Tẩy uế đền thờ
"Đem tất cả những thứ này ra
khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn
bán." (Ga 2,16)
Suy niệm:
Đức Giêsu mang lại những cái mới:
Bài Tin Mừng đặt ta giữa một loạt
những điều mới mẻ do Đức Giêsu mang
lại. Tại Cana, Người mang lại rượu
mới từ nước lã (Ga 2,1-12). Cái
mới được loan báo cho ông Nicôđêmô là cuộc
"sinh ra bởi nước và Thần Khí" như
điều kiện để gia nhập Nước Thiên
Chúa (3,5). Cái mới mà Đức Giêsu
khẳng định thực sự đã đến khi
Người tuyên bố: "Giờ đã đến - và
chính lúc này đây - giờ những người thờ
phượng đích thực sẽ thờ phượng
sẽ thờ phượng Chúa Cha trong Thần Khí và trong
sự thật" (4, 23).
Riêng với đoạn Tin Mừng hôm nay, cái mới được
loan báo lại là chính Thân Thể Người (2,21)! Tại sao vậy? Thưa, vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi
đây sẽ phải thiệt thân. Câu Thánh Vịnh 69,10 này được trích khi tác giả Tin
Mừng Gioan đặt động từ thiệt thân
ở thì tương lai (sẽ phải thiệt thân)
để chỉ về cái chết Đức Giêsu phải
chịu như hậu quả của lòng nhiệt thành
của Người đối với nhà Chúa. Trong thực
tế trước Thượng Hội Đồng Do Thái
Giáo, Đức Giêsu sẽ bị tố cáo "Tên này đã
nói: Tôi có thể phá Đền Thờ Thiên Chúa, và nội
trong ba ngày, sẽ xây cất lại" (Mt 26,61).
Rồi khi bị đóng đinh trên thập giá,
Người sẽ bị kẻ qua lại nhục mạ:
"Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và
nội trong ba ngày xây lại được, hãy cứu
lấy mình đi!" (27,39-40).
Trở lại với bản văn Tin Mừng hôm
nay, điều nổi bật là cơn thịnh nộ
của Đức Giêsu. Ta đặt mình vào bối cảnh
trong đó Người tỏ ra không thể đội
trời chung được với cái
thế giới làm cho Đền Thờ bị tục hoá. Người nhận lấy sứ mạng tẩy
uế nơi thánh. Bản văn cho thấy
trước hết là bối cảnh (2,13).
Kế đến là sự kiện (cc.14,15
và 16). Sau cùng là những suy nghĩ (cc.17-22).
Về bối cảnh, hãy coi
tầm quan trọng mà tác giả dành cho đoạn văn
này. Đây
là đoạn đầu về đời công khai của Đức
Giêsu. Mặc dầu trước đó
đã có phép lạ tiệc cưới Cana, nhưng cách nào
đó tại tiệc cưới này Đức Giêsu còn hành động
cách kín đáo.
Người quản tiệc nếm thử nước
đã hoá thành rượu (mà không biết rượu từ
đâu ra, còn gia nhân đã múc nước thì biết) ông
mới gọi tân lang lại và nói:
"Ai ai cũng thết rượu ngon trước và khi
khách đã ngà ngà mới đãi rượu xoàng hơn. Còn anh, anh lại giữ rượu ngon cho
đến mãi bây giờ!" (Ga 2,10).
Còn ở đây, ngược lại, là
hồi đầu của cuộc đời công khai trong
đó Đức Giêsu hành động một cách chính
thức và công khai. Thời điểm mà người
chọn cho hành động đó cũng rất quan
trọng đối với đời sống phụng
tự của người Do thái: "Lễ Vượt Qua
của người Do thái gần đến." Độc
giả nhớ rằng sách Tin Mừng thứ bốn
được đặt ăn nhịp
với tiến trình của những cuộc lễ mà chính
yếu là lễ Vượt Qua về cuối đời Đức
Giêsu. Chính với lễ này phụng vụ
mới về đời Chúa được khai trương.
Vậy lễ Vượt Qua của người Do thái
gần đến, Đức Giêsu lần đầu tiên
lên Giêrusalem cách chính thức và công khai.
Đức Giêsu nổi giận trước cảnh
Đền Thờ bị tục hoá:
Thế rồi sự kiện
xảy ra như thế nào? Đức Giêsu thấy Đền Thờ bị
biến thành cái chợ! Người ta đang
bán bò, chiên, chim bồ câu. Đức Giêsu
còn thấy những người đang ngồi đổi
tiền. Tại sao đổi tiền?
Vì tiền của chính quyền thực dân
không thể xài được vào việc dâng cúng nên
phải đổi nó ra tiền của Đền Thờ
thì mới dâng cúng được. Vậy Người
lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả bọn
họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ.
Bất kể tới tiền của những người
đổi bạc, Người đổ tung
ra khi lật nhào bàn ghế của họ.
Ở đây ta có hình ảnh
một Đức Giêsu nổi nóng. Người vớ
lấy bất cứ thứ gì, chẳng hạn dây rợ,
để bện thành roi. Đó là dụng cụ
Người dùng để xua đuổi những
người đang buôn bán ra khỏi Đền Thờ. Làm
hành vi tẩy uế đó xong,
Người mới cắt nghĩa lý do khi nói với
những kẻ bán bồ câu rằng: "Đem tất
cả những thứ này ra khỏi đây, đừng
biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán." (c.16)
Kế đến trong bài Tin Mừng là ba suy nghĩ
như sau:
Trước hết các môn
đệ nhớ tới lời Kinh Thánh "Vì nhiệt tâm
lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt
thân" (c.17).
