NHƯ ĐÔNG ĐOÀI CÁCH XA NGÀN DẶM, TỘI TA ĐÃ PHẠM, CHÚA CŨNG NÉM THẬT XA!
Với đôi mắt trong xanh thoáng nét mơ màng, với bộ râu quai nón lưa thưa nhẹ nhàng, anh Aymard 28 tuổi là tín hữu Công Giáo thuộc giáo xứ Saint-Joseph des Épinettes trong quận 17 của thủ đô Paris của nước Pháp. Anh đã lập gia đình có hai đứa con gái và từ 5 năm qua là chủ xí nghiệp quảng cáo thương mại. Xin nhường lời cho anh nói về niềm tin nơi cuộc sống vĩnh cửu tức là tin vào cuộc sống mai sau, bên kia cái chết.
Nghề nghiệp của tôi có vẻ tương phản với khái niệm về vĩnh cửu. Cuộc sống vĩnh cửu - cuộc sống đời sau thường làm tôi kinh khiếp mỗi khi nghe hoặc nghĩ đến lúc tôi còn nhỏ. Tôi không muốn sống đời đời kiếp kiếp. Không! Nhưng tôi lại rất sợ chết. Thế rồi vào cái ngày đứa con gái đầu lòng của chúng tôi cất tiếng khóc chào đời, tôi như sống một cái gì đó thuộc thế giới vĩnh cửu. Tâm tình này mạnh đến độ nó như làm cho cổ họng của tôi bị nghẹn cứng. Tôi không thể nào nuốt được bất cứ thức ăn hoặc thức uống gì suốt trong cả ngày hôm ấy. Tôi như bị vây bọc bởi một cái gì đó hoàn toàn ở bên ngoài và ở bên trên tôi. Tôi cảm thấy như mình đang ở ngoài thời gian ..
Chính trong những giây phút quỳ cầu nguyện với THIÊN CHÚA mà tôi cảm thấy thời gian như ngừng lại. Người ta không thể tin nơi cuộc sống vĩnh cửu mai sau nếu không dành thời giờ cho THIÊN CHÚA ngay trong cuộc sống nơi trần gian này. Do đó tôi thường xuyên tham dự Thánh Lễ cử hành vào mỗi buổi sáng nơi nhà thờ xứ đạo. Đối với tôi, cuộc sống vĩnh cửu chính là sống kết hiệp liên lỉ mật thiết với THIÊN CHÚA trong viên-mãn của Người. Những giây phút đầu tiên trong ngày dành cho THIÊN CHÚA - xa hẳn với những bận rộn nghề nghiệp và cuộc sống gia đình - giúp tôi đặt trọn sự chú ý vào những gì là chính yếu. Nó khiến tôi coi nhẹ cuộc sống vật chất, không đặt ơn cứu rỗi của tôi trong tiền của hay nơi công ăn việc làm.
Tôi ý thức sâu xa rằng thời gian không thuộc về tôi cũng như chính cuộc sống của tôi. Tất cả đều là hồng ân đến từ THIÊN CHÚA. Vì thế tôi phải biết dùng thời gian cũng như cuộc sống của tôi để làm vinh danh THIÊN CHÚA cũng như để mưu ích cho gia đình và cho xã hội. Tôi không bám víu vào thời gian cũng không bám víu vào cuộc sống. Bởi vì, con người được dựng nên là để sống vĩnh cửu, nghĩa là để sống cuộc sống đích thực mai sau, bên kia cái chết. Hiểu như thế cũng khiến tôi biết dành thời giờ cho gia đình. Tôi không trở về nhà quá trễ sau mỗi ngày làm việc cũng không dành các cuối tuần để du hành dạo chơi đây đó.
Ý niệm về vĩnh cửu trở nên vô cùng sống động nơi tôi xét vì cách đây một năm tôi mất người mẹ thân yêu. Chính trong bối cảnh này mà tôi cảm nghiệm sự khác biệt sâu xa giữa những người không có cùng tâm tình tôn giáo. Các đồng nghiệp của tôi tuyệt đối không muốn nghĩ và nói đến cái chết. Trong khi tôi lại cảm thấy nhu cầu cần nhắc đến mẹ hiền quá cố. Mối quan hệ của tôi với thân mẫu quá cố vẫn tiếp tục, nhưng dưới một hình thức khác, thế thôi. Chính khía cạnh dễ bị tổn thương này lại giúp tôi dễ dàng tiếp nhận niềm tin nơi THIÊN CHÚA. Và khi con người càng tin nơi THIÊN CHÚA thì cuộc sống vĩnh cửu đã bắt đầu ngay nơi trần gian này.
... ”THIÊN CHÚA là Đấng Từ Bi nhân hậu. Người chậm giận và giàu tình thương, chẳng trách cứ luôn luôn, không oán hờn mãi mãi. Người không cứ tội ta mà xét xử, không trả báo ta xứng với lỗi lầm. Như trời xanh trổi cao hơn mặt đất, tình Chúa thương kẻ thờ Người cũng trổi cao. Như đông đoài cách xa nhau ngàn dặm, tội ta đã phạm, Chúa cũng ném thật xa ta. Như người cha chạnh lòng thương con cái, Chúa cũng chạnh lòng thương kẻ kính tôn. Người quá biết ta được nhồi nắn bằng gì, hẳn Người nhớ: ta chỉ là cát bụi. Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi, tươi thắm như cỏ nội hoa đồng, một cơn gió thoảng là xong, chốn xưa mình ở cũng không biết mình. Nhưng ân tình Chúa thiên thu vạn đại, dành cho kẻ nào hết dạ kính tôn. Người xử công minh cả với đời con đời cháu, cả những ai giữ giao ước của Người, và nhớ tuân hành mệnh lệnh Người ban. Chúa đặt ngai báu trên trời cao thẳm, quyền đế vương bá chủ muôn loài. Chúc tụng Chúa đi, hỡi muôn vì thiên sứ, bậc anh hùng dũng mãnh thực hiện lời Người, luôn sẵn sàng phụng lệnh. Chúc tụng Chúa đi, toàn thể thiên binh, hằng hầu cận và tuân hành thánh ý. Chúc tụng Chúa đi, muôn vật Chúa tạo thành, thuộc quyền Người thống trị khắp nơi nơi. Chúc tụng Chúa đi, hồn tôi hỡi!” (Thánh Vịnh 103(102),8-22).
(”PARIS NOTRE-DAME, L'Église en mission à Paris”, Journal du Diocèse de Paris, Hebdomadaire, No 1500, 14 Novembre 2013, trang 7)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
|