Hạt
giống mọc lên
(Suy
niệm của Lm. Giuse Nguyễn Hữu An)
Vào
một đêm nọ, người phụ nữ nằm
mơ. Chị thấy mình bước vào
một siêu thị. Khách hàng tấp
nập. Có một quày hàng đặc biệt,
người ta chen chân không lọt. Chị ngạc nhiên thấy Chúa Giêsu đứng
bán ở quày hàng này.
Chờ
đợi đến phiên mình, chị hỏi: Chúa mà
cũng bán hàng sao? Chúa bán cái gì ở đây
vậy?
Chúa
trả lời: Ta bán mọi sự con đang ước
muốn trong trái tim con.
Chị
nói liền một hồi: Thưa Chúa, con muốn có bình an,
có tình yêu, có hạnh phúc, có khôn ngoan và tự do không sợ
hãi. Suy nghĩ một lúc, chị lại thêm: không chỉ cho
con mà thôi nhưng còn cho chồng, cho con và cho những
người thân yêu của con nữa.
Chúa
mỉm cười và nói: hỡi con yêu dấu, ở đây,Ta không bán hoa trái mà chỉ bán hạt
giống thôi. (Anthony de Mello).
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa
Giêsu dùng dụ ngôn hạt giống để rao giảng
về Nước Thiên Chúa. Hình ảnh cụ thể và dễ
hiểu. Nước Thiên Chúa giống
như người nông dân gieo hạt xuống đất.
Hạt giống âm thầm nẩy mầm, phát
triển và sinh bông hạt. Cũng
vậy, hạt giống Lời Chúa được gieo vào
lòng thế giới và gieo vào lòng người sẽ nảy
mầm và sinh nhiều hoa trái tốt lành. Nước Thiên Chúa là vương quốc của
tình yêu, của sự thật không ngừng tăng
trưởng dọc dài thời gian của lịch sử
nhân loại. Không ai có thể ngăn
cản sự phát triển của Nước Thiên Chúa.
Dụ ngôn “Hạt lúa âm thầm mọc
lên” (x. Mc 4,26-29) chính là hình ảnh của
Tin mừng chan hoà trong một nền văn hoá. Hạt
giống Tin Mừng Ðức Giêsu Kitô đã đến
với quê hương Việt Nam gần năm thế
kỷ.Trước đó cả ngàn năm đã có ba tôn giáo
lớn là Phật Giáo, Khổng Giáo, Lão Giáo và Tín
Ngưỡng dân gian ăn sâu vào tâm hồn người
Việt Nam. Phong tục tập quán, văn hóa Việt Nam, con người Việt Nam, đã được nhào luyện
bởi tất cả những mầm sống cũng
như giới hạn các tín ngưỡng đó.
Trên nền tảng một đời
sống tâm linh phong phú mà Phật Giáo, Khổng Giáo, Lão Giáo và
nhất là Ðạo Ông Bà đã xây dựng từ hơn
một ngàn năm, hạt giống Tin Mừng đã nẩy
mầm và trổ sinh nhiều hoa trái. Tinh thần hiếu
khách, lòng bao dung làm cho người Việt Nam sẵn sàng tiếp xúc với những
người tỏ ra có thiện cảm với mình, cho dù
họ từ xa đến. Với những đức tính
như lòng hiếu thảo đối với ông bà cha
mẹ, kính trên nhường dưới trong gia đình,
với một tâm hồn yêu thích tĩnh mịch và chiêm
niệm, người Việt Nam là một mãnh đất
tốt để đón nhận những giá trị thiêng
liêng hàm chứa trong Tin Mừng.
Nhờ các nhà truyền giáo, từ các
thế hệ tiền nhân, người Việt đã
nhận lãnh nhiều điều tốt lành: những
thường thức về vệ sinh, khoa học,
những hiểu biết mới, những đồ
vật quý hiếm cũng như những trợ giúp
vật chất dù rất khiêm tốn, những nhân vật
thánh thiêng đầy nhân ái... khiến họ, nhất là
những người thuộc lớp bình dân, sẵn sàng
đón nhận giáo lý mà những người tốt lành
như vậy mang đến cho họ. Nhờ
đó những tập tục phi lý và phi nhân (bùa mê, sát
tế) như một gánh nặng đè lên cuộc
đời của họ nay được cởi bỏ.
Khi đã tìm gặp một vị thần đầy yêu
thương, họ liền cảm thấy được
giải thoát và tin theo.
Rao giảng Tin Mừng cho
họ cần gắn liền với phát triển cuộc
sống, quan tâm săn sóc sức khỏe, nâng cao văn hóa
giáo dục. Người truyền giáo cần phải sống
giữa những anh chị em nầy và chia sẽ
đời sống của họ. Ðó là
điều cần phải làm trước tiên và đó là
chìa khóa thành công của một nhà truyền giáo thật
sự. Cần huấn luyện những cá nhân
trưởng thành và những tổ chức tự lập
ngõ hầu những thành phần của địa
phương có thể rao giảng phúc âm cho chính đồng
bào của họ và cung cấp những giáo dân có đức
tin vừng mạnh, có trình độ trí thức tốt, có
khả năng làm việc cách hăng say giữa anh chị
em mình.
Tôi vừa mới đi du lịch hành
hương đất nước Hàn Quốc(10-15/6/2012).
