III-
Bí Mật Fatima - Dấu chỉ thời đại liên quan tới tương lai của thế
giới chúng ta đang sống?
Đến đây, nhờ Bí Mật
Fatima phần ba, chúng ta đã lờ mờ thấy được phần nào tương lai của
thế giới ngày nay, một thế giới sau giai đoạn Chiến Tranh Lạnh giữa
đệ nhất nhị cường Mỹ (tư bản) và Nga (cộng sản), và sau giai đoạn "thế
giới sẽ được ban cho một thời gian hòa bình", đang ở vào giai
đoạn Chiến Tranh Văn Hóa hay Chiến Tranh Tôn Giáo, giữa Hồi giáo Ả
Rập và Kitô giáo Tây phương, được thể hiện qua các cuộc khủng bố tấn
công (bởi phe "hồi giáo") và tấn công khủng bố (từ phe Tây phương
được đồng hóa với Kitô giáo, nên Kitô giáo ở trong thế giới Hồi giáo
đã liên tục bị trả giá cho các cuộc tấn công khủng bố của Tây phương,
điển hình nhất là vụ Mỹ ngang nhiên tấn công Iraq từ ngày
19/3/2003).
Từ khi
còn là Hồng Y Joseph Ratzinger, Tổng Trưởng Thánh Bộ Tín Lý Đức Tin,
vị Giáo Hoàng tương lai Biển Đức XVI của chúng ta đã cảm nhận được
cuộc tranh hùng giữa Kitô Giáo và Hồi Giáo trên bàn cờ lịch sử thế
giới, một cuộc tranh hùng giờ đây phần thắng đang nghiêng hẳn về bên
thế giới Ả Rập Hồi Giáo. Ngài đã bày tỏ cảm nhận này của mình khi
trả lời cho câu hỏi “Việc Hồi Giáo liên kết toàn cầu có nghĩa là
gì đối với Kitô Giáo?” trong cuốn “Salt of The Earth”
(Muối Đất), ấn bản Anh ngữ do Ignatius xuất bản năm 1997, trang
245-246, ở chương “Priorities of the Church’s Development – Những
điều ưu tiên trong Việc Phát Triển của Giáo Hội”, như sau:
“Việc
liên kết này là một hiện tượng muôn mặt. Về một phương diện thì các
yếu tố tài chính góp phần vào việc này. Quyền lực về tài chính có
được nơi các quốc gia Ả Rập là một quyền lực giúp cho họ có thể xây
dựng các đền thờ lớn lao khắp nơi, để bảo đảm về sự hiện diện của
các cơ cấu văn hóa Hồi Giáo cùng với những điều khác đại loại như
thế. Thế nhưng, chắc chắn đó không phải là một yếu tố duy nhất. Yếu
tố khác nữa đó là một căn tính được gia tăng, một tâm thức mới về
mình.
“Trong
bối cảnh về văn hóa của thế kỷ 19 và đầu thế kỷ 20, cho đến thập
niên 1960, cái trổi vượt của các quốc gia Kitô Giáo về kinh tế, văn
hóa, chính trị và quân sự quá lớn mạnh đến nỗi thực sự đẩy Hồi Giáo
vào hạng thứ yếu, và Kitô Giáo, có thể nói, các nền văn minh theo
căn gốc Kitô Giáo có thể tỏ ra mình như là một quyền lực chiến thắng
trong lịch sử thế giới. Thế nhưng, vào lúc ấy lại xẩy ra một cuộc
khủng hoảng đại thể về luân lý nơi thế giới Tây phương, một thế giới
mang tính cách là một thế giới Kitô Giáo. Trước những tương phản sâu
xa về luân lý nơi Tây phương cùng với sự bất lực nội tại của nó –
một nỗi bất lực đột nhiên nghịch lại với một quyền lực mới về kinh
tế của các quốc gia Ả Rập – hồn sống của Hồi Giáo đã bừng lên. Chúng
tôi cũng là một nhân vật nào đó nữa chứ; chúng tôi biết được mình là
ai mà; tôn giáo của chúng tôi đang vững mạnh đây; các người không
còn thứ tôn giáo như thế nữa.
