MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: thiên chúa :: cảm nghiệm vinh danh chúa
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Cn 3092: Bịnh Nhân Chịu Đau Khổ Trong Thinh Lặng (1)
Thứ Ba, Ngày 21 tháng 7-2015

CN 3092: BỊNH NHÂN CHỊU ĐAU KHỔ TRONG THINH LẶNG (1)

Nguồn: www.christianitytoday.com

Cảm nghiệm của anh Martin Pistorius (trong hình):

“Người ta thường hỏi tôi rằng tôi tìm thấy Chúa lúc nào? Thật sự trong đời, tôi không bao giờ được cha mẹ dạy cho có đức tin vào Chúa. Tôi không đọc sách hay đi nhà thờ để khám phá ra Chúa. Tuy nhiên, tôi biết Chúa ở với tôi. Con đường đến với đức tin của tôi khác thường nhưng tôi thấy nhiều phép lạ xẩy ra trong cuộc đời và phép lạ lớn nhất là được sống sót, đó là do ân huệ của bàn tay Chúa.

Tôi lớn lên ở Nam Phi và là một đứa trẻ bình thường, cho đến năm 1988 khi tôi di học về thì tôi bị đau cổ. Lúc ấy tôi mới có 12 tuổi. Các bác sĩ không thể giải thích cho cha mẹ tôi biết là tôi bị bịnh gì. Trước tiên, tôi không ăn được rồi không còn nói được. Tôi mất cảm giác về thời gian. Tôi mất luôn khả năng cử động tay chân. Thể xác tôi ngày một yếu đi vì không còn hoạt động nữa.

Các bác sĩ kết luận rằng tôi bị bịnh óc và sẽ chết. Tôi sống mỗi ngày trong một trung tâm dành cho trẻ tật nguyền, buổi tối thì được về nhà để cha mẹ chăm sóc.

Trong 4 năm đầu bị bịnh, tôi cảm thấy mình biến mất vào một thế giới tối tăm vì không biết điều gì xẩy ra chung quanh mình. Tuy tôi tỉnh thức nhưng không thể nói được, không nhớ được điều gì. Sau khi các bác sĩ từ chối không chữa trị cho tôi thì cha mẹ tôi là những người lo lắng cho tôi; họ mỏi mệt vì cố gắng tìm nguồn chữa lành cho tôi.

Lúc tôi được 16 tuổi thì tôi bắt đầu tỉnh thức và hiểu được những gi xẩy ra xung quanh mình. Tôi thấy mình cô độc giữa một biển người. Tay chân tôi không cử động, và tôi không thể nói một tiếng nào. Tôi bị giam cầm trong thể xác bất động của mình. Mọi người biết tôi tỉnh nhưng họ nghĩ tôi bị hư bộ óc rồi. Họ cho tôi ăn uống và họ lau chùi cho tôi sạch sẽ. Tôi được ngồi trước một cái TV và họ cho tôi xem các chương trình nhi đồng nói về Barney. Tôi mơ ước đập nát cái TV.

Người ta nhìn chung quanh tôi và qua tôi. Tôi muốn la hét lên, cầu xin họ nhưng họ không để ý gì đến tôi. Tôi sống âm thầm như một hồn ma.

Thiên Thần đến giải cứu:

Khi tôi tỉnh thức thì Chúa đến trong cuộc đời tôi. Một đêm kia như có ai đánh thức tôi. Tôi cảm thấy mình đang bay là là trên giường của mình. Tôi biết mình không còn thở nữa. Tôi thấy các Thiên Thần ở bên tôi, một Thiên Thần nam và hai Thiên Thần nữ. Họ đang an ủi và hướng dẫn tôi dù không ai nói lời gì nhưng tôi có thể nghe được tiếng nói của họ. Họ muốn tôi cùng đi với họ.

Trong một giây phút, tôi muốn đi với họ, cuộc đời này không có gì đáng sống, không có lý do gì để tiếp tục cuộc hành trình cuộc sống. Nhưng tôi không thể lìa xa một gia đình đang yêu thương tôi hết mực.

Một giây phút sau đó, hơi thở lấp đầy buồng phổi của tôi. Tôi hiểu ngay là Chúa đang ở với tôi. Dù không biết luật lệ của giáo hội, không biết tội lỗi là gì, không biết Thánh Kinh, hay thống hối nhưng tôi tin vào Chúa. Tôi không thể giải thích mà chỉ cảm thấy.

Người ta ở chung quanh tôi nhưng không biết là tôi hiện hữu mà chỉ có Chúa biết. Tôi tin Chúa đang hiện diện, đó là do tôi cảm nghiệm chứ không phải hiểu bằng tri thức.

Tôi có thể thấy các Thiên Thần ở gần bên tôi, một nam và hai nữ. Họ luôn an ủi và hướng dẫn tôi. Họ cứ muốn tôi cùng đi với họ. Tôi bắt đầu cầu nguyện với Chúa. Dù tôi không thể chắp tay hay quỳ gối vì tôi bị giam hãm trong thể xác.

Tôi bắt đầu nói chuyện với Chúa. Tôi cầu nguyện cho có ai đó đến và giúp chuyển động cái thân xác đau nhức của tôi. Tôi xin Chúa bảo vệ gia đình tôi. Tôi xin Chúa vài dấu hiệu để một ngày nào đó, tôi được Chúa giải thoát khỏi thế giới câm lặng của mình.

Đôi khi lời cầu nguyện của tôi được Chúa nhận lời, đôi khi không được nhận lời. Có lúc tôi cảm thấy thất vọng và bất lực, thì Chúa dạy tôi phải biết tạ ơn Chúa để bớt thất vọng.

Khi một lời cầu nguyện nhỏ nhoi được Chúa nhận lời thì tôi cảm tạ Chúa ngay. Càng bị giam hãm trong cô độc, tôi càng sống gần với Chúa hơn.”

Kim Hà
21/7/2015

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Cn 3096: Chúa Ban Vết Thương Thánh Cho Thị Nhân (2) (7/27/2015)
Cn 3095: Nhà Thần Bí Người Nam Mỹ (1) (7/27/2015)
Cn 3094: Cầu Nguyên Khi Lái Xe (7/27/2015)
Hạnh Phúc Thay Ai Kính Sợ Thiên Chúa, Ăn Ở Theo Đường Lối Ngài (7/27/2015)
Cả Lúc Con Già Nua, Lạy Thiên Chúa, Xin Đừng Bỏ Rơi Con (7/22/2015)
Tin/Bài cùng ngày
Cn 3093: Chúa Giải Cứu Bịnh Nhân Đau Khổ (2) (7/21/2015)
Cn 3091: Cảm Tạ Chúa Cứu Gia Đình Con (7/21/2015)
Tin/Bài khác
Cn 3090: Bỏ Bùa Làm Hại Người Thì Trời Sẽ Hại Mình (7/20/2015)
Cn 3089: Năm Điều Làm Người Ta Sa Ngã (7/20/2015)
Cn 3088: Nhà Văn Phản Đạo Được Ơn Ăn Năn (7/20/2015)
Cn 3087: Lời Cầu Thống Thiết (7/20/2015)
Cn 3086: Chúa Tha Thứ Khi Ta Thống Hối (7/19/2015)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768