VẤN ĐỀ 3:
Chỉ những người
ngu dốt mới tin có Thiên Chúa, còn những ai có kiến thức đều vô
thần.
TRẢ LỜI:
1. Một số người nại
vào khoa học để phủ nhận tôn giáo. Theo họ: “Tôn giáo bắt nguồn
từ sự dốt nát của con người. Ngày xưa, vì thiếu hiểu biết, nên
con người cảm thấy nhỏ bé tầm thường. Họ luôn cảm thấy sợ hãi
trước những hiện tượng trong thiên nhiên như sấm chớp, bão táp,
cháy rừng, động đất... và coi chúng như các thần minh quyền năng,
mà muốn được yên thân, người ta phải thờ phượng, lễ bái, cúng
kiến… Đó là nguồn gốc phát sinh ra tôn giáo thời sơ khai. Nhưng
từ khi khoa học tiến bộ, khi trí óc con người được mở mang, thì
những ý niệm về các vị thần minh nói trên cũng dần dần tan biến.
Đến nay chỉ có những người ngu dốt mới tin Thiên Chúa, còn những
ai có chút kiến thức đều vô thần”.
2. Chúng ta có thể
đồng quan điểm phần nào với lập trường nói trên, khi nói về
những tôn giáo tự nhiên đa thần, là những tôn giáo do trí khôn
con người thời sơ khai tưởng tượng ra, lệ thuộc vào sự hiểu biết
nông cạn của con người lúc đó. Dần dần, khi khoa học tiến bộ,
lòai người đã giải thích được các hiện tượng trong thiên nhiên
như mưa bão sấm chớp…, thì những sự mê tín dị đoan cũng không
còn lý do tồn tại.
Trái lại, những tôn
giáo độc thần, đặc biệt là Kitô giáo lại là các tôn giáo của con
người văn minh: Càng có kiến thức cao, con người càng tin có
Đấng Tạo Hóa là căn nguyên của mọi vật hiện hữu trong vũ trụ.
Ngày nay, tuy con người đã đạt được trình độ văn minh kỹ thuật
khá cao, thế mà đại đa số nhân loại, trong đó có các nhà bác học
đều có niềm tin tôn giáo, chỉ có một thiểu số không tin mà thôi:
3. Theo Bách
Khoa Tòan Thư Mở (Wikipedia) thì niềm tin và thực tiễn tôn giáo
vô cùng đa dạng và có rất nhiều tôn giáo trên thế giới ngày nay,
có tôn giáo chỉ hạn chế trong một vùng địa lý không lớn nhưng có
những tôn giáo có thể gọi là tôn giáo thế giới với nhiều
triệu tín đồ ở khắp nơi trên thế giới. Nói chung có khoảng 87
phần trăm dân số thế giới đang gắn bó với một tôn giáo nào đó;
chỉ có khoảng 13 phần trăm là không tôn giáo.
Ngoài ra,
ngay các khoa học gia, những bộ óc thông minh nhất của nhân loại
cũng chấp nhận có Thiên Chúa với một tỷ lệ rất lớn:
4. A. EYMIEU
đã công bố một bảng thống kê bất ngờ về Đức Tin của 432 nhà khoa
học thuộc thế kỷ 19 như sau:
- 34 người
không rõ lập trường tôn giáo,
- Còn lại 398
vị thì 15 dửng dưng với tôn giáo hay thuộc phái bất – khả – tri
(Chủ trương không thể dùng trí khôn nhận biết có Thiên chúa hay
không).
- 16 vị công
khai vô thần,
- Còn 367 vị
tin có Thiên Chúa cách rõ rệt chiếm tỷ lệ 92%.
Hơn nữa,
những vị có tín ngưỡng lại là những nhà bác học thời danh như:
Ampère, Pasteur, Volta, Copernic, Newton, Edison, Galilê,
Lavoisier, Marconi...
5. Mới đây
trên trang web điện từ Vnexpress.net có đăng bài của T. An viết
dựa theo tài liệu “Live Science” về niềm tin của các nhà khoa
học hiện đại cho thấy đại đa số các nha khoa học đều tin có
Thiên Chúa như sau:
- “Khoảng
2/3 các nhà nghiên cứu tin vào Đấng Tối Cao”.
Một cuộc khảo sát mới đây cho thấy sự khác biệt sâu sắc giữa họ
phụ thuộc vào lĩnh vực mà họ đang theo đuổi: Những người làm
trong ngành “khoa học xã hội” có xu hướng tin vào Chúa và
tham dự các hoạt động tôn giáo nhiều hơn so với các học giả
trong lĩnh vực “khoa học tự nhiên”.