“Đó
thực sự là cái cảm thức hôm nay nơi thế giới Hồi Giáo: ở chỗ, các
quốc gia Tây phương không còn khả năng giảng dạy một sứ điệp về luân
lý nữa, mà chỉ có một thứ kiến thức về kỹ thuật để cống hiến cho thế
giới mà thôi. Kitô Giáo đã bị lịm tắt mất rồi; nó thực sự không còn
hiện hữu như là một tôn giáo nữa; thành phần Kitô hữu không còn luân
lý hay đức tin nữa; tất cả những gì còn lại đó là một ít vết tích
của vài ý nghĩ minh tri tân thời mà thôi; chúng tôi có một thứ tôn
giáo vững vàng chắc chắn.
“Bởi
vậy thành phần tín đồ Hồi Giáo giờ đây đã ý thức rằng thực sự Hồi
Giáo cuối cùng trở thành một tôn giáo cường tráng hơn, và họ có một
cái gì đó để nói với thế giới, thực sự họ là một lực lượng về tôn
giáo chính yếu cho tương lai. Trước đây, sharia (luật Hồi Giáo - chú
thích của người dịch) và tất cả những thứ ấy đã biến mất trên hiện
trường ở một nghĩa nào đó; giờ đây trở thành một niềm hãnh diện mới.
Thế là một nhiệt tình mới, một cường độ mới về nhu cầu sống Hồi Giáo
đã bừng lên. Đó là một quyền lực mạnh mẽ nơi Hồi Giáo: Chúng tôi có
một sứ điệp về luân lý đã từng hiện hữu mà không bị lũng đoạn từ hồi
các vị tiên tri, và chúng tôi sẽ nói cho thế giới biết cách sống sứ
điệp này, trong khi Kitô Giáo chắc chắc không thể nào làm nổi. Dĩ
nhiên là cờ đã đến tay chúng tôi nhờ ở quyền lực nội tại này của Hồi
Giáo, một thứ quyền lực thậm chí thu hút cả những lãnh vực về hàn
lâm nữa”.
Khi trở thành giáo
hoàng, ngài vẫn tiếp tục nhận định của mình về chiều hướng xuống dốc
của Tây phương văn minh trong chuyến tông du Đức quốc của ngài.
Cho dù chuyến tông du thứ tư của vị giáo
hoàng đương kim Biển Đức XVI của chúng ta đã qua đi, nhưng âm vang
của chuyến tông du này chẳng những (khách quan và bất ngờ), ngay sau đó đã
làm bấn loạn cả thế giới Hồi Giáo, qua những gì khiến họ cảm thấy
nhức nhối, khó chịu và vùng vẫy, liên quan tới vấn đề tôn giáo phi
bạo lực, được ngài nói đến trong bài diễn văn ở Đại Học Regensburg
Đức Quốc ngày Thứ Ba 12/9/2006, mà còn làm cho cả thế giới Tây
Phương, nếu thực sự lắng nghe, không nhiều thì ít, cũng cảm thấy hết
sức thấm thía nữa, vì ngài đã mạnh dạn và thẳng thắn động chạm tới
tận cốt lõi của nền văn hóa đang bị khủng hoảng và phá sản của họ,
đó là chủ nghĩa tương đối muốn được quyền tự do tuyệt đối của họ.
