MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: mẹ maria :: đề mục chính :: các bài mới
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Hộp Sôcôla Nhân Anh Đào
Thứ Tư, Ngày 11 tháng 12-2013
HỘP SÔCÔLA NHÂN ANH ĐÀO


Đó là một Giáng sinh kinh khủng!  Trước Giáng sinh năm đó, vào ngày 30 tháng 6 năm 1997, con trai đầu lòng của tôi, Cameron, được chẩn đoán là bị ung thư máu.

Sau cuộc di chuyển đầy đau đớn bằng trực thăng quân đội đến bệnh viện Walter Reed, trải qua ba lượt hóa trị khốc liệt, bị cắt phổi, và chịu đựng một cuộc xét nghiệm tủy xương hết sức kinh hoàng... cháu được chuyển đến bệnh viện trường Đại học Duke.  Vào ngày 4 tháng Mười hai, Cameron được thay máu.  Đó cũng là nỗ lực cuối cùng. 

Bây giờ đang là đêm Giáng sinh.  Chúng tôi đón lễ tại một căn phòng nhỏ trong khu điều trị. Những năm trước, chúng tôi dành hàng tuần liền để làm bánh trái chuẩn bị cho ngày lễ này.

Nay thì bánh Giáng sinh được gia đình và bạn bè gửi đến, vì tôi muốn dành hết thời gian ở cạnh Cameron để an ủi cháu trong những lúc buồn tẻ.  Trước đó cháu đã bị cách ly trong nhiều tuần vì cháu không có hệ miễn nhiễm, vốn là hậu quả của những lần hóa trị và các loại thuốc giúp tạo tủy xương mới.  Vài món quà gởi đến trước ngày lễ theo đường bưu điện được mở ra ngay tức thì.  Chúng tôi cần có bất cứ thứ gì từ đâu đó để tạo cho cháu chút niềm vui.

6 giờ chiều ngày Giáng sinh luôn luôn là thời khắc kỳ diệu.  Vào cùng giờ đó, gia đình chúng tôi ở Iowa, Wisconsin, California, hay Washington D.C. đều đồng loạt mở quà.  Điều này mang lại cho chúng tôi cảm giác sum họp gần gũi, dù đang ở cách xa nhau.  Cha và mẹ kế của Cameron, rồi các anh chị em của nó cũng đang mở quà ở tại nhà mỗi người ở Fayetteville, bang North Carolina.  Giáng sinh này chỉ có Cameron và tôi trong căn phòng nhỏ trang trí đơn sơ.

Do yêu cầu của môi trường vô trùng ở bệnh viện, những thành viên khác trong gia đình không được phép có mặt.  Cuộc sống của Cameron giờ đây gắn liền với những tiếng o o đều đều của thiết bị lọc máu và tiếng bíp bíp của sáu chiếc bơm truyền máu nối vào ống thông trong tim.  Dù vậy, Cameron vẫn luôn tỉnh táo.  Chờ đến đúng 6 giờ chiều, Cameron mới mở quà.  Nó muốn duy trì thói quen truyền thống này của gia đình.  Tôi đưa cho cháu ít món quà mà trước đó tôi đã để dành lại.  Cháu rất vui.

Cameron thận trọng với sang phía bên kia chiếc giường bệnh viện, đưa cho tôi một cái hộp nhỏ màu xanh lá.  Chiếc hộp được gói rất đẹp, rõ ràng là được một cửa hàng bán quà lưu niệm thực hiện.  Các góc cạnh ngay ngắn, trên hộp có đính một mẩu ruy-băng thòng xuống, với cái khuy móc bằng vàng chạm nổi.  Tôi ngạc nhiên hỏi, “Cho mẹ hả?”

“Dạ,” cháu trả lời.  “Nếu con không có quà gì để biếu mẹ trong lễ Giáng sinh thì đâu còn là con nữa.”  Tôi nghẹn ngào gần như không nói được.  “Làm sao mà con có được vật này?  Con nhờ một cô y tá ra cửa hàng lưu niệm mua phải không?”

Cameron nằm xuống giường cười tinh nghịch, “Không phải.  Hôm qua, khi mẹ về nhà vài tiếng đồng hồ để tắm rửa, con đã lén đi xuống dưới lầu.”

“Cameron!  Con đâu được phép đi ra khỏi phòng!  Con có biết rằng con rất yếu không?  Họ để con đi như vậy sao?”

“Đâu có!” Cháu cười to hơn, “Chẳng ai nhìn thấy cả.  Con cứ thế mà đi thôi.”

