Chia sẻ Tin Mừng CN 24 TN NC (Lc 15, 1-32) Trở về mái nhà xưa Năm 1865, trong lúc binh sĩ của miền Nam đang bị vây khốn ở làng Appomattox, nhiều người đã khuyên tướng Lee nên chia quân ra để tiếp tục đánh bằng du kích thay vì đầu hàng. Nhưng tướng Lee đã từ chối, không muốn cuộc chiến này kéo dài một cách vô ích. Ông quyết định chấm dứt chiến tranh và ra đầu hàng tướng Grand của quân đội miền Bắc.
Trong buổi lễ ký giấy đầu hàng tại Appomattox Court House, tướng Grant đã ra nghiêm lệnh cấm binh sĩ miền Bắc không được reo hò vui mừng chiến thắng, và lập một hàng quân danh dự đứng nghiêm chào tướng Lee và đoàn tùy tùng đi tới. Tướng Lee chỉ đòi hỏi một điều sau cùng là yêu cầu cho binh sĩ của ông được giữ lại lừa ngựa, vì lính miền Nam đem ngựa từ các nông trại của họ đi chiến đấu. Ngoài ra tướng Grant còn cung cấp lương thực cho một số binh đoàn miền Nam để họ đủ sức trở về lại quê.
Tổng thống Abraham Lincoln thường cho mọi người biết là ông mong muốn cuộc chiến kết thúc trong sự khoan dung độ lượng. Nên khi tướng Grant hỏi Tổng Thống Lincoln làm gì với binh sĩ miền Nam đầu hàng, ông không do dự trả lời “Hãy để họ được tự do ra về. Tôi sẽ đối xử với họ như thể chưa bao giờ họ rời bỏ mái nhà.”
Người con hoang đàng trong Tin Mừng Thánh Luca hôm nay, trở về quê nhà, mệt mỏi, kiệt sức và thất thiểu như binh lính Miền Nam thất trận hồi hương. Nhưng Người Cha Nhân Hậu vẫn yêu thương mong mỏi đứa con hư, cũng như tha thứ đón chờ. Yêu thương đi tìm
Ba dụ ngôn liên tiếp trong trích thuật Tin Mừng Thánh Luca hôm nay là câu trả lời quyết liệt, đanh thép, nhưng rất dịu dàng, êm ái, thấm thía của Đức Giêsu cho Pharisiêu và kinh sư về việc Người gần gũi với kẻ tội lỗi, người thu thuế gian tham, người tàn tật, bệnh tật, nghèo khó.
Người tận tâm, tận tụy, thương xót, đi tìm chiên lạc đàn, những kẻ xa lìa cộng đồng dân Chúa, chạy theo những ảo ảnh phù phiếm thế gian, của cải, vật chất, quyền cao chức trọng, đam mê hưởng lạc. Người thương yêu chủ động đi tìm chiên lạc về, vác lên vai, âu yếm chăm sóc và chia vui cùng bạn hữu, xóm làng. Trong khi “trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.” (Lc 15, 7)
Người không bị choáng ngợp mê hoặc bởi số đông, con số lớn, số nhiều, như thói đời, nhưng trái lại, Người trân trọng từng con số lẻ ít ỏi, từng thân phận nhỏ nhoi, cô quả, yếu đuối, như người đàn bà hối hả đi tìm một đồng tiền đánh rơi mất.
Đối với Thiên Chúa mỗi con người đều là báu vật vô giá. Mặc dù con người sa đọa, lấm lem tội lỗi, Thiên Chúa vẫn không hề bỏ rơi. Ngài không trừng phạt nhãn tiền, mà vẫn yêu thương và trân trọng, vẫn ra sức tìm mọi cách đưa những tâm hồn bầm dập về lòng thương xót vô biên. Kể cả những tội nhân bị xã hội kết án nặng nề, bị hành hình sắp chết, Thiên Chúa vẫn cứu thoát, nếu biết sám hối trở về, như người trộm lành “Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy, tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi, cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng.” (Mt 12, 20 và Is 42, 3) Tha thứ chờ đón
Tổng thống Abraham Lincoln khoan dung với binh sĩ miền Nam thất trận, còn giúp đỡ hồi hương. Thiên Chúa còn từ bi nhân hậu gấp bội với kẻ lầm đường lạc lối, sám hối quay trở về, còn tưởng thưởng hạnh phúc viên mãn
Mòn mỏi chờ đón đứa con hoang đàng trở về mái ấm. Từ xa thấy con, Người chạnh lòng thương, chạy ra ôm cổ anh ta, và hôn lấy hôn để. Người Cha Nhân Từ tha thứ hết, chẳng hạnh hỏi tội bất hiếu, chẳng hề nhớ đến những thói hư tật xấu. Chẳng kịp nghe hết lời ăn năn sám hối, Người đã vội ra lệnh lấy áo đẹp, nhẫn vàng, dép mới phục sức cho con. Vì coi như đứa con đã mất nay tìm thấy, đã chết, nay đã sống lại bên Người.
Chúng ta thấy ở đây trí nhớ của Chúa Giêsu dường như không còn làm việc nữa! Ngài quên vô điều kiện, quên tức khắc tất cả quá khứ không hay, không tốt của ta, mỗi khi chúng ta quay trở về. Ngài chỉ nhớ mỗi người là con Cha Ngài, là em Ngài, nên khi ta quay lại gặp Ngài, thì tức khắc ta lại được mặc áo vinh hiển sự sống của Thiên Chúa. (ĐHY Fx Nguyễn Văn Thuận, Tại Sao tôi chọn Chúa)
Ngài luôn mãi chờ đợi cuộc hạnh ngộ, nhưng tôi cứ mãi đi hoang. Trở về nhà êm ấm, qua Bí Tích Hòa Giải, rồi lại lạnh lùng bỏ đi, tôi mù lòa chạy theo xác thịt, theo đam mê phù phiếm, theo vui thú trần gian. Nhưng Lòng Thương Xót bao dung vô bến bờ, vẫn nhẫn nhục lặng lẽ thứ tha và chờ đợi.
Lạy Chúa Giêsu đầy lòng bao dung, xin kêu gọi, lôi kéo con về với Chúa mỗi ngày, dù con chưa dứt nổi cám dỗ, dù con cứ luôn phụ bạc, phản nghịch và cứng lòng. Xin soi sáng con cảm nghiệm lòng Chúa thương xót bao la dạt dào, mỗi khi con trở về, cùng nhận ra sự yếu đuối mỏng manh thân phận. Xin cho con cảm nghiệm Tình Yêu sung mãn, để có thể yêu thương và tha thứ cho tha nhân.
Lạy Mẹ Maria, Mẹ luôn có Chúa ở cùng, khấn xin Mẹ luôn nhắc nhủ con mau mắn trở về với Chúa, dù con luôn lỗi phạm, luôn phản bội, luôn làm mất lòng Chúa. Xin Mẹ ghi lòng tạc dạ con rằng, Chúa luôn sẵn sàng thương xót tha thứ, vỗ về an ủi, thương yêu, nếu con biết sám hối trở về. AM Trần Bình An
|