Bệnh phong tâm hồn – ĐTGM. Ngô
Quang Kiệt
Thời xưa,
bệnh phong là một bệnh
nan y, bị
mọi người kinh tởm xa lánh. Trong
đạo Do thái, người mắc bệnh phong bị gạt ra ngoài lề
xã hội. Họ không được sống chung với
thân nhân trong xóm làng,
nhưng bị xua đuổi ra ngoài đồng
ruộng, vào trong rừng núi hay trong sa
mạc. Họ phải ăn
mặc rách rưới. Đi đến đâu cũng phải kêu to lên: “Ô uế, ô uế”, cho mọi người
biết mà xa tránh. Ai tiếp xúc với người bệnh phong đều bị coi là ô uế.
Ai đụng chạm
vào người bệnh phong bị con như mắc tội rất nặng. Chẳng ai dám đến
gần người bệnh phong. Người
bệnh như thế, không những bị những vết thương trên thân xác hành
hạ đau đớn mà còn bị những
nỗi đau, nỗi nhục trong tâm hồn
dằn vặt khổ sở. Họ bị xã hội
khinh khi loại trừ. Họ bị một mặc cảm chua chát dày
vò. Nhân phẩm không
được tôn trọng, họ sống mà bị
con như đã chết. Nhưng chưa chết
được, họ
vẫn phải tiếp tục sống để chịu những nỗi đau đớn còn hơn cả cái chết gặm nhấm, thiêu đốt.
Một lần nữa, Đức Giêsu lại vượt qua những biên giới cấm kỵ khi dám
đến gần người bệnh phong. Không những
Người đến
gần mà còn đưa tay chạm
vào thân mình bệnh nhân. Lòng thương yêu
đã khiến Đức Giêsu dám làm tất
cả. Vì thương người
bệnh, Đức Giêsu đã bất
chấp nguy hiểm bị lây nhiễm, đã bất chấp những điều bị coi là cấm
kỵ của đạo Do Thái.
Khi chữa khỏi bệnh phong, Người đã giải thoát người bệnh khỏi những đau đớn phần xác. Từ nay anh
không còn bị những vết thương hành hạ. Thân thể anh trở
nên lành lặn. Da dẻ anh trở lại hồng hào tươi tắn. Khuôn mặt anh rạng
rỡ. Giọng nói
anh thanh tao. Anh cũng là một người như bao người
khác.
Nhưng điều
quan trọng hơn, đó là khi chữa
anh khỏi chứng bệnh nan y, Đức
Giêsu đồng thời cũng giải phóng anh khỏi những mặc cảm đè nặng tâm hồn anh bao
năm tháng qua. Khi Đức Giêsu vuốt ve thân
thể bệnh tật của anh. Người đã vuốt
ve tâm hồn
anh. Trước
kia anh
cảm thấy bị mọi người xa lánh. Nay anh cảm
thấy qua Đức
Giêsu mọi người gần gũi anh
hơn bao giờ. Trước kia anh cảm thấy bị khinh miệt. Nay anh
cảm thấy được trân trọng. Trước
kia anh
cảm thấy bị bỏ rơi. Nay, dưới bàn tay dịu hiền của Đức Giêsu, anh cảm
thấy được
yêu thương vỗ về. Những vết thương sâu thẳm trong trái tim
anh đã liền da lành
lặn. Đức Giêsu đã hồi sinh tâm hồn lạnh
giá của anh.
Muốn cho mọi người
chấp nhận anh tái hội
nhập vào đời sống xã hội. Đức
Giêsu bảo anh đi trình
diện với thày cả theo như luật định. Trước kia
anh bị loại trừ, bị gạt ra ngoài lề
xã hội. Nay anh được bàn tay âu yếm ân
cần của Đức Giêsu đón nhận anh trở lại
xã hội loài người. Qua vị thượng
tế, anh được công khai đón nhận.
Nhân phẩm anh được phục hồi. Danh dự anh được tôn cao. Giờ đây anh có thể tự
tin, vui sống giữa mọi người, như mọi người.
Chúng ta ai cũng
có những mặc cảm đè nặng tâm hồn, những vết thương sâu kín, những niềm đau khôn nguôi, những
nỗi buồn hầu như không ai thông
cảm được. Hãy noi gương người bệnh phong chạy đến với Đức Giêsu. Người sẽ xóa đi những mặc cảm đè nặng hồn ta. Người sẽ chữa lành những vết thương bao năm gặm nhấm trái tim ta. Người sẽ xoa dịu những
nỗi đau vò xé tâm
tư. Người
sẽ an ủi những nỗi buồn phủ kín hồn
ta.
Phần ta, hãy biết
noi gương bắt chước Đức Giêsu, đừng loại trừ anh em
mình ra khỏi
đời sống xã hội. Hãy biết
đến với những anh em bị bỏ
rơi. Hãy biết an ủi
những anh em đang buồn
khổ. Hãy biết tránh
cho anh em
những mặc cảm nặng nề. Hãy hàn gắn những vết thương trong tâm hồn anh
em. Hãy tôn trọng
danh dự và nhân phẩm
của anh em. Hãy giúp cho anh em mình
được hòa nhập vào đời sống cộng đoàn, đời sống xã hội. Nước ta đang quyết
tâm thanh toán bệnh phong vào cuối
năm nay. Xứ đạo
ta cũng hãy quyết tâm thanh toán
bệnh phong trong tâm hồn.
Hãy diệt trừ bệnh phong chia rẽ. Hãy tẩy chay bệnh phong loại trừ. Hãy xóa đi bệnh
phong phân biệt. Hãy phá tan bệnh phong nghi kỵ.
Hãy bài trừ bệnh
phong kết án. Nếu ta thanh toán được bệnh phong tâm hồn, thân thể xứ đạo ta sẽ liền
da liền thịt, khuôn mặt xứ đạo ta sẽ hồng hào, rạng rỡ vui tươi
phản ảnh được khuôn mặt đích thực của Đức Kitô.
Lạy Đức Giêsu, xin cứu độ
chúng con. Amen.
CÂU HỎI GỢI Ý
ĐỂ CHIA SẺ
1- Cha Đa-miêng và Đức cha Cát-xe đã sống với người phong và lây
bệnh của họ. Có lần
nào bạn đã tiếp xúc với người
bị bệnh hay bị bỏ rơi chưa? Bạn có phải
trả giá về hành động
này không?
2- Có bao giờ
bạn đã là nạn nhân
bị người khác loại trừ chưa? Bạn cảm thấy thế nào? Bạn rút ra được
bài học gì từ kinh
nghiệm đó?
3- Bạn đã có
kinh nghiệm về sự được Chúa an ủi, được Chúa cứu chữa, được Chúa tha thứ
bao giờ chưa?
4- Bệnh phong tâm hồn là gì?
|