- Chỉ có
gần 38% các nhà khoa học tự nhiên
(những người liên quan đến bộ môn vật lý, hoá học và sinh học)
và 31% những người nghiên cứu xã hội cho biết họ không
tin vào Thiên Chúa.
- Trong cuộc
khảo sát, nhà xã hội học ELAINE HOWARD ECKLUND từ Đại học
Rice đã tìm hiểu 1.646 thành viên tại các trường
đại học chuyên nghiên cứu, đưa ra 36 câu hỏi về niềm tin và các
hoạt động tinh thần.
- Ecklund nói:
"Dựa trên các nghiên cứu trước đây, chúng tôi tưởng rằng các nhà
khoa học xã hội sẽ ít thực hành tôn giáo hơn các nhà khoa học tự
nhiên, nhưng dữ liệu thu được lại cho kết quả ngược lại", Một số
kết quả nổi bật như sau: 41% các nhà sinh học không tin có
Chúa, trong khi con số này chỉ là 27% ở các nhà khoa học chính
trị.
- Trong một
công trình độc lập tại Đại học Chicago, công bố tháng 6 vừa qua,
76% các bác sĩ nói họ tin vào Chúa, và 59% tin vào sự tồn tại
của thế giới bên kia.
- Ecklund nói:
"Giờ đây chúng ta phải tìm hiểu nguồn gốc của những khác biệt
này… Nhiều nhà khoa học xem mình là người duy tâm lại không gắn
với một tôn giáo cụ thể nào cả và không tin vào Thiên Chúa".
Hiện nay Ecklund và cộng sự viên đang tiếp tục thực hiện những
cuộc điều tra dài hơi hơn để tìm hiểu nguyên nhân của điều này.
KẾT LUẬN:
Vậy có thể nói ngược lại rằng:
Hầu hết nhân loại
thuộc đủ mọi thời đại, mọi dân tộc, mọi nền văn minh đều tin có
Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa, dựa vào một nguyên lý căn bản là
nguyên lý nhân quả: “Có hậu quả tất phải có nguyên nhân”. Tuy
nhiên Đấng Tạo Hóa đã được quan niệm một cách khác nhau tùy theo
trình độ văn minh cao thấp. Ngày xưa, vì dốt nát, nên người ta
đã quan niệm sai lạc về Thiên Chúa, nhưng dần dần với kiến thức
mở mang, những ý niệm đa thần đã được thay thế bằng một vị Thiên
Chúa là căn nguyên của mọi hiện tượng trong vũ trụ. Chỉ có một
thiểu số do tự cao, hoặc chịu ảnh hưởng của nền giáo dục vô tôn
giáo... mới phủ nhận Ngài mà thôi.
Một nhà nhân chủng
học trứ danh của thời đại chúng ta đã viết trong cuốn “loài
người” của ông như sau: “Tôi chỉ gặp thấy tình trạng vô thần ở
cá nhân, và chỉ là trường hợp đặc biệt. Khắp mọi nơi, luôn luôn
đại đa số đều tin tưởng. Không một chủng tộc nào trong các đại
chủng mà vô thần. Và cũng không có một nhóm nào quan trọng một
chút trong các chủng tộc nhân loại mà vô thần”.
LM ĐAN
VINH
www.hiephoithanhmau.com
CUỘC TRANH
LUẬN THÚ Vị VỀ THIÊN CHÚA,
có một không hai của EINSTEIN – Nhà khoa học vĩ đại nhất của mọi
thời đại đã được ghi lại như sau:
Giáo sư : Con
trai là một người tin có Thiên Chúa phải không?
Sinh viên :
Dạ đúng thưa giáo sư.
Giáo sư : Vậy
con có thực sự tin vào Chúa không?
Sinh viên :
Tất nhiên rồi thưa giáo sư
Giáo sư :
Chúa tốt lành chứ?
Sinh viên :
Chắc chắn là như vậy
Giáo sư :
Chúa có tòan quyền không?
Sinh viên :
Dạ có
Giáo sư : Anh
trai tôi chết vì ung thư mặc dù anh ấy đã nhiều lần tha thiết
cầu xin Chúa chữa cho anh ấy được lành bệnh. Mọi người chúng ta
ai cũng sẵn sàng giúp đỡ người khác khi có thể. Còn Chúa đã
không làm như vậy! Vậy cậu hãy nói xem: Chúa tốt lành ở chỗ
nào?
(Sinh viên im
lặng)
Giáo sư : Cậu
không thể trả lời được phải không? Vậy chúng ta hãy bắt
đầu lại với câu hỏi : Chúa có tốt lành không nhé?
