Chắp vá chằng chịt con đường cũ !!!
Lung Linh
Mùa vọng lại tới rồi, biết bao tiếng hô vang vang trên tòa giảng, râm ran trong các buổi chia sẻ Lời Chúa. Người người hô, nhóm nhóm hô. Tiếng hô lan tỏa khắp nơi. Tiếng hô thúc giục mọi người:
Hãy sửa đường cho thẳng để Đức Chúa đi.
Nhưng nghe thật kỹ, dường như đại đa số là những tiếng hô phát ra từ những cuộn băng casette vô hồn.
Dựa vào đâu mà chúng ta dám nói như vậy?
Chỉ cần một vài cú click chuột, hàng chục bài giảng về mùa Vọng hiện ra, được dọn sẵn theo kiểu mì ăn liền. Chúng tôi chỉ cần lướt qua xem bài nào hay hay, in ra một bản, cứ thế mà chia sẻ cho thiên hạ.
Siêng hơn, chúng tôi có thể trích trong mỗi bài chia sẻ một vài ý rồi xào đi nấu lại thành một bài hỗn hợp mang nhiều mùi vị đặc biệt rồi huyên thuyên chia sẻ với anh em. Thỉnh thoảng lại còn trích dẫn một vài tư tưởng cao siêu của các nhà thần học nổi tiếng trên thế giới chắn chắn sẽ làm cho người nghe phục sát đất!!
Quả thực chúng tôi là những người sửa đường chắp vá “chính hiệu con nai vàng ngơ ngác”!!
Chúng tôi cho rằng việc sửa đường đơn giản là sống cho đàng hòang hơn: không ăn gian nói dối, không buôn bán lừa đảo...chứng tỏ mình là người ngay thẳng.
Nhưng rồi lại bê bối, mùa vọng năm sau lại cố gắng sống đàng hòang hơn!!! Cứ như đèn kéo quân tít mù!!
Vì thế, có rất nhiều người đã từng sửa đường cho có vẻ thẳng, nhưng mùa Vọng năm nào cũng phải sửa đi sửa lại con đường mấp mô đầy những ổ gà, ổ vịt, thỉnh thoảng chen lẫn ổ voi…và khúc quanh nguy hiểm chết người.
Rõ ràng việc sửa đường của chúng tôi chỉ là những chắp vá chằng chịt, mang tính hình thức, theo phong trào, làm qua lần chiếu lệ.
Nhưng nếu ai chê cười, chúng tôi có cả một khối vĩ đại ủng hộ sau lưng với lập luận kiểu cả vú lấp miệng em:
Này, đứng có mà cười. Đây là tâm tình mùa Vọng mà tất cả mọi người trong Giáo hội đang sống… từ giáo dân cho tới Giám mục, Giáo hoàng…
Xét mình lại, chúng tôi chưa phải là người có kinh nghiệm thực sự trong việc sửa đường. Do đó, tiếng hô của chúng tôi không có sức cuốn hút từ bên trong. Chúng tôi chỉ lải nhải những gì chúng tôi nghe được như những tiếng loa phóng thanh ồn ào giữa chợ đời hỗn lọan, bát nháo.
Ngay cả khi chúng tôi nổi tiếng là đạo đức trong cộng đoàn, thế nhưng mỗi lần mùa Vọng trở về, chúng tôi lại phải khốn khổ chắp vá đi chắp vá lại… con đường cũ đầy khúc khủy, gập ghềnh và những khúc quanh co bên bờ vực thẳm không đáy.
Cuối cùng thì.. con đường tâm linh mùa Vọng của chúng tôi cứ mãi mãi đầy những chỗ chắp vá chằng chịt!!!!...
|