Trong 15 bài diễn từ của ngài cho cuộc tông du thứ 4 này, bài trực
tiếp liên quan tới văn hóa Tây Phương, một văn hóa giờ đây đã từng
đụng đổ nẩy lửa với văn hóa Hồi Giáo, điển hình là vụ bộ tranh biếm
họa ở Đan Mạch xẩy ra vào tháng 2/2006, đó là bài giảng Thánh Lễ
Chúa Nhật ngày mùng 10/9/2006 tại Neue-Messe ở Munich, trong đó có
đoạn như thế này:
“Dân
chúng ở Phi Châu và Á Châu cảm phục khả năng về khoa học và kỹ thuật
của chúng ta, thế nhưng đồng thời họ sợ hãi trước một thứ hình thức
của lý trí hoàn toàn loại trừ Thiên Chúa ra khỏi nhãn quan của con
người, như thể hình thức đó là hình thức cao nhất của lý trí, và là
một hình thức cần phải được áp đặt trên cả các nền văn hóa của họ
nữa. Họ không thấy mối đe dọa thực sự cho căn tính của họ nơi đức
tin Kitô Giáo, nhưng trong việc tỏ ra khinh thường Thiên Chúa và
việc ngạo mạn coi vấn đề chế diễu sự linh thánh là việc thực hành
quyền tự do, và chủ trương thực dụng là qui chuẩn tối hậu về luân lý
cho tương lai của việc nghiên cứu khoa học.
"Các
bạn thân mến, cái ngạo mạn này không phải là một thứ nhân nhượng và
có tính cách cởi mở về văn hóa được dân chúng trên thế giới tìm kiếm
và tất cả chúng ta đều mong muốn! Sự nhân nhượng chúng ta hết sức
cần đến bao gồm cả lòng kính sợ Thiên Chúa – tôn trọng những gì
người khác cho là linh thánh. Việc tôn trọng đối với những gì người
khác cho là linh thánh ấy đòi hỏi là chính chúng ta cần phải học
biết lại việc tỏ lòng kính sợ Thiên Chúa. Cảm quan tôn trọng này có
thể được tái sinh nơi thế giới Tây Phương chỉ khi nào niềm tin tưởng
vào Thiên Chúa được phát sinh, chỉ khi nào Thiên Chúa một lần nữa
trở nên hiện hữu đối với chúng ta và trong chúng ta".
Trong bài giảng ở Quảng
Trường Đền Thánh Đức Mẹ Fatima vào chính ngày 13/5/2010, ngày kỷ
niệm Mẹ Maria đã hiện ra với 3 em Thiếu Nhi Fatima 93 năm trước, và
kỷ niệm đúng 10 năm hai em Phanxicô và Giaxinta được Đức Thánh Cha
Gioan Phaolô II phong chân phước, Đức Thánh Cha Biển Đức XVI đã bày
tỏ cảm nhận của ngài về vai trò ngôn sứ của Fatima, về tình hình
băng hoại của thế giới, về sứ vụ cứu độ của Fatima và nhất là về lời
tiên báo Trái Tim Mẹ thắng liên quan tới thời điểm kỷ niệm mừng đệ
nhất bách chu niên Biến Cố Thánh Mẫu Fatima vào năm 2017 như sau:
“Chúng
ta sẽ lầm lạc khi nghĩ rằng vai trò ngôn sứ của Fatima đã hoàn
tất.... Nhân loại đã thành công trong việc buông thả cơn lốc chết
chóc và kinh hoàng nhưng thất bại trong việc chấm dứt nó… Trong
Thánh Kinh chúng ta thường thấy rằng Thiên Chúa tìm kiếm những con
người nam nữ công chính để cứu thành trì của con người và Ngài đã
