'Cầm nhầm' cuả người khác là có tội. Điều răn thứ 7 "chớ lấy cuả người".
'Chôm' cuả công thì tội nặng hơn là lẽ đương nhiên. Ăn trộm cuả nhiều người mà, cứ mỗi người là mỗi lần nặng hơn, theo công thức 'toán học' đấy.
Mà 'Trộm' cuả 'Nhà Đức Chuá Trời' thì coi chừng còn bị thêm cái vạ là 'phạm sự Thánh' đấy.
Những ai 'đã lỡ' phạm tội (ai cũng cho mình là lỡ chứ có ai nói mình là cố tình đâu!) thì phải 'ăn năn đền tội','dục lòng thống hối', 'dốc lòng chừa' và 'lo lắng tránh xa dịp tội'.
Nếu là người Công Giáo thì mọi người đều biết 'nằm lòng' như vậy cả!
Vậy mà có một ông tự nhận là Công Giáo 'chính chuyên', 'quyền cao chức trọng', đã 'lén lút' (tức là cố tình) 'ăn cắp' đồ dùng cuả Đức Thánh Cha Phanxicô, mà không những đã không 'ăn năn' mà còn 'huyênh hoanh' đi rêu rao cho cả bàng dân thiên hạ biết về 'cái tội tầy đình' cuả mình thì mới lạ chớ.
Ông 'vỗ ngực xưng tên' là dân biểu Bob Brady, đơn vị 1 cuả Pennsylvania, chủ tịch đảng Dân Chủ cuả tiều bang, tái đắc cử 8 lần với trung bình 74% số phiếu. (thật là một nhân vật lẫy lừng.)
Câu chuyện ông ăn trộm như sau:
Ông đã 'không thể cầm lòng đặng', theo lời ông kể lại, mà phải 'làm bàn' (swipe) chụp cho được cái ly uống nước cuả Đức Thánh Cha.
Đúng thế, ông nói tiếp, trong khi các dân biểu nghị sĩ khác mải mê lo sáp lại gần ĐGH sau khi Ngài kết thúc bài diễn văn trước Quốc Hội, thì ông lén lút (sneaked) đi ngược chiều tới cái diễn đàn và 'chụp lấy' (snatched) cái ly nước cuả ĐTC.
Ông cẩn thận một tay đỡ đit ly, tay kia giữ miệng ly, không dám đụng vào thành ly vì sợ làm mất dấu tay, và mang về văn phòng cuả mình. Cái ly vẫn còn một nửa, ông bèn 'làm một hớp' rồi 'san sẻ' cho các đồng loã là bà vợ và hai cô thư ký. Sau đó ông tìm thêm đồng phạm bằng cách gọi thượng nghị sĩ Bob Casey tới, và rồi ông Casey cùng với vợ và mẹ nhúng tay vào nước và làm dấu thánh giá trên trán.
Văn phòng cuả TNS Casey chứng nhận việc đó là có thật.
Ông Brady dự tính sẽ nhờ 'thám tử' lấy dấu tay cuả ĐGH trên cái ly để làm bằng chứng. Ông sợ rằng còn có những người khác tuyên bố cũng có cái ly của ĐGH thì cái ly cuả ông mất giá trị. "Mọi cái ly đều giống nhau, ai mà biết được?" ông nói.
Không hết, ông Brady này còn cẩn thận đổ số nước còn lại vào bình và sẽ đem về nhà để 'làm phép' cho các con các cháu được hưởng cái 'ơn mưa móc'. "Đây sẽ là một 'của gia truyền' (heirloom)" ông cho biết.
Có người chỉ ra rằng ĐGH đã không làm phép nước thì làm sao mà gọi nước ấy là 'nước thánh' sao được?
Ông trả lời: "mặc kệ, đối với tôi thì đó là nước thánh, cái gì mà ĐGH đụng vào thì không thành cuả thánh chứ?"
Lòng tin như vậy thì quả là to lớn hơn là 'hột cải' nhiều lần lắm.
Ngày xưa có kẻ trộm lành bị đóng đinh bên tay hữu cuả Chuá đã xin với Chuá hãy nhớ tới anh ta. Để thưởng lòng tin cuả anh, Chuá đã nói "Ta bảo thật, ngay ngày hôm nay, anh sẽ ở trên Thiên đàng với Ta."
Ông Brady này chắc chưa muốn lên Thiên Đàng ngay đâu, nhưng nhiều người vẫn tự hỏi nếu mà ĐGH biết được, thì Ngài sẽ nói gì nhỉ?
Note: Được biết đây không phải là lần đầu tiên ông Brady 'kỳ dị' này ăn trộm như thế, ông cũng đã 'chôm' lấy cái ly cuả tổng thống Obama vì ông lý luận đó là cái ly cuả vị tổng thống da đen đầu tiên.
Trần Mạnh Trác
|