Chúng tôi hè nhau đẩy Chúa đi lang thang
Lung Linh
Tin mừng chủ nhật 27 năm A kể chuyện những tá điền hung ác.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng:
"Các ông hãy nghe dụ ngôn này:
Có ông chủ nhà kia trồng được một vườn nho.
Ông rào dậu chung quanh, đào hầm ép rượu và xây tháp canh,
đoạn ông cho tá điền thuê, rồi đi phương xa.
Ðến mùa nho, ông sai đầy tớ đến nhà tá điền để thu phần hoa lợi.
Nhưng những người làm vườn nho bắt các đầy tớ ông:
đánh đứa này, giết đứa kia và ném đá đứa khác.
Chủ lại sai một số đầy tớ khác đông hơn trước, nhưng họ cũng xử với chúng như vậy.
Sau cùng chủ sai chính con trai mình đến với họ, vì nghĩ rằng:
Họ sẽ kính nể con trai mình.
Nhưng bọn làm vườn vừa thấy con trai ông chủ liền bảo nhau:
"Ðứa con thừa tự kia rồi, nào anh em!
Chúng ta hãy giết nó đi và chiếm lấy gia tài của nó".
Rồi họ bắt cậu, lôi ra khỏi vườn nho mà giết.
Câu chuyện này có vẻ chẳng dính dáng gì tới những kitô hữu hiện nay.
Nhưng thử trầm lắng tâm hồn… chúng ta sẽ thấy mình dính dáng khá nhiều..
Tuy không hung ác bằng những tá điền trong dụ ngôn..
Nhưng thực tế cuộc sống…chúng ta cũng hơi giống như vậy.
Chúng ta tạm phân chia thành 2 nhóm chính.
Nhóm khô khan và nhóm đạo đức.
Nhóm khô khan
Chỉ giữ một điều răn duy nhất: ĐI LỄ NGÀY CHỦ NHẬT… theo đúng luật Hội thánh.
Về nhà, không chửi rửa đánh đập vợ con..không làm phiền lòng hàng xóm..
Thế là quá đủ rồi…
Còn Chúa thì sao?
Không dám…lôi Chúa ra khỏi vườn nho mà giết….
Nhưng lôi Chúa ra khỏi lòng mình…Chúa muốn đi đâu thì đi…
Miễn sao không ở trong lòng mình là được..
Nhóm đạo đức
Ngoài việc đi lễ ngày chủ nhật, chúng tôi còn làm rất nhiều việc đạo đức:
Tại nhà: đọc kinh tối
Tại nhà thờ: đọc kinh thần vụ, chầu phép lành..quét dọn nhà thờ…
Sinh họat đạo đức:
tham gia nhiều hội đoàn..hy sinh rất nhiều thời gian…
đi loan báo Tin mừng nhiều nơi..
tổ chức đi từ thiện bác ái những vùng xa xôi nghèo đói..
Người ta thường hay nói đùa với chúng tôi: các ông bà chắc là sẽ được lên thiên đàng cả giường lẫn chiếu !!
nhưng tận thâm tâm, chúng tôi lại cảm thấy mình vẫn đầy yếu đuối, tội lỗi… cầm chắc là bị giam trong luyện ngục khá lâu chứ không phải chơi đâu…
chỉ còn phó thác vào lòng nhân lành của Chúa mà thôi..
Lý do tại sao vậy?
Chúng tôi chỉ đặt nặng vấn đề tôn kính và phụng sự Chúa
bằng cách chỉ chúi mũi vào những công việc đạo đức..
nhưng chúng tôi lại thích làm một mình….không cần Chúa tham dự hoặc đồng hành với mình..
Vì thế, mối tương quan giữa chúng tôi với Chúa là con số không to tướng.
Chúng tôi không bao giờ dám nghĩ tới việc lôi Chúa ra khỏi vườn nho mà giết.
Nhưng trong cuộc sống hằng ngày, Chúa chỉ như người khách lạ thừa thãi …
Buồn quá, Ngài bèn đi lang thang khắp nơi..như kẻ vô gia cư tội nghiệp.!!!
Tóm lại… dù trong nhóm khô khan hay nhóm đạo đức,
Chúng tôi cũng vô tình hè nhau đẩy Chúa đi lang thang…
|