Kết hợp
và sinh trái – Lm Giuse Nguyễn Hữu An
Phúc âm Chúa nhật tuần
trước, Chúa Giêsu dùng hình ảnh con chiên và người
chăn chiên để nói về mối liên hệ giữa
Thiên Chúa và loài người. Mục tử chăm sóc đoàn chiên.
Phúc âm hôm nay, Chúa Giêsu dùng
hình ảnh cây nho và cành nho để nói đến sự
thông hiệp giữa loài người với Thiên Chúa. Cành nho phải gắn vào
thân nho để sống và sinh hoa trái.
Ý nghĩa của lối so
sánh là kết hợp và sinh trái. Càng kết hợp chặt chẽ càng
sinh nhiều hoa trái. Chúa dạy chúng ta điều kiện
căn bản là kết hợp với Chúa, mới đem lại
hoa quả thiêng liêng cho chính mình và cho người khác.
Chúa Giêsu nói với các môn đệ: “Ai ở
lại trong Thầy và Thầy ở lại trong người
ấy, thì người ấy sinh nhiều hoa trái”(Ga 14,5). Có tới 9 lần cụm
tụ “ở lại trong” được lặp lại
trong đoạn Tin mừng này. Mỗi người phải
“ở lại trong” Thầy, bởi vì: “Không có Thầy, các
con không thể làm được gì” (Ga 14,5).
Nếu chúng ta được
ở trong Chúa Giêsu, được kết hợp với
Ngài thì chúng ta sẽ lãnh được sức sống của
Ngài. Chúa
Giêsu ở trong Thiên Chúa nên khi kết hợp với Ngài,
chúng ta cũng được kết hợp với Thiên
Chúa và múc được sự sống của Chúa Ba Ngôi.
Cành nho gắn với thân
nho và liên kết với những cành khác. Cành nho nào không tiếp nhận
nhựa sống sẽ cằn cỗi, khô héo. Nhựa sống trong thân cây lưu chuyển, cho mọi
cành để cùng nhau sinh nhiều hoa trái. Chúng ta cần cộng tác với nhau, cần nâng
đỡ nhau, cần kết hợp với nhau trên con
đường nên thánh.
Thiên Chúa là nguồn mạch
sự sống. Tách lìa Người, chúng ta không thể sống,
càng không thể phát triển được. Thiên Chúa
là dòng sông ân sủng. Khi kết hiệp với
Người, ân sủng tuôn đổ vào
linh hồn, làm cho chúng ta được sống và sống
sung mãn. Ân sủng thấm nhập nội
tâm, uốn nắn tình cảm, củng cố ý chí, sinh ra những
hoa trái thiêng liêng trong tư tưởng, lời nói, việc
làm. Nhờ kết hiệp mật thiết với Chúa, chúng
ta được sống sự sống của Người,
nói lời nói của Người, hành động theo gương của Người, phán
đoán theo chuẩn mực của Người, nhìn con
người và sự việc bằng cặp mắt của
Người, yêu thương bằng trái tim của Người.
Khi sự kết hiệp đã đến mức
hoàn hảo, chính Người hành động qua ta và vì thế,
những hoa trái sẽ vô cùng phong phú.
Bài đọc 1, kể chuyện
thánh Phaolô trở lại trên đường Đamat. Từ con người phản nghịch
trở thành con người của ơn thánh. Từ con
người ghét đạo trở thành con người nhiệt
thành rao giảng Tin Mừng. Phaolô đã đúc kết mối
liên kết cuộc đời mình với Chúa Kitô trong một
câu bất hủ: "Tôi sống, nhưng không phải tôi,
mà là chính Đức Kitô sống trong tôi" (Gal 3, 20).
