Giêsu Nagiarét
Qua đoạn Tin
Mừng vừa nghe, chúng ta tự hỏi Chúa Giêsu là ai? Tôi
xin thưa Ngài là một người như chúng ta.
Trước hết Ngài
đã có một quê hương và quê hương Ngài là làng
Nagiarét.
Đây là một thôn làng
nhỏ bé quây quần chung quanh một cái giếng duy
nhất. Thôn làng này không có chi nổi bật, nếu không
phải là người ta đã có một chút châm biếm và
khinh dể khi nghĩ về nó:
- Từ Nagiarét nào có
sự gì tốt đâu.
Tiếp đến, Ngài
cũng có một gia đình. Gia đình Ngài gồm có
thánh Giuse, Mẹ Maria và Ngài. Thực vậy, người ta
thường gọi Ngài là con bác thợ mộc Giuse.
Nghề thợ mộc là một nghề lặt vặt và
đa dạng. Vừa xây cất nhà cửa, vừa đóng
bàn đóng ghế và sửa chữa những gì hư
hỏng. Có lẽ vào khoảng 12 tuổi, Chúa Giêsu đã
học nơi thánh Giuse nghề nghiệp này để
kiếm sống.
Mẹ Ngài là Đức
Maria, người đã giữ một vai trò quan trọng
trong cuộc sống của Ngài. Mẹ Maria đã hòa
nhập vào sinh hoạt của dân làng nên mọi
người đều biết đến.
Cũng như những
gia đình khác, Chúa Giêsu có một tổ tiên, một gia
phả. Trong cuốn sổ gia phả này, chúng ta thấy
xuất hiện những khuôn mặt không mấy tốt
lành. Điều đó muốn nói lên rằng Chúa Giêsu
đến để mang lấy tội nhân loại, Ngài
muốn mang lấy những đau khổ mà chính chúng ta
gặp phải, từ phía gia đình cũng như xã
hội. Ngài đã trở nên một người như chúng
ta, ngoại trừ tội lỗi: có một quê
hương, có một gia đình và có một tổ tiên.
Thời bấy giờ,
người ta chưa tổ chức được
những trường học như ngày nay. Tất cả
những gì Ngài biết, một phần do cha mẹ Ngài
truyền dạy, một phần do Ngài lãnh nhận
được ở hội đường. Tại đó
mỗi ngày thứ bẩy, người ta đều
cắt nghĩa Kinh thánh. Chúa Giêsu không phải chỉ
hiểu một cách hời hợt, nhưng Ngài đã
hiểu đúng ý nghĩa sâu xa của nó. Ngài sống
một cuộc sống bình thường, ăn mặc như
họ, nói năng như họ.
Chính vì thế, khi Ngài
bắt đầu giảng dạy thì những người
bà con của Ngài đã ngạc nhiên và tự hỏi:
- Bởi đâu mà Ngài
được như thế.
Thánh Giuse đã chết
khi Chúa Giêsu còn trẻ, chính vì thế mà Ngài phải cáng
đáng mọi công việc nặng nhọc để nuôi
sống gia đình.
Khi được 30
tuổi, Ngài đóng cửa xưởng mộc, từ giã
mẹ Ngài để lên đường rao giảng Tin
Mừng. Bởi vì Ngài là Đấng Messia, người
được Thiên Chúa sai đến. Ngài chia sẻ
kiếp sống lầm than với mọi người. Có
lần đói, Ngài đã muốn ăn một trái vả, có
lần khát Ngài đã xin người phụ nữ Samaria
cho mình một gáo nước. Cuộc sống êm đềm
tại Nagiarét đã chấm dứt, bây giờ là những
ngày tháng lang thang vất vưởng:
- Con cáo có hang, chim
trời có tổ, nhưng Con Người không có lấy
một chỗ tựa đầu.
Có lần quá mệt
mỏi, Ngài đã thiếp ngủ trên thuyền trong khi các
môn đệ cố gắng chèo qua bên kia bờ hồ.
Chúa Giêsu đã chia
sẻ một kiếp sống cùng khổ. Thế nhưng,
nơi Ngài vẫn có một cái gì là đặc biệt
vượt trên khuôn khổ bình thường ấy, vì Ngài
chính là Thiên Chúa ở giữa chúng ta.
Là Thiên Chúa Đấng
ở khắp mọi nơi, Ngài đã chấp nhận
giới hạn trong không gian, cùng với những khổ
đau mệt mỏi vì yêu thương chúng ta. Là Thiên Chúa
Đấng vĩnh cửu, Ngài chấp nhận có một
lịch sử, bị giới hạn vào thời gian vì yêu
thương chúng ta. Là một Thiên Chúa Đấng tạo
hóa, Ngài đã học một nghề và đã vất vả
để kiếm sống cũng vì yêu thương chúng ta.
Chỉ với cặp mắt của tình thương yêu,
chúng ta mới hiểu được điều đó.
Vì kiêu căng, con
người muốn bước lên ngôi Thiên Chúa, thì giờ
đây để chữa tội kiêu căng ấy, chính
Thiên Chúa đã bước xuống phận con người.
|