Của cải.
Hãy
bán tất cả những gì anh có mà cho người nghèo anh
sẽ được một kho tàng trên trời, rồi hãy
đến mà theo Ta.
Đó
là đòi hỏi Chúa Giêsu đã đưa ra cho chàng thanh niên
giàu có, sau khi biết chàng đã tuân giữ những giới
luật từ thuở còn nhỏ. Đó là điều anh ta
phải làm để được sống đời
đời. Và đó cũng là điều anh ta còn thiếu.
Đòi hỏi của Chúa Giêsu là một đòi hỏi
đặc biệt dành riêng cho cá nhân anh ta. Đòi hỏi
ấy đụng tới con người anh ta thật sâu,
bởi vì nó đụng tới sự an toàn, chỗ dựa
và lòng gắn bó của anh ta đối với của
cải.
Dĩ
nhiên Chúa Giêsu không đòi hỏi mọi người phải
bán tất cả của cải để rồi tay
trắng mà bước theo Ngài. Ladarô, bạn thân của Ngài
vẫn sống cuộc đời bình thường bên hai
bà chị là Martha và Maria. Giakêu đã tự nguyện cho
người nghèo phân nửa tài sản, chứ không do
đòi hỏi của Chúa Giêsu. Vậy hẳn Ngài phải có
lý do khi đưa ra một đòi hỏi quyết liệt
như thế đối với chàng thanh niên. Ngài thấy
anh có nhiều mặt tốt, nhưng Ngài cũng thấy
anh bị trói buộc, bị cản trở, bị mất
tự do bởi một điều, đó là sản
nghiệp của anh. Ngài thấy rõ kho tàng dưới
đất thực sự là một mối nguy hiểm cho
anh, khiến anh có thể vuột mất kho tàng trên
trời. Tình trạng hiện nay của anh chưa có gì
đáng ngại, nhưng đam mê cứ lớn thêm mãi
với thời gian.
Đối
với trường hợp của anh, Ngài nhận thấy
con đường tốt hơn hết để anh
được sống đời đời, đó là bán
tất cả, làm phúc cho người nghèo, rồi
bước theo Ngài. Đề nghị của Chúa Giêsu giúp
anh chắp cánh bay cao, không còn bị sợi dây nào ràng
buộc. Tuy nhiên anh vẫn còn tự do để đáp
lại lời mời gọi đó. Anh có sẵn sàng
trả giá để chiếm được kho báu là
sự sống đời đời hay không?
Trước
lời đề nghị của Chúa Giêsu, anh đã buồn
sầu cúi mặt và bỏ đi. Phải chăng sự
buồn sầu của anh bắt nguồn từ việc
anh thấy mình không đủ quảng đại và liều
lĩnh để đáp lại một lời mời
gọi tốt đẹp như vậy. Một mặt anh
bị hấp dẫn bởi lời đề nghị
của Chúa Giêsu mà anh biết đó là con đường
tốt nhất để đạt đến ước
mơ của anh. Mặt khác anh lại quá gắn bó với
của cải trần gian đến nỗi không thể
rời bỏ chúng dễ dàng. Có lẽ lòng yêu mến sự
sống đời đời nơi anh chưa đủ
mạnh để anh dám hy sinh điều cần phải
hy sinh. Anh đã chọn điều anh yêu hơn, nhưng
chọn lựa đó đưa anh vào nỗi ray rứt
buồn phiền. Không phải anh sở hữu của
cải, nhưng của cải đã sở hữu anh. Anh
không có được niềm vui của Giakêu, niềm vui
của người bắt đầu được siêu
thoát với tiền của. Anh cũng chẳng có
được niềm vui của người thương
gia đi tìm ngọc quý. Bởi vì Nước Trời
đáng cho chúng ta hy sinh tất cả.
Nếu
Chúa Giêsu gặp tôi hôm nay. Nếu tôi hỏi Ngài về con
đường dẫn tới sự sống đời
đời, chắc hẳn câu trả lời của Ngài
cũng khiến tôi chới với, bởi vì ai cũng giàu
có về một mặt nào đó: Uy tín, tiếng tăm,
quyền lực, kiêu căng, sức khoẻ, chức
tước, bè bạn và ngay cả lòng đạo
đức. Ai cũng muốn cậy dựa vào sự giàu
có của mình và xây dựng đời mình trên đó. Thế
nhưng Thiên Chúa chỉ muốn chúng ta cậy dựa vào
một mình Ngài. Sống trước nhan Ngài như một
người nghèo và chờ đợi tất cả từ
tay Ngài. Vì Nước Trời thuộc về những ai có
tinh thần nghèo khó.
|