ĐAU KHỔ GIÚP CON HIỂU BIẾT THÁNH CHỈ NGÀI!
Một gia đình Công Giáo Ý thật hạnh phúc với 4 cô con gái xinh xắn mĩ miều và đang đợi cô con gái thứ 5 để làm thành vòng tròn ”ngũ long công chúa”!
Đôi vợ chồng trẻ Marco và Claudia lấy nhau từ năm 1997. Cô con gái đầu lòng - Chiara - chào đời năm 1999. Sau đó là các cô bé Giulia, Francesca và Lucia. Ông Marco năm nay 39 tuổi và là nhà giáo dục chuyên nghiệp. Từ 10 năm qua ông làm việc cạnh Tổ Chức Bác Ái Caritas của thành phố và đặc biệt hoạt động trong lãnh vực nhà tù. Ông cũng lưu tâm giúp đỡ những người lang thang đường phố, không cửa không nhà và những người mang bệnh liệt kháng. Thế nhưng, mọi sự thay đổi hết khi cô con gái thứ năm chào đời và được đặt tên là Sara Benedetta. Tại sao vậy? Thưa bởi vì bé Sara Benedetta mắc chứng Down - bệnh khờ!
Cô bé khờ-khạo nhưng lại mang đến cho Ba Má và toàn gia đình không biết bao nhiêu ơn lành hồng phúc như tên gọi Benedetta của bé. Hồng phúc đầu tiên chính là củng cố Đức Tin và niềm tôn trọng sự sống của Ba Má. Xin nhường lời cho ông Marco kể lại chặng đường sau khi cô bé Sara Benedetta chào đời.
Các bác sĩ mời tôi đến để nói chuyện. Nhìn gương mặt và nghe giọng nói của họ đủ để tôi hiểu tầm quan trọng của vấn đề. Tôi cũng hiểu ngay rằng chắc chắn mình không nên chờ tin lành mà phải đợi tin dữ! Nhưng có một điều tôi không thể ngờ trước được rằng: - Ngay chính giây phút ấy tôi đã khởi đầu một cuộc phiêu lưu đi vào Sự Sống và Đức Tin!
Tôi không phải là tín hữu “thần-bí” được nghe các tiếng nói cũng không hề được trông thấy các cuộc hiện ra. Vậy mà trong lúc vị bác sĩ nhi đồng giải thích với tôi rằng bé Sara có các triệu chứng của bệnh khờ - Down thì cùng lúc ấy