Đau
khổ.
Thời Chúa Giêsu, vác thập giá là
một cực hình khổ nhất, nhưng thông dụng
nhất mà người Rôma đế quốc đã đem
áp dụng ở Do thái. Vậy nói tới
thập giá, đối với thời Chúa Giêsu, là một
khổ hình và chắc chắn chết nhục nhã. Người nào vác thập giá là người
bị đưa tới pháp trường để
chịu đóng đinh mình vào cây thập giá đó. Vác thập giá lên vai có nghĩa là bắt
đầu đi đến chỗ chết. Vác thập giá cũng có nghĩa là bắt
đầu đau khổ thực sự. Vì thế,
những đau khổ trong cuộc đời chính là
thập giá Chúa bảo chúng ta phải vác mà đi theo Ngài. Đây chính là vấn đề chúng
ta muốn hiểu biết: vấn đề đau khổ
trong cuộc đời.
Từ xưa đến nay, có một
vấn đề gai góc, một vấn đề nan giải, một vấn đề làm cho
nhiều người thắc mắc và thất vọng. Đó là vấn đề đau khổ.
Người ta sinh ra trong tiếng khóc, trải qua cuộc
đời đầy nước mắt, rồi âm
thầm nằm xuống trong tiếng khóc chân thật hay
giả dối của người khác. Cho nên, Kinh Thánh nói:
“Đời là thung lũng nước mắt”. Đã là thung lũng nước mắt thì cũng
là bể khổ, vì sao vậy? Xưa nay
các nhà hiền triết đã nát óc đi tìm một câu
trả lời thỏa đáng. Đức
Phật Thích Ca đi tu cũng vì muốn tìm một câu
trả lời cho câu hỏi gai góc ấy.
Không hiểu lý do sự đau khổ,
người ta tìm cách hủy diệt người đau
khổ mà họ cho là những chiếc gai phản tiến
hóa. Đã có một thời
chính phủ Nhật Bản ra lệnh tập trung tất
cả những người mắc bệnh phong cùi trên
một hòn đảo nằm ở giữa biển Thái Bình
Dương và tưới xăng thiêu rụi cả hòn
đảo chứa đầy bệnh nhân ấy. Họ
mắc bệnh nan y, họ không có
quyền sống. Trong thế chiến thứ hai, nhà
độc tài Hitler đã ra lệnh cho giám đốc
bệnh viện Bê-then thủ tiêu tất cả mọi
bệnh nhân mắc bệnh tâm thần, vì họ là thành
phần vô dụng, ăn hại xã hội và quốc gia.
Không tin ở Thiên Chúa thì người ta không làm sao hiểu
nổi vấn đề đau khổ. Và
người ta có thể tuyệt vọng khi không làm sao tránh
được đau khổ và bệnh tật. Văn hào vô thần Hen-ri đờ Mông-thơ-lan,
thuộc hàn lâm viện Pháp, lúc về già, bị mù. Vì
không chịu được sự đau khổ ấy, ông
đã dùng súng lục bắn vào họng tự sát.
Vấn đề
đau khổ, ai sẽ đem lại cho chúng ta một câu
trả lời thỏa đáng? Chỉ có một
Đấng là Chúa Giêsu mới có thể trả lời cho
chúng ta. Và nhờ ánh sáng Tin Mừng của Chúa chúng ta
mới hiểu được nguyên do của đau
khổ, đó chính là tội lỗi. Đau
khổ đã xuất hiện từ khi loài người
bắt đầu phạm tội và sẽ còn mãi cho
đến tận thế. Mở trang đầu
của Kinh thánh, chúng ta thấy Chúa dựng nên vạn
vật, chim trời, cá biển, cầm thú và con
người, rồi Kinh Thánh kết luận: “Mọi
sự Chúa dựng nên đều tốt đẹp, rất
tốt đẹp”. Nhưng rồi
chương trình tốt đẹp ấy đã bị
đổ vỡ. Tội lỗi đã
len vào thế gian. Và vì tội thì có
sự chết nữa. Nghĩa là từ
ngày nguyên tổ phạm tội thì đau khổ báo
trước sự chết và sự chết đã ngự
trị trên trần gian. Mỗi ngày có
biết bao nhiêu tiếng khóc, có biết bao nhiêu dòng nước
mắt. Mỗi ngày có hàng vạn
người chết. Bản án còn vang lên: “Vì
ngươi đã phạm tội thì trái đất sẽ
sinh gai góc, ngươi phải làm ăn vất vả,
đổ mồ hôi trán mới có ăn và ngươi là tro
bụi thì sẽ hoàn về tro bụi”. Từ
đó, đời là bể khổ, đời là thung
lũng nước mắt. Đau khổ là do tội
lỗi phát sinh. Chúa Giêsu đến trần
gian, Ngài gánh lấy tội lỗi nhân loại. Nhờ sự chết và sống lại, Ngài đã
cứu chúng ta khỏi tội lỗi. Nhưng Ngài không
cất đi hình phạt của tội lỗi là gian nan đau khổ. Hơn
nữa, Ngài dùng đau khổ làm giá cứu chuộc chúng ta.
Vì thế, đời sống Chúa Giêsu là một đời
đầy gian lao đau khổ. Cuộc sống ấy đi dần đến
một cái chết ghê sợ nhất trên đời,
nhưng Ngài chấp nhận. Ngài mong
chờ nữa, vì không có máu đổ ra thì không có ơn
cứu chuộc.
Chúa đã chịu đau khổ để
đền tội chúng ta, thì Ngài cũng thánh hóa sự
đau khổ để nêu gương sáng cho chúng ta.
Hơn nữa, Ngài lấy sự nhẫn nại chịu
đau khổ như là một điều kiện
để theo Ngài, để làm môn
đệ của Ngài: “Ai muốn theo tôi, hãy vác thập giá
mình mà theo”. Từ đây không ai có thể
tự hào là môn đệ Chúa mà không tham gia vào cuộc
thương khó của Chúa, không vui lòng lãnh nhận phần
đau khổ riêng tư của mình. Vì thế, khi
gặp đau khổ, Chúa dạy chúng ta đừng buông
xuôi, đừng thất vọng, đừng lồng
lộn rủa trời, chửi đất mà hãy đến
cầu xin với Chúa: Hãy đến với tôi, hỡi
những ai khó nhọc và gánh nặng, tôi sẽ nâng
đỡ bổ sức cho”.
|