Chúa. Tiền
của cần cho cuộc sống. Tiền của là đầy tớ đắc lực cho mọi
người. Những
ý niệm này rất đúng, và Chúa Giêsu
hoàn toàn tán đồng. Nhưng khi chúng ta coi tiền như một ông chủ,
thì lúc đó
nó sẽ là một ông chủ
khắc nghiệt, nó hành hạ,
sai khiến chúng ta. Và khi đó Chúa không
chấp nhận, “Không ai vừa làm tôi Thiên
Chúa lại vừa làm tôi
tiền của” (Lc 16,13), phải chọn một.
Lạy Chúa,
xin giúp chúng con biết quan tâm đến
những người
anh chị em nghèo khó,
sẵn sàng chia sẻ cho họ
những gì chúng con có, để
chúng con xứng đáng làm môn đệ Chúa và được thừa hưởng sự sống muôn đời.
|