Đây quả là một thành tích không nhỏ, vì sau khi thay máu, Cameron càng trở nên yếu ớt hơn. Cháu không bước được, nhất là khi không có ai đỡ.  Cháu phải có một nghị lực thật phi thường mới có thể một mình đi qua hết khu điều trị, đẩy theo mình cả một dàn treo thiết bị thuốc men và các bơm truyền dịch.

Làm thế nào nó có thể đi xuống được chín tầng lầu để đến cửa hàng bán quà lưu niệm trong bệnh viện?  “Đừng lo, mẹ.  Con mang cái mặt nạ thở, và chống một cây gậy.  Ồ, khi trở lên, họ quay con một trận ra trò.  Con chẳng cần phải len lén đi lên gì cả.  Họ đã túa ra đi tìm con.”

Tôi ôm thật chặt chẳng chiếc hộp và bật khóc. “Mở ra đi mẹ,” cháu bảo tôi.  “Món quà nhỏ bé thôi mà.  Nhưng nếu mẹ không có được món quà nào trong ngày này thì còn gì là Giáng sinh nữa.”

Chocolate.jpgTôi mở chiếc hộp sôcôla nhân anh đào do cửa hàng lưu niệm gói. “Đó là thứ mẹ vẫn thích phải không?” cháu hỏi.

Tôi âu yếm nhìn đứa con trai mười tám tuổi đã chịu bao nhiêu đau đớn ngay sau khi vừa tốt nghiệp trung học.  Lòng hiếu thảo của cháu đã khiến tôi vô cùng cảm động.  Tôi vội nói, “Đúng rồi. Đúng là thứ mẹ thích.”  Cháu cười khúc khích, “Mẹ thấy không, ngay cả khi ở trong bệnh viện, mẹ con mình vẫn giữ được những truyền thống gia đình.”

“Con trai ạ, đây là món quà quí nhất mà mẹ từng nhận được trong đời,” tôi nói với cháu những lời phát xuất từ chính lòng mình.  “Chúng ta sẽ bắt đầu một truyền thống mới.  Từ nay, mỗi Giáng sinh chúng ta chỉ tặng quà là sôcôla nhân anh đào để ghi nhớ kỷ niệm Giáng sinh năm 1997 này trong bệnh viện Đại học Duke, ghi nhớ cuộc chiến đau đớn của con với bệnh ung thư máu, nhớ nỗi kinh hoàng chúng ta đã phải chịu và niềm hạnh phúc khi chúng ta vượt qua được hoạn nạn.”  Truyền thống mới đã được khai sinh từ đó, ở chính trong bệnh viện này, mẹ con tôi cùng ăn sôcôla nhân anh đào.  Đó thật là một mùa Giáng sinh tuyệt vời!

Cameron qua đời vào ngày 4 tháng 3 năm 1998, sau hai cuộc thay máu không thành công.  Cháu rất dũng cảm.  Không bao giờ cháu chịu đầu hàng bệnh tật.  Không bao giờ cháu chịu bỏ cuộc.

Giáng sinh năm nay là Giáng sinh đầu tiên tôi không còn có cháu.  Giáng sinh đầu tiên tôi không có quà của cháu để được mở ra.

Còn đây là món quà của tôi gởi tặng bạn.  Một hộp sôcôla nhân anh đào.  Tôi mong rằng khi gói quà này được mở ra, nó sẽ nhắc bạn nhớ rằng tinh thần của ngày lễ Giáng sinh là được sum họp với gia đình, bè bạn, tạo nên truyền thống, hoặc mở đầu những truyền thống mới, nhưng trên tất cả những thứ tốt đẹp ấy là tình thương yêu.


Đông Phương - Nam Phương

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Ông Già Gì? (12/20/2013)
Dây Đèn Giáng Sinh Cho Lena: Ngày 12-12 (12/19/2013)
Song Tự (12/18/2013)
Dạ Kinh Giáng Sinh (12/18/2013)
Quà Giáng Sinh (12/18/2013)
Tin/Bài khác
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Iii Mv (a) (mt 11, 2-11) (12/10/2013)
Thuật Lại Nhũng Điều Mắt Thấy Tai Nghe - Cn Iii Mùa Vọng Năm A (12/10/2013)
Hòa Bình Là Kết Quả Của Công Lý Và Tình Liên Đới - Tuần Tin Hội Đồng Giám Mục Việt Nam Số 02/2014 (12/6/2013)
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật Ii Mùa Vọng ( A) ( Mt 3,1-12) - Sứ Mạng Tiền Hô (12/6/2013)
Đặc Ân Vô Nhiễm (12/6/2013)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768