Tiên tri ở quê hương mình
Qua đoạn Tin Mừng sáng hôm nay chúng ta
thấy Chúa Giêsu không phải
chỉ là một tiên tri như những tiên tri khác, mà Ngài chính
là Con Thiên Chúa. Thế nhưng Ngài
đã phải đụng đầu với sự cứng lòng tin của chính những kẻ đồng hương với Ngài. Theo tập tục
thì mọi người Do Thái ở tuổi trưởng thành đều có thể lên
tiếng khi tham gia phụng
vụ tại hội đường.
Chúa Giêsu đã sử
dụng quyền này của Ngài
và lên tiếng
rao giảng Phúc Âm. Nội dung rao giảng hẳn phải có một
cái gì khác
lạ với những điều từng được rao giảng tại đây. Khác đến độ mọi người đều có thể nhận ra và sửng
sốt trước sự khôn ngoan
của Ngài. Thực tế trước mắt đã khởi sự lay động
họ, kéo họ ra khỏi
giấc ngủ yên tĩnh giữa
những cái biết rồi, đẩy họ vào con đường của những khám phá mới.
Thế nhưng những câu hỏi chỉ loé lên trong
thoáng chốc không đủ để chiếu sang cho họ tới
được với
Đấng đã đến giải phóng họ. Họ đã bỏ thực tế để trở về với lối lý luận
thông thường của họ. Họ tưởng rằng họ đã biết quá rõ về
Ngài khi nói ra được
Ngài là con ai, đã làm
gì và ai
là những người thân thích với Ngài. Họ đã trở
về với những cái họ đã nắm được để rồi quay lưng trước lời kêu gọi
của thực tế trước mắt. Điều
họ mắt thấy tai nghe
đã đánh động để họ phải đặt lại vấn đề, thế nhưng họ đã đóng chặt cửa lòng trước những cái mới mẻ
đã từng làm cho họ
sửng sốt và ngạc nhiên.
Họ tự tách mình
ra khỏi Nước Trời đang đến với họ. Phúc Âm còn
ghi lại: thấy họ cứng lòng tin, Chúa Giêsu đã
không làm một phép lạ nào, nghĩa
là Ngài đã
không tỏ quyền năng của Nước Trời cho họ và Ngài
đi rao giảng ở những làng xung quanh.
Thái độ của dân làng
Nadarét cũng có thể là
cơn cám dỗ của người Kitô hữu hôm nay. Chúng ta có
thể tự hào và tự
mãn với những bài giáo lý, những
hiểu biết về đạo, để rồi quay lung
trước lời mời gọi của Chúa trong những sự kiện, những biến cố đang xảy ra chung
quanh chúng ta. Nói cách
khác, việc sống đạo của chúng ta hôm nay không
thể đóng khung trong một
số kiến thức có sẵn
về Thiên Chúa, về ơn cứu độ, cũng như trong một số nghi lễ đã
được quy định sẵn, trái lại phải được thể hiện qua việc lắng nghe, tìm kiếm
ý định của
Chúa trong lịch sử, trong chính lòng
cuộc đời cá nhân và
trong sinh hoạt của cộng đồng xã hội. Vấn đề
là chúng ta có thực
sự thoát ra được những thành kiến, những quan niệm, những lối nhìn sẵn có để thực sự lắng nghe tiêng nói mới
mẻ của Chúa qua các biến
cố, qua các sự kiện của thực tế hôm nay.
|