làm như thế ở nơi đây, ở Fatima đây, khi Đức Mẹ hỏi rằng: ‘Các con
có muốn dâng mình cho Thiên Chúa, để chịu đựng tất cả mọi đau khổ
Ngài sẽ gửi đến cho các con, hầu đền tạ các tội lỗi Ngài phải chịu
và cầu cho các tội nhân ơn ăn năn hoán cải hay chăng?’ (Memoirs of
Sister Lucia, I, 162).... Ở vào một thời điểm gia đình nhân loại đã
sẵn sàng hy sinh tất cả những gì là linh thánh nhất trên bàn thờ lợi
lộc hèn hạ và vị kỷ của các quốc gia, của các chủng tộc, của các ý
hệ, của các nhóm và cá nhân, thì Người Mẹ Phúc Đức của chúng ta đã
từ trời đến, thực hiện việc gieo Tình Yêu Thiên Chúa đang bừng cháy
trong Trái Tim của Mẹ vào tâm hồn của tất cả những ai tin tưởng nơi
Mẹ. Lúc bấy giờ Mẹ chỉ gieo vào 3 trẻ em, nhưng đặc biệt nhờ thành
quả từ những chuyến đi của Vị Trinh Nữ Thánh Du, gương mẫu của đời
sống các em đang lan rộng và tăng bội nơi vô số các nhóm người trên
khắp thế giới biết dấn thân cho tình đoàn kết huynh đệ. Chớ gì 7 năm
hướng chúng ta tới biến cố mừng trăm năm của những cuộc hiện ra này
mau chóng hoàn tất lời tiên tri về cuộc vinh thắng của Trái Tim Vô
Nhiễm Nguyên Tội Mẹ Maria, cho vinh quang của Ba Ngôi Chí Thánh”.
Đức Thánh
Cha Biển Đức XVI đã giải thích những gì ngài nói ở Fatima ngày
13/5/2010 về lời tiên báo liên quan đến Trái Tim Mẹ Thắng, trong tác
phẩm Ánh Sáng Thế Gian, ấn bản Anh ngữ, do Ignatius Press San
Francisco xuất bản năm 2010, ở Phần III về "Từ đây chúng ta đi về
đâu? - Where Do We Go From There?", chương 16 về "Maria và Sứ Điệp
Fatima - Mary and the Message of Fatima", trang 166, như sau:
"Tôi
cho rằng 'cuộc chiến thắng' này sẽ tới gần hơn nữa. Điều ấy cũng có
nghĩa là việc chúng ta nguyện cầu cho Nước Chúa trị đến đó thôi. Lời
phát biểu này của tôi không có nghĩa là tôi mong rằng sẽ xẩy ra một
cuộc biến đổi cả thể nào đó và lịch sử đùng một cái sẽ hoàn toàn đổi
thay. Vấn đề thật ra ở đây là quyền lực của sự dữ cứ bị chế ngự, và
quyền năng của Thiên Chúa sẽ được tỏ hiện nơi quyền phép của Mẹ
Maria nơi tình trạng sự
dữ cứ bị chế ngự ấy”.
Thế
nhưng, phải chăng “lời
tiên tri về cuộc vinh thắng của Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ
Maria, cho vinh quang của Ba Ngôi Chí Thánh",
như Đức
Thánh Cha Biển Đức XVI nói trong bài giảng ở Linh Địa Fatima ngày
13/5/2010 này có liên quan đến lời tiên báo của Thánh Long Mộng Phố:
"Mẹ Maria
là vị trang bị cho họ để vương quốc của Ngài bao trùm trên thành
phần vô đạo, vương quốc của thành phần tôn thờ ngẫu tượng và vương
quốc của thành phần Mohammed" (bản dịch cuốn "True Devotion
to Mary" Anh ngữ của Cha Frederick Faber, Tan Books and Publisher,
Inc, 1985, page 35, đoạn 59)?