Sinh viên :
Dạ vâng.
Giáo sư :
Quỷ Satan có tốt lành không?
Sinh viên :
Không.
Giáo sư : Thế
Quỷ Satan do đâu mà có?
Sinh viên :
Dạ, từ …Thiên Chúa mà ra…
Giáo sư :
Đúng rồi. Con trai hãy nói cho ta biết, tội ác có tồn tại
trên thế giới này không?
Sinh viên :
Dạ có
Giáo sư :
Tội ác ở khắp nơi phải không? Và Chúa tạo nên tất cả mọi thứ đó,
đúng không?
Sinh viên :
Đúng!
Giáo sư :
Vậy ai tạo ra tội ác?
(Sinh viên
không trả lời)
Giáo sư : Vậy
còn bệnh tật? Sự đồi bại? Lòng thù hận? Sự xấu xa?... Tất
cả những thứ kinh khủng đó vẫn luôn tồn tại trên thế giới phải
không?
Sinh viên :
Dạ đúng , thưa giáo sư
Giáo sư : Vậy,
ai đã tạo nên chúng?
(Sinh viên
không trả lời)
Giáo sư :
Khoa học nói rằng chúng ta có 5 giác quan để nhận định và
quan sát thế giới chung quanh chúng ta. Vậy hãy nói cho ta
biết, mắt con đã từng thấy Chúa chưa?
Sinh viên :
Dạ chưa.
Giáo sư : Nói
cho ta biết tai con đã từng nghe thấy lời Chúa nói
chưa?
Sinh viên :
Chưa, thưa giáo sư
Giáo sư : Con
đã từng cảm nhận thấy Chúa hiện hữu, nếm được vị của Chúa,
ngửi được mùi của Chúa chưa? Con đã từng nhận thức được Chúa
bằng bất cứ giác quan nào chưa con trai?
Sinh viên :
Chưa thưa giáo sư. Con e là chưa cảm nhận được Chúa bằng bất cứ
giác quan nào. Giáo sư : Vậy cậu còn tin vào Chúa thôi?
Sinh viên :
Dạ có
Giáo sư :
Theo kinh nghiệm, bằng sự thực nghiệm, bằng những phương pháp
chứng minh khác, khoa học nói rằng: Chúa không hề tồn tại.
Con nói về điều này thế nào hả con trai?
Sinh viên :
Không gì cả. Con chỉ có niềm tin vào Thiên Chúa mà thôi.
Giáo sư :
Đúng rồi, đức tin. Và đó là vấn đề mà khoa học gặp phải
Sinh viên :
Thưa giáo sư, có tồn tại một thứ gọi là “nóng” không?
Giáo sư : Có!
Sinh viên :
Và có tồn tại thứ gọi là “lạnh” không?
Giáo sư : Có!
Sinh viên :
Không có, thưa giáo sư. “lạnh” không hề có.
(Giảng đường
bỗng trở nên im lặng với câu trả lời bất ngờ của cậu sinh viên)
Sinh viên :
Thưa giáo sư, giáo sư có thể có rất nhiều thứ gọi là nóng, nóng
hơn, siêu nóng, cực kì nóng, nhiệt độ nóng trắng... Nhưng chúng
ta không có bất cứ thứ gì gọi là lạnh cả. Chúng ta có thể
đạt đến nhiệt độ dưới 0 đến âm 458 độ, nhưng chúng ta không thể
đạt đến mức thấp hơn con số đó. Không có bất cứ thứ gì gọi là
lạnh, lạnh là một từ ngữ chúng ta dùng để mô tả sự vắng mặt
của nóng. Chúng ta không thể đo lường được lạnh, độ lạnh đến
đâu ? Nóng là một loại năng lượng, và lạnh không phải là mặt
trái của nóng, thưa giáo sư: Lạnh chỉ là sự vắng mặt của
nóng mà thôi. (Giảng đường thinh lặng với những giải thích
của cậu sinh viên)
Sinh viên :
Còn về bóng tối thì sao thưa giáo sư ? Có thứ gì để gọi
là “bóng tối” không?
Giáo sư : Có.
Đêm tối là gì, nếu nó không phải là bóng tối ?
Sinh viên :
Giáo sư lại sai nữa rồi. Bóng tối là sự thiếu vắng của một
thứ khác là ánh sáng. Giáo sư có thể có được ánh sáng yếu,
ánh sáng trung bình, ánh sáng mạnh, ánh sáng chớp. Nhưng nếu
không có ánh sáng thường xuyên, giáo sư sẽ không có cái gì gọi
là “bóng tối” .Trong thực tế, không có bóng tối, nếu có, giáo
sư có thể làm cho bóng tối trở nên tối hơn không thưa giáo
sư?