Ở đây, các môn đệ áp dụng câu Thánh Vịnh 69,10 này trực tiếp cho số phận
của Đức Giêsu. Người sẽ bị thiệt
mạng do âm mưu của giới lãnh đạo Do thái
giáo. Nhưng với Đức Giêsu, hành vi
nhiệt thành của Người, thuộc về
đạo làm con vì Người nói: "Đừng
biến nhà CHA TÔI thành nơi buôn bán." (c.16).
Người Do thái đòi Đức
Giêsu phải làm dấu lạ để chứng minh
Người có quyền hành xử như trên (c.18). Nhưng Đức
Giêsu đã không làm phép lạ. Người
cắt nghĩa Tin Mừng này qui về thân thể của
Người là thân thể sẽ trở nên Đền
Thờ cuối cùng của Thiên Chúa (cc.19-22).
Điều nổi bật trong bài Tin Mừng là
tội được mạc khải như hành vi tục hoá Đền Thờ của Thiên
Chúa. Thay vì thờ phượng Thiên Chúa,
người ta đặt ngẫu tượng lên
để tôn thờ.
Mọi tội đều là hành vi
tục hoá công trình của Thiên Chúa. Con người
được Thiên Chúa dựng nên để tán
dương, tôn kính và phụng sự Người. Mọi
sự khác đều được dựng nên để
giúp con người thể hiện mục đích cao cả
đó. Tội khiến con người hành động
ngược lại với ý định của Thiên Chúa
nơi công trình của Người bằng cách đặt
ngẫu tượng lên để tôn thờ! Thư thứ
nhất của Gioan nêu ba loại ngẫu tượng
đặc trưng, đó là: "dục vọng của xác
thịt, dục vọng của đôi mắt và thói cậy
mình" (2,16). Dục
vọng của xác thịt chỉ về những ham
muốn vô trật tự của bản tính loài
người, trong đó phải kế tới dục tình
đang đe dọa trầm trọng tương lai
của xã hội loài người. Dục vọng
của đôi mắt chỉ về lòng tham của con
người muốn sở hữu tất cả những
gì mắt thấy bất kể tới đức công
bằng và nhu cầu của người khác. Cuối
cùng là thái độ cậy mình có của. Nó phát sinh từ tính kiêu căng tự phụ.
Kẻ kiêu căng luôn tìm quyền lực để
thống trị người khác. Đó
là gốc gác của biết bao cuộc chiến từng
xảy ra trong lịch sử.
Những dục vọng ấy
sẽ trở thành ngẫu tượng khi trở nên giá
trị tuyệt đối. Chúng sẽ thay thế Thiên Chúa để điều
khiển con người. Và khi ấy không còn phải là
đền thờ được xây dựng bằng đá
hay bê tông bị tục hoá, nhưng là chính con người
bị tục hoá như lời thánh tông đồ Phaolô nói:
"Nào anh em chẳng biết anh em là Đền Thờ
của Thiên Chúa, và Thánh Thần Chúa ngự trong anh em sao? Vậy ai phá hủy Đền Thờ Thiên Chúa, thì
Thiên Chúa sẽ hủy diệt kẻ ấy. Vì Đền Thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và Đền
Thờ ấy chính là anh em." (1Cr 3,16-17).
Vậy cơn thịnh nộ của Đức Giêsu
nói lên lòng nhiệt thành chính Người mang nặng. Nó thúc đẩy Người dấn thân giải
thoát những ai bị dục vọng kềm kẹp.
Thực ra, chỉ thân thể Đức Giêsu chịu
chết nay được phục sinh mới thực
sự là Đền Thờ mới, là nơi loài
người có thể phụng thờ Thiên Chúa trong Thần
Khí và sự thật.
Phàm ai ở trong Đức Kitô đều là thọ
tạo mới:
Một cách chính xác thánh Phaolô khuyên người Kitô của
mọi thời là: "Anh em phải cởi bỏ con
người cũ với nếp sống xưa, là con
người phải hư nát vì bị những ham muốn
lừa dối, anh em phải để Thần Khí
đổi mới tâm trí anh em, và mặc lấy con
người mới, là con người đã
được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để
thật sự sống công chính và thánh thiện." (Ep 4,22-24).
Vậy sứ điệp cơ bản của bài Tin
Mừng hôm nay cũng giống sứ điệp của
tông đồ Phaolô khi viết: "Phàm ai ở trong Đức
Kitô đều là thọ tạo mới. Cái
cũ đã qua, cái mới đã có đây rồi."
(2Cr 5,17)
Cầu nguyện:
Lạy Chúa, qua bài Tin
Mừng hôm nay, Chúa mạc khải cho chúng con biết chính
Chúa là Đền Thờ. Chúa chính là Đền thờ cao
quý nhất. Xin cho chúng con biết trân trọng và yêu mến Đền
Thờ. Xin cho chúng con chúng con cũng biết dọn dẹp
tâm hồn mình trở nên trong sạch, xứng đáng là
đền thờ đẹp cho Chúa ngự.