Giả
hình.
Dân này thờ kính Ta bằng môi bằng
miệng nhưng lòng họ thì xa Ta.
Cái
sai lầm lớn nhất của bọn Biệt phái và
luật sĩ, theo tôi nghĩ, đó là
họ đã đảo lộn bậc thang giá trị. Lấy cái phụ làm chính và lấy cái chính làm
phụ. Họ tuân giữ những
tập tục của cha ông mà quên đi giới luật
của Thiên Chúa. Họ bám víu vào những
nghi thức bên ngoài mà quên đi tình mến bên trong.
Tôi
xin đưa ra những thí dụ cụ thể:
Chẳng hạn, họ thấy các môn
đệ của Chúa ngồi vào bàn mà không rửa tay. Đối với họ
đó là một trọng tội không thể nào tha thứ.
Người ta kể lại rằng: một luật sĩ
tên là Aquiba, thà chết khát trong tù còn hơn là sai lỗi
tập quán này. Ông đã lấy nước đổ trên tay dù rằng nước đó rất
cần cho ông để được sống.
Từ đó chúng ta thấy họ còn là
những con người hẹp hòi và thiển cận,
đã quan trọng hóa những điều nhỏ mọn. Bên ngoài họ tắm gội, giặt
giũ rất là cẩn thận, nhưng bên trong thì lại
chất đầy những gian tham và tội ác, khiến
cho Chúa Giêsu phải lên tiếng cảnh cáo:
- Khốn cho các ngươi,
hỡi những biệt phái và luật sĩ giả hình, các
ngươi giống như mồ mả tô vôi, bên ngoài thì
đẹp đẽ, nhưng bên trong thì đầy giòi
bọ và xú khí.
Lần
khác, thấy các môn đệ bứt những bông lúa chín
ở dọc đường mà ăn trong ngày Sabbat, và
họ đã lên tiếng bắt bẻ vì đã vi phạm
ngày nghỉ lễ, khiến Chúa phải đặt lại
vấn đề:
-
Luật
lệ vì con người hay con người vì luật
lệ. Ngày Sabbat được cứu sống hay là
giết chết?
Lòng nhiệt thành của họ có
đấy nhưng lại quá vụ về hình thức. Trong khi chú trọng vào những chi
tiết bên ngoài, họ quên mất tình yêu thương bên
trong, là điều Chúa đòi hỏi mỗi người
chúng ta:
-
Các
ngươi kinh kệ dài dòng mà lại nuốt trửng gia
tài của các bà góa.
Và
rồi Chúa đã chỉ trích:
-
Dân
này thờ kính Ta bằng môi bằng miệng, nhưng lòng
họ thì lại xa Ta.
Nhìn vào đời sống, nhiều
người trong chúng ta cũng chẳng hơn gì bọn
biệt phái. Chúng ta cũng đảo lộn bậc thang giá
trị, lấy cái chính làm phụ và lấy cái phụ làm
chính. Chúng ta cũng bấu víu vào nghi
thức bên ngoài mà quên đi tình mến bên trong. Chúng ta cũng sống một cuộc sống bôi
bác giả hình. Có người thì sùng bái ảnh
tượng nhưng lại coi thường sự công bằng.
Có người ưa đọc kinh dài dòng
nhưng lại gian tham và hà khắc với anh em.
Họ thật giống với mẫu người mà
tục ngữ đã diễn tả:
Khẩu Phật tâm xà.
Miệng nam mô bụng bồ dao găm.
Có
người thì tang ma cỗ bàn dềnh dang, cho cha mẹ,
nhưng khi cha mẹ còn sống, thì lại hắt hủi
và đối xử tệ bạc:
Còn sống thì chẳng cho ăn,
Đến khi đã chết làm văn
tế ruồi.
Có người lập gia đình thì
chỉ nhắm tới tiền bạc và địa vị,
mà quên rằng, tình yêu thương và tinh thần đạo
đức mới là đảm bảo vững chắc cho
cuộc sống lứa đôi.
Tất
cả những sự kiện trên đều do thiếu
lòng yêu mến chân thành mà sinh ra. Lòng yêu mến
chân thành mới là yếu tố bên trong, mới là nền
tảng vững chắc, thiếu nó thì việc làm của
chúng ta chỉ là não bạt ầm vang, thiếu nó bản
thân chúng ta chỉ là phường bôi bác giả hình. Vì
thế, thánh Augustinô đã nói:
- Ama et fac
quodvis. Hãy yêu rồi muốn làm gì cũng được.
Có một
ông triệu phú chết đi để lại một gia
tài to lớn. Ông sinh được một cậu
con trai, nhưng cậu con này được gửi đi
du học từ bé, nên không một ai biết mặt. Vì
thế, tòa án phải nhắn tin trên báo
cho cậu trở về. Đúng ngày hẹn, người ta
thấy có ba chàng thanh niên tự nhận là con của nhà
triệu phú. Viên chánh án bèn lấy tấm hình của nhà
triệu phú, rồi nói với ba chàng thanh niên:
-
Ai bắn trúng thì
được lãnh nhận gia tài.
Chàng thanh niên thứ nhất giơ súng
và bắn, chàng thanh niên thứ hai cũng giơ súng và
bắn. Còn chàng thanh niên thứ ba cũng giơ súng,
nhưng rồi lại bỏ xuống và nói:
-
Mặc dù đây chỉ là
một tấm ảnh, nhưng nó gợi nhớ đến
ba tôi, tôi không thể bắn.
Nhờ lòng yêu mến chân thành, viên quan
tòa đã nhận ra chàng thanh niên thứ ba mới đúng là
người con đích thực của nhà triệu phú và trao
gia tài cho chàng.
Lòng yêu mến chân thành, được
biểu lộ qua những việc làm cụ thể,
chứng tỏ chúng ta là những người môn đệ
đích thực của Chúa, bằng không, khuôn mặt
đạo đức của chúng ta sẽ bị rơi
xuống và chúng ta chỉ là những kẻ bôi bác giả
hình.
|