“Đức Kitô sống trong tôi”nên tôi mới
sinh hoa trái yêu thương như lời Thánh Gioan trong bài
đọc 2 : “Ai tuân giữ giới
răn của Thiên Chúa thì ở trong Thiên Chúa và Thiên Chúa ở
trong kẻ ấy. Và giới răn của Thiên Chúa là tin vào
Danh Đức Giêsu Kitô, Con của Ngài, và yêu thương
nhau như Ngài đã truyền dạy”. Thánh Gioan còn căn dặn:
“Chúng ta đừng yêu thương nơi đầu môi chót
lưỡi, nhưng phải yêu thương thật sự
bằng việc làm”. “Sinh hoa trái” là yêu thương một
cách hữu hiệu, bằng việc làm có sức biến
đổi môi trường chung quanh,
đem niềm vui và hạnh phúc cho người khác.
Lúc ban đầu, khi các môn đệ mới
theo Chúa, Thánh Gioan viết: “Các môn đệ đã đến
xem chỗ Ngài ở và lưu lại với Ngài” (Ga 1,39). Sau những năm sống với Chúa,
Thánh Gioan đổi cách dùng ngôn ngữ: “Các con hãy ở lại
trong Thầy cũng như Thầy ở trong các con” (Ga 15,
17). Ở với là ở bên cạnh. Ở trong là trọn vẹn thuộc về người
ấy. Khi Phêrô ở với Chúa là ở bên cạnh
thôi nên vẫn còn hai bước chân khác nhau, hai ý nghĩ
không chung đường và Phêrô đã có
những bước chân sai đi lạc lối. Còn ở trong là nên một trong nhau. Chính nhờ
ở trong Chúa mà Phêrô đã trở nên con người mới,
hoàn toàn thuộc về Chúa.
“Ở lại trong” và “gắn
liền với” Chúa là điều kiện cần thiết
để “sinh nhiều hoa trái”. Chúa Giêsu đã sống chân lý đó trong sự kết
hiệp mật thiết với Thiên Chúa Cha, và Ngài đã cầu
nguyện cho chúng ta được nên một với Ngài
trong sự sống đó (Ga 17,21-22).Chúng
ta kết hợp với Chúa qua đời sống cầu
nguyện, Thánh Lễ và các Bí Tích. Chúng ta còn kết hợp với
Chúa qua việc biểu lộ lòng trung tín như lời Thánh
Phêrô: "Bỏ Thầy chúng con biết theo
ai? Thầy mới có những lời đem lại sự sống
đời đời" (Ga 6,68).
“Gắn liền với” hay “ở lại
trong” Chúa Giêsu, chúng ta sẽ nhận được sức
sống, sức mạnh của Ngài, chúng ta sẽ có một
cuộc đời tươi đẹp, ý nghĩa, chẳng
những đầy nội lực, an
vui, hạnh phúc mà còn là nguồn sức mạnh, nguồn an
vui hạnh phúc cho mọi người nữa. Mối liên kết
này làm cho chúng ta có cùng bản tính với Chúa Giêsu, được
nên một với Ngài: một sự sống, một tình
yêu, một tinh thần, một ý chí và hành động. Từ
đó, trở nên chi thể trong nhiệm thể Chúa Kitô,
chúng ta là óc để suy tư, là mắt để nhìn thực
tại trần thế, là tai để nghe tiếng rên rỉ
đòi hỏi, là vai để vánh vác, là tay để cứu
vớt, là chân để đi đến với người
khổ đau, là quả tim để khắc khoải yêu
thương, và là miệng để nói những lời bác
ái ủi an (ĐHY 341).
Dụ ngôn “cây nho” là bài diễn
từ về cuộc sống siêu nhiên. Lời Chúa mời gọi
chúng ta hãy luôn gắn bó mật thiết với Chúa. Nhờ
ân sủng của Chúa, đời sống
chúng ta sẽ trổ sinh nhiều hoa trái tốt lành. Hoa trái chính là yêu thương, chia sẻ, cảm
thông, tấm lòng rộng mở, biết quan tâm đến
người khác. Sống được như vậy,
chúng ta mới xứng đáng là môn đệ của Đấng
Phục Sinh, đồng thời cũng làm cho Chúa Cha ngày
càng được vinh hiển, như lời dạy của
Chúa Giêsu: “Đây là điều làm cho Cha Thầy được
vinh hiển là các con sinh nhiều trái, và như thế, các
con trở nên môn đệ của Thầy”.
|