Giáo sư : Vậy
vấn đề mà con đang muốn đề cập ở đây là gì , chàng thanh
niên trẻ tuổi?
Sinh viên :
Thưa giáo sư, điều mà con muốn nói đây là tiền đề triết học
của giáo sư có chỗ sai sót.
Giáo sư : Sai
sót? Cậu có thể giải thích rõ hơn không?
Sinh viên :
Thưa giáo sư, giáo sư đang giải thích trên tiền đề của sự đối
ngẫu 2 mặt. Giáo sư chỉ rõ rằng có sự sống và có cái chết,
có Chúa tốt và Chúa xấu. Giáo sư đang nhìn vào khái niệm
về Thiên Chúa chỉ như một vật thể hữu hạn, bằng một
cái gì đó có thể đo lường được, thưa giáo sư. Khoa học
thậm chí không thể giải thích về cách thức con người suy nghĩ
như thế nào. Có thể là dùng những tín hiệu về xung điện và từ
ngữ gì đó, nhưng chúng ta không bao giờ xem thấy được.
Tuy nhiên, bằng cách nào đó chúng ta vẫn có thể hiểu được về
người khác. Nếu chúng ta xem xét về cái chết là đối lập với
sự sống, nghĩa là đang phớt lờ đi sự thật rằng cái chết không
hề tồn tại như một thứ gì đó. Sự chết không phải là sự
đối lập của sự sống, mà chính là sự vắng mặt của sự sống.
Điều này giải thích rằng: bệnh tật, tội ác, tất cả những thứ
kinh khủng trên thế giới này đều không hề tồn tại như những vật
thể, mà là vì thiếu vắng tình yêu của 1 Đấng Tối Cao nào đó.
Bây giờ giáo
sư hãy nói cho con biết, giáo sư có dạy cho sinh viên rằng họ
tiến hóa như bây giờ là từ loài khỉ không?
Giáo sư : Nếu
như cậu đang đề cập về quá trình tiến hóa tự nhiên thì dĩ
nhiên là có.
Sinh viên :
Đã bao giờ giáo sư quan sát, nhìn thấy quá trình tiến hóa
bằng mắt thường chưa thưa giáo sư?
(Giáo sư lắc
đầu và cười, bắt đầu nhận ra rằng vấn đề của cuộc tranh luận
đang đi về đâu)
Sinh viên :
Bởi vì không ai có thể quan sát được quá trình tiến hóa trong
công việc và càng không thể chứng minh rằng quá trình này là một
quá trình đang diễn ra. Vì thế thưa giáo sư, giáo sư đã
chẳng dạy cho sinh viên bằng quan điểm cá nhân của giáo
sư đó sao? Như vậy giáo sư đang là một nhà khoa học hay
chỉ là một nhà thuyết giáo suông?
(Lớp học bỗng
trở nên ồn ào)
Sinh viên :
Có ai trong lớp học này đã từng nhìn thấy bộ não của giáo sư
chưa?
(Lớp học ồ
lên những tiếng cười lớn)
Sinh viên :
Có ai đó đã từng nghe nói về bộ não của giáo sư, cảm nhận
được vị của bộ não đó, chạm được vào nó, hoặc ngửi được mùi của
nó chưa? Không ai có mặt ở đây đã làm điều đó cả. Vì thế,
theo quy luật được thiết lập bởi kinh nghiệm, sự thử nghiệm, các
phương pháp chứng minh khoa học, con có thể quả quyết giáo sư
không có bộ não. Như vậy nếu chỉ có lòng kính trọng mà
thôi, thì làm sao chúng con có thể tin những gì giáo sư giảng
dạy được, thưa giáo sư?
(Căn phòng im
lặng. Giáo sư nhìn chằm vào cậu sinh viên, không đoán được cậu
ấy đang nghĩ gì )
Giáo sư : Tôi
nghĩ là cậu hãy cứ để những thứ cậu nói đó cho niềm tin,
con trai ạ.
Sinh viên :
Đúng vậy, thưa giáo sư….Cũng vậy: Sự kết nối giữa con người
với Thiên Chúa chính là NIỀM TIN. Tất cả những điều đó giữ
cho mọi thứ vẫn tiếp tục sống, tiếp tục tồn tại và
phát triển.
Cậu sinh viên
trong câu chuyện trên đây không ai khác hơn là EINSTEIN –
Nhà khoa học được bình chọn là vĩ đại nhất của mọi thời đại đấy
các bạn ạ.