NƯỚC MẮT TÍM
Giọt nước mắt bây giờ có còn mặn Hay đã nhạt vì chai đá lương tâm? Đêm gục đầu nghe lòng chợt bâng khuâng Sông trăm năm, nước ưu tư dâng ngập! Giọt nước mắt là nỗi buồn có thật Khóc vì khổ, vì hối hận ăn năn Nỗi ray rứt luôn dày vò tâm can Hồn hóa thành một dòng sông nước mắt Vị nước mắt vẫn luôn luôn mặn chát Nhưng sắc màu không trắng như bình thường Mà tím ngát, tím rịm, tím bâng khuâng Nước mắt tím chợt hóa thành huyền thoại Lạy Thiên Chúa, con là loài cỏ dại Chẳng là chi dẫu so với sương mai Thế mà con đã làm bận mắt Ngài Xin xót thương hạt-bụi-con-tội-lỗi Nước mắt tím là sắc màu sám hối Ăn năn tội cả một đời vương mang Những ước mơ vẫn hoàn toàn dở dang Chưa hoàn thiện dù đêm ngày cố mãi! Ai cũng có một khoảng-đời-vụng-dại Đơn giản vì chưa trở thành thánh nhân Nhờ té đau mà nhớ đời, chẳng quên Cũng nhờ vậy mà dần dần hoàn thiện Bao lần rồi những Mùa Chay vẫn đến Rồi khoảng-bốn-mươi-ngày lại qua đi Con vẫn thế, chẳng thay đổi được gì Xin biến đổi, lạy Ngôi Hai cứu độ! Mắt không cay nhưng lòng con thống khổ Giọt nước mắt có màu tím ăn năn Xin hòa chung Nước và Máu Chúa Con Để con được cùng Ngài vui sống lại TRẦM THIÊN THU Mùa Chay – 2014
|