Theo linh mục Piero Gheddo, thuộc Hội Truyền Giáo
Nước Ngoài Milano: “Trong suốt 50 năm qua có lẽ
đã không có quốc gia nào trên thế giới có
được sự phát triển liên tục trên mọi
bình diện chính trị, kinh tế, xã hội và tôn giáo
như Hàn Quốc. Sự phát triển mạnh
mẽ này cũng xảy ra đối với Kitô giáo
nữa. Thật thế, từ năm
1960 đến năm 2010, dân số Hàn Quốc từ 23
triệu đã tăng lên 48 triệu người.
Lợi tức bình quân tính trên đầu người gia
tăng từ 1.300 USD lên 19.500 USD hằng năm. Số Kitô
hữu từ 2% tăng lên 30%, trong đó có khoảng 11% là
tín hữu Công giáo, tức khoảng 5,4
triệu. Số linh mục từ 250 lên
đến 5.000”. (Nhật báo Avvenire
(Tương lai), cơ quan ngôn luận chính thức của
Hội đồng Giám mục Italia số ra ngày 8-4-2012).
Với 5.000 linh mục
hiện nay, tính bình quân, mỗi vị coi sóc 1.100 tín hữu. Hồi năm 2008, số
tín hữu Công giáo đã vượt 10% tổng số dân Hàn
Quốc và gia tăng 3% mỗi năm.
Theo thống kê của Giáo Hội năm
2009, số người lãnh nhận bí tích Rửa tội
đã là 159.000, và đã có 149 phó tế được
thụ phong linh mục, tức gia tăng 21 vị so
với năm 2008. Trong năm 2009 có 69% người Hàn
Quốc thuộc lứa tuổi 23 tới 40. Điều
này cho thấy người dân Hàn Quốc rất trẻ
trung và tràn đầy sức sống.
Đức Hồng y Nicholas Cheong Jin Suk,
Tổng Giám mục thủ đô Seoul, cho biết trong 10
năm qua, số tín hữu Công giáo Hàn Quốc đã gia
tăng từ 3 lên đến hơn 5 triệu, khiến cho
Giáo Hội Hàn Quốc là Giáo Hội tiến triển
mạnh nhất châu Á. Tại Hàn Quốc, quyền tự do
tôn giáo được hoàn toàn tôn trọng.
Hiện nay Giáo Hội Hàn Quốc
đang sống chương trình gọi là "Rao giảng
Tin Mừng hai mươi hai mươi", có nghĩa là
mọi tín hữu trong Giáo Hội phải dấn thân
truyền giáo làm sao để vào năm 2020, số tín
hữu Công giáo đạt tỷ lệ 20% tổng số
dân Hàn Quốc, nghĩa là gia tăng gấp đôi số tín
hữu hiện nay lên 10 triệu. (Sẽ chia
sẻ thêm về Giáo hội Hàn Quốc trong những bài
sau).
Loan báo Tin Mừng là chia sẻ cuộc
sống, một cuộc sống như chính Chúa Giêsu đã
sống, là yêu thương mọi người, và yêu
thương đến cùng (x. Ga 13,11), yêu thương
đến nỗi dám chấp nhận hy sinh tính mạng cho
những người mình yêu (x. Ga 15,13).
Một Giáo Hội khiêm nhu nhỏ bé
dễ hòa mình vào giữa đại đa số những
người nghèo của Châu Á. Và một Giáo Hội không
quyền lực dễ gần gũi số đông
những người chỉ mơ ước
được làm người, được cơm no áo
ấm, được học hành và có việc làm. Vì
phải chăng đã đến lúc cần sáng tạo ra
những "mô hình" mới của Giáo Hội như là
những cộng đồng nhỏ bé, dễ hòa mình vào
những cộng đồng xã hội của người
nghèo: những cộng đồng nghèo hơn, ít bề
thế, ít cồng kềnh, khiến người ta không còn
e dè sợ hãi khi tiếp cận, gặp gỡ, những
cộng đồng mở rộng hơn là khép kín. Sau cùng
đó là những cộng đồng quan tâm nhiều hơn
nữa đến đời sống toàn diện của
con người, không chỉ khép kín trong đời sống
thuần túy tôn giáo, nghĩa là trong việc cử hành bí tích
hay phụng vụ, mà còn dấn thân trực tiếp vào
việc cải thiện đời sống vật
chất, nâng cao văn hóa và giáo dục cho người dân,
nhất là những người nghèo. Tục ngữ
Việt Nam có câu: "có thực mới vực
được đạo". Giáo Hội
không được sai đến để giải
quyết vấn đề kinh tế xã hội... nhưng
không phải vì thế mà Giáo Hội không quan tâm đến
những vấn đề ấy. Chúa Giêsu đã loan
báo Tin Mừng không chỉ bằng lời nói, mà Tin Mừng
của Người là "làm cho người mù
được thấy, kẻ què được đi,
người cùi được sạch, kẻ điếc
được nghe, người chết chỗi
dậy" (Lc 7,22).
Trong bối cảnh xã hội Việt
Nam hôm nay, truyền giáo chính là “làm muối,” “làm men,” “làm ánh
sáng”... như những hình ảnh chính Chúa Giêsu đã dùng khi
trao sứ mạng cho các môn đệ. Muối, men, ánh sáng
thì không ồn ào áp chế, công việc của nó là âm
thầm hiện diện, và chỉ cần hiện diện
đúng như bản chất của mình, tự khắc môi
trường xung quanh nó sẽ thấm mặn, sẽ
dậy men, và sẽ đầy ánh sáng.
|