Bão táp
cuộc đời – Cố Lm. Hồng Phúc
Một phái đoàn quan khách đến thăm quan
một trại cùi. Họ rất cảm
phục vì thấy các nữ tu vui vẻ săn sóc cho
bệnh nhân. Một người trong phái đoàn
hỏi một chị: “Vì sao chị lại sống ở
đây? Cho tôi một triệu tôi cũng không
dám!” Người nữ tu trả lời: “Cho tôi hai
triệu tôi cũng không ở. Sở dĩ tôi muốn
ở đây và sống chết ở đây vì tình yêu Chúa
Kitô thúc đẩy tôi.”
Với giáo đoàn Côrintô, Thánh Phaolô cũng từng nói
như vậy: “Lòng yêu mến Đức Kitô thúc bách tôi”.
Từ ngày ngài được biết Chúa Kitô và cảm
thấy tình thương của Chúa đến độ
“hiến thân mình vì tôi” (Ga.2,20), Phaolô
như bị đè nặng dưới khối tình yêu
của Chúa. Từ trong thâm tâm, người nghe như có
tiếng vọng lại: Hãy yêu mến Ta như Ta đã yêu
mến ngươi. Hãy tiến lên nữa.
Hãy để Ta dùng ngươi để yêu
mến kẻ khác. “Chúa Kitô đã chết
thay cho hết mọi người, để những ai
đang sống không sống cho mình nữa, mà chỉ
sống cho Đấng đã chết và sống lại vì ta.”
Đối với tất
cả chúng ta, tình yêu Thiên Chúa cũng thúc bách và đè
nặng như vậy.
Bài Phúc Âm hôm nay, dưới ngòi bút linh
động của Marcô, là một bài phóng sự một
cơn bão táp xảy ra trên mặt biển hồ Tiberiade hay
có những cơn gió lốc về chiều do bầu khí
bị dồn ép trong thung lũng sông Giordan. Sau khi giải
tán đám đông, Chúa truyền cho các môn đệ chèo
thuyền qua bên kia biển hồ. Ngài lên thuyền. Sau một ngày giảng
dạy mệt nhọc, Ngài đến phía sau lái, dựa
trên một chiếc gối và ngủ say. Một cơn gió
lốc thổi đến, cuộn lên những ngọn sóng
lớn làm cho thuyền đầy nước. Các môn
đệ tay chống tay tát…, còn Ngài, Ngài
vẫn ngủ. Các ông đến thức Ngài dậy: “Chúng
con chết mất, Thầy không quan tâm sao?” Ngài bèn đe gió
và phán với biển, như một người bị
quỉ ám: “Hãy im đi!” Tức thì gió và
biển lặng.
Tường thuật cơn bão táp im
lặng có ý nghĩa gì? Đối với Chúa Giêsu, Ngài
muốn dạy cho chúng ta phải có niềm trông cậy và
phó thác nơi Chúa: “Sao các con sợ hãi? Các con không có
đức tin ư?” Trong mọi hoàn cảnh, mọi
hiểm nguy, chúng ta đều nằm trong bàn tay
của Cha trên trời. Trong một hoàn cảnh tương
tự, viên lái đò chở hoàng đế César qua sông,
thấy sóng cả đã ngã tay chèo,
được nghe một câu nói bất hủ: Anh không
biết là anh đang chở vua César? Thì
huống hồ ở đây, không phải là một vị
vua trần thế mà là Vua Cả trên trời, “Ngài làm cho bão
táp dừng yên phăng phắc, sóng biển yên lặng
như tờ” (Tv. 107, 29).
Đối với nhiều người
đã chứng kiến, vì Marcô nói: “Có nhiều thuyền khác
theo”, thì đây là một phép lạ nói lên quyền năng
của Chúa Giêsu, Đấng chỉ cần phán lên một
lời thì gió yên biển lặng, Đấng có quyền
trên vạn vật, là Đấng tạo thành vạn
vật. Các Thánh Giáo phụ nhìn thấy ở
đây tác động của hai bản tính của Chúa Giêsu.
Thánh Gioan Kim-Khẩu nói: “Họ vừa nhìn thấy Ngài,
dựa trên gối, ngủ say, đó là một con
người, họ nhìn thấy Ngài bắt biển cả
phải lặng yên, đó là vị Thiên Chúa.” Trong khi các nhà
thần học minh giáo lại đề cao ý tưởng
“con thuyền Giáo hội” giữa sóng gió ba đào (Tertullien).
Chúa Kitô vẫn ở trong con thuyền Giáo hội cũng
như Ngài ở trong tâm hồn chúng ta. Một hôm Bà Thánh
Catarina Sienna phải chiến đấu mãnh liệt với
chước cám dỗ, Bà kêu lên: “Lạy Chúa, trong khi con
phải chống lại những ý tưởng nhuốc nha
thì Chúa ở đâu? Chúa phán: Ta đang ở trong tâm hồn
con, để hỗ trợ con và để chia sẻ
sự toàn thắng của con.”
“Lạy
Thầy, xin cứu chúng con vì chúng con sắp chết
mất!”
|