Trong
Chương Năm về "Vị Giáo Hoàng của 'Mẹ Đấng Cứu Chuộc': 'Totus Tuus'",
ở trang 174-178, cuốn "Mặt Trời Khổ Ải - Vinh Quang Oliu" xuất bản
4/2006, kỷ niệm đầy năm băng hà của Đức Gioan Phaolô II (2/4/2004)
và đăng quang của Đức Thánh Cha Biển Đức XVI (24/4/2005), tôi đã
chia sẻ cảm nghiệm của mình như sau:
“Lịch sử đã cho thấy
lời tiên báo này đã và đang trở thành sự thật, ở chỗ, vương quốc thứ
nhất là vương quốc của người vô đạo, được hiện thân nơi chế độ vô
thần Cộng Sản, thế mà, vương quốc này đã bị vương quốc của Thiên
Chúa là Giáo Hội Công Giáo nói chung và thế lực thiêng liêng của Đức
Gioan Phaolô II nói riêng bao trùm, qua hiện tượng tự động sụp đổ
của Khối Cộng Sản Đông Âu năm 1989 và tự động giải thể của Khối Cộng
Sản Liên Bang Sô Viết năm 1991. (Nếu cả một lực lượng Cộng Sản đầu
não của Cộng Sản là Liên Sô và Đông Âu còn bị vương quốc của Thiên
Chúa bao trùm như thế, thì vấn đề tồn tại của tàn quân Cộng Sản nơi
Trung Quốc, Việt Nam, Cuba và Bắc Hàn chỉ là một hiện tượng chẳng
những đang mờ dần trước nạn khủng bố toàn cầu hiện nay mà còn đang
chìm vào thế giới văn minh nhân quyền, gắng gượng bám víu lấy cái
phao tư bản để sống còn trong trạng thái biến dạng).
“Nếu vương quốc của
Thiên Chúa, qua Mẹ Đấng Cứu Chuộc, đã quả thực, như lịch sử
cho thấy, bao trùm vương quốc của thành phần vô đạo là Cộng Sản như
thế, thì vương quốc của Thiên Chúa sẽ bao trùm vương quốc của lực
lượng tôn thờ ngẫu tượng là một thế giới Tây Phương duy nhân bản chỉ
biết tôn thờ con bò vàng tuyệt đối tự do ‘pro choice’ ở mọi lãnh vực
của cuộc sống văn minh vật chất và nhân quyền của mình này ra sao?
Có thể xẩy ra một trong hai trường hợp được suy đoán theo chiều
hướng lịch sử: chiều hướng tự động đại kết Kitô Giáo và chiều hướng
nhu cầu đại kết Kitô Giáo vì Hồi Giáo.
“Trước hết, về chiều
hướng tự động đại kết Kitô Giáo có thể sẽ xẩy ra thế này. Nếu xuất
thân từ Balan, từ Đông Âu, Đức Gioan Phaolô II đã làm cho Cộng Sản
Đông Âu Sụp Đổ, kéo theo cả sự sụp đổ của Bức Tường Bá Linh (Berlin
Wall) là biểu hiệu cho tình trạng phân cách Châu Âu, một Đông Âu và
một Tây Âu, thì Giáo Hoàng Biển Đức XVI, xuất thân từ Tây Âu, từ Đức
Quốc, từ một quốc gia gây ra hai Thế Chiến trong thế kỷ 20, và cũng
chính là nơi xuất phát ra phong trào Thệ Phản Cải Cách từ đầu thế kỷ
16, có thể là vị cũng sẽ được Thiên Chúa quan phòng sử dụng để thực
hiện cho một Âu Châu Hiệp Nhất như vậy. Bởi vì, chỉ khi nào Tây
Phương, tiêu biểu là Âu Châu (chưa kể Bắc Mỹ), trở về với căn tính
của mình, qua việc Hiệp Nhất Kitô Giáo, bấy giờ họ mới có thể làm
cho Âu Châu Hiệp Nhất, một Hiệp Nhất Âu Châu hiện đang quằn quại dẵm
chân tại chỗ theo chiều hướng duy kinh tế và chính trị, và một khi
Âu Châu Hiệp Nhất, thì Kitô Giáo, hiện thân vương quốc của Thiên
Chúa, ‘vương quốc của Đấng Tối Cao bao trùm vương quốc của
tín đồ Hồi Giáo’.
“Sau nữa, về chiều
hướng nhu cầu đại kết Kitô Giáo vì Hồi Giáo có thể xẩy ra như sau.
Với những cuộc khủng bố tấn công liều mạng theo chủ nghĩa tuyệt mạng
và bảo thủ cuồng tín của một số con người thuộc tín đồ Hồi Giáo,
những cuộc khủng bố tấn công chẳng những vào các cơ sở đầu não về
chính trị và kinh tế của đệ nhất cường quốc Hoa Kỳ, mà còn cả vào
các nơi ăn chơi của người Tây Phương hay theo kiểu Tây Phương ở bất
cứ nơi nào trên thế giới nữa (điển hình nhất ở Bali năm 2002), cuộc
chiến này phần thắng có thể sẽ về tay Hồi Giáo. Họ thắng không phải
vì họ có vũ khí và lực lượng quân sự cùng kinh tế mạnh hơn Tây
Phương, nhưng vì Thiên Chúa muốn dùng họ để trừng phạt thế giới Tây
Phương văn minh tội lỗi, như Ngài đã từng sử dụng ‘cái roi’ Cộng Sản
để trừng trị con cái của Ngài vì những bất công xã hội xẩy ra từ
Thời Cách Mạng Kinh Tế.
“Bấy giờ, phải, chỉ bấy
giờ Kitô giáo, Công Giáo, Chính Thống Giáo, Anh Giáo và các giáo
phái Tin Lành, vì định mệnh tồn vong của chung đạo giáo của mình,
mới có thể gắn bó với nhau, mới có thể nhờ đó tiến đến chỗ hiệp nhất
nên một Giáo Hội duy nhất như Chúa Kitô mong muốn, một tình trạng
hiệp nhất mà nếu không ở trong hoàn cảnh như một dân Yến Duyên bị
lưu đầy Babylon như thế, Kitô giáo chắc không thể nào hay rất khó
lòng đạt được, dù có cố gắng đối thoại đại kết với nhau từ ngay sau
Công Đồng Chung Vaticanô II (11/10/1962-8/12/1965). Nếu thực sự cần
phải bị trừng trị bởi cái roi ‘Hồi Giáo’, Kitô giáo mới hiệp nhất
nên một, thì không phải Hồi Giáo chỉ là dụng cụ Thiên Chúa muốn dùng
để thưc hiện ý định của Ngài hay sao, Đấng toàn năng có thể biến dữ
nên lành cho những ai tin vào Ngài. Đằng nào cuối cùng thì ‘vương
quốc của Đấng Tối Cao (cũng) bao trùm vương quốc của tín đồ
Hồi Giáo’ vậy...
“Nếu thực sự, như Bí
Mật Fatima phần thứ hai tiết lộ: ‘Thiên Chúa muốn thiết lập lòng
tôn sùng Trái Tim Vô Nhiễm Nguyên Tội Mẹ trên thế giới’, một thế
giới đã được biến đổi sau Biến Cố Đông Âu cuối thập niên 1980 và
Biến Cố Nước Nga đầu thập niên 1990, thì chắc chắn Ngài cũng sẽ làm
cho Mẹ được nhận biết và yêu mến qua biến cố ‘vương quốc của Đấng
Tối Cao bao trùm vương quốc của tín đồ Hồi Giáo’, bằng
biến cố Âu Châu Hiệp Nhất, qua cuộc Hiệp Nhất Kitô Giáo, một cuộc
Hiệp Nhất Kitô Giáo, biết đâu, sẽ xẩy ra vào năm 2017, dịp kỷ niệm
100 năm Biến Cố Fatima, cũng là dịp kỷ niệm đúng 500 năm xuất phát
Phong Trào Thệ Phản Cải Cách ở Đức, năm có thể là cuối đời của Vị
Giáo Hoàng Biển Đức XVI, vị đã lấy danh hiệu của mình theo Giáo
Hoàng Biển Đức XV là vị Giáo Hoàng chăn dắt Giáo Hội Chúa vào thời
điểm của Biến Cố Fatima”.
Tình hình thế giới hiện
nay đang bị khủng hoảng về tất cả mọi phương diện, từ nhân bản, liên
quan tới nhân quyền, đến thiên nhiên (gây ra bởi kỹ nghệ), liên quan
tới tình trạng hâm nóng toàn cầu (global warming) đầy những thiên
tai hoạn nạn càng ngày càng nhiều, cũng như đến kinh tế toàn cầu từ
cuối năm 2007 tới nay, đặc biệt nơi thế giới Tây phương là trung tâm
của tất cả các cuộc khủng hoảng này, những cuộc khủng hoảng mà
nguyên do sâu xa gây ra bởi khủng hoảng đạo lý, như Đức Thánh Cha
Biển Đức XVI đã nhận định như thế ở cuộc họp mặt tất niên mừng Giáng
Sinh với Giáo Triều Rôma hôm Thứ Năm 22/12/2011 như sau: "Trong
lúc năm nay tiến đến hồi kết thúc thì Âu Châu đang trải qua một cuộc
khủng hoảng về kinh tế và tài chính, một cuộc khủng hoảng xét cho
cùng gây ra bởi cuộc khủng hoảng về đạo lý đang bao trùm cả Châu Lục
Cổ Kính này".
Cho dù về phương diện
chính trị, kinh tế và quân sự, thế giới Tây phương theo Kitô giáo có
mạnh hơn thế giới Ả Rập Hồi giáo, nhưng nếu xét về phương diện luân
lý, phải công nhận là thế giới Tây phương theo Kitô giáo đã thua thế
giới Ả Rập Hồi giáo. Ở chỗ:
1- Trong khi thế giới Ả
Rập Hồi giáo chỉ có luật đa thê, thì Tây phương theo Kitô giáo mặc
nhiên cho phép cả đa thê lẫn đa phu với luật được phép ly dị để lập
gia đình với nhau bao nhiêu lần cũng được, thậm chí còn được lập gia
đình với cả người đồng phái tính;
2- Trong khi thế giới Ả
Rập Hồi giáo nhân danh Thiên Chúa để khủng bố bất cứ thành phần kẻ
thù nào, thì thế giới Tây phương theo Kitô giáo lại nhân danh nhân
quyền để khủng bố, không phải là kẻ thù mà là chính ruột thịt của
mình, chính thai nhi trong lòng mình;
3- Trong khi dân số Âu
Châu đang giảm sút tới độ, có những nơi xuống dưới cả mức thay thế
(replacement level), tức số tử nhiều hơn số sinh, thì tín đồ Hồi
giáo đang sinh sản tràn đầy và đang tăng dân số ở Âu Châu cùng với
các đền thờ của họ như để bù vào các thánh đường của Kitô giáo bị
đóng cửa.
Phải chăng, Thiên Chúa
đang thực hiện dự án thần linh của Ngài trong lịch sử thế giới mà về
phương diện tự nhiên càng ngày càng nguy vong theo chiều hướng cánh
chung của Ngài, ở chỗ, Ngài sẽ qui tụ mọi sự về Chúa Kitô để Thiên
Chúa là tất cả trong mọi sự (xem 1Cor 15:28)?
Nếu quả thực như vậy,
căn cứ vào Bí Mật Fatima, đặc biệt là vào phần thứ ba của bí mật
này, cũng như vào lời tiên báo của Thánh Long Mộng Phố (Louis
Montfort) từ đầu thế kỷ 18 trong tác phẩm Thành Thật Sùng Kính Mẹ
Maria, đoạn 59, đoạn liên quan thứ tự tới thành phần vô đạo, thành
phần tôn thờ ngẫu tượng và thành phần Hồi giáo, (như được trích dẫn
trên đây), thì lịch sử thế giới có thể tiến tới chỗ Thiên Chúa bắn
một phát súng trúng ba con chim. Phát súng được Ngài bắn ra đây là
thế giới Ả Rập Hồi giáo, và ba con chim bị bắn rớt đây bao gồm Tây
phương theo Kitô giáo, Do Thái giáo và cả chính Hồi giáo. Diễn tiến
của trận chiến cánh chung này có thể xẩy ra như thế này:
1- Thế giới Ả Rập Hồi
giáo, theo quan phòng thần linh của Đấng làm chủ lịch sử loài
người, sẽ trở thành bá chủ toàn cầu nói chung và Tây phương (kèm
theo cả Do Thái) nói riêng;
2- Thế giới Tây phương
Kitô giáo sẽ bị tử đạo rất nhiều bởi Hồi giáo (như hình ảnh cả "một
đám lính", trong Bí Mật Fatima phần ba cho thấy, đã bắn chết hết
nhóm Kitô hữu ở trên đỉnh núi dốc đứng bấy giờ, chứ không phải chỉ
có một tên sát thủ Hồi giáo duy nhất là Ali Agca Thổ Nhĩ Kỳ nhưng
lại bắn hụt, và chỉ duy một mình Đức Gioan Phaolô II bị bắn nhưng
không chết);
3- Thế giới Tây phương
theo Kitô giáo, dưới ách thống trị tàn bạo của Hồi giáo, vì niềm tin
của mình, nhất là bằng máu tử đạo, chắc chắn sẽ đại kết nên một (như
thời của trận hải chiến Lepanto năm 1571), và sẽ chiến thắng lực
lượng Hồi giáo;
4- Do Thái giáo, thành
phần Dân Chúa tuyển chọn từ thời các tổ phụ của họ là Abraham, Isaac
và Giacóp, vẫn hằng trông mong Đấng Thiên Sai đến giải phóng cho
mình, nhất là lúc họ bị cai trị một cách nhục nhã và đẫm máu của Hồi
giáo, Đấng mà, theo giòng lịch sử cứu độ của họ, họ sẽ không bao giờ
trông mong nếu không bị làm nô lệ cho bất cứ một thế lực nào, sẽ
công nhận Đức Kitô của Kitô giáo, Đấng đã bị họ phủ nhận và đóng đinh
ngày xưa, giờ đây cũng là Đấng Thiên Sai của họ, khi thấy sức mạnh
đại kết của Kitô giáo đã thắng được cái tàn ác kinh hoàng khủng
khiếp của Hồi giáo;
5- Hồi giáo cho dù có
trở thành bá chủ thế giới, nhưng vì nội bộ tranh chấp và tranh giành
quyền lực, cuối cùng, tới hết thời điểm của mình trong ý nhiệm của
Đấng Tối Cao, đã thảm bại trước lực lượng đại kết của Kitô giáo, đến
nỗi phải công nhận rằng Vị Đệ Nhất Đại Tiên Tri của mình không phải
là Mohammed mà là Đức Kitô, giáo tổ Kitô giáo.
Nếu quả thực xẩy ra như
thế thì phát súng Hồi giáo được Thiên Chúa sử dụng đã hạ được 3 con
chim: con chim thứ nhất là Kitô giáo trở nên hiệp nhất nên một; con
chim thứ hai là Do Thái giáo nhìn nhận Chúa Kitô của Kitô giáo là
Đấng Thiên Sai của mình, và con chim thứ ba là Hồi giáo cũng nhìn
nhận Chúa Kitô của Kitô giáo là Vị Tiên Tri thật sự của mình.
Giáo Phận San
Bernadino California Lễ
Hiển Linh
ngày 6/1/2011
Đaminh
Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL
Hiệp Sĩ
Trái Tim Mẹ - Tông Đồ Chúa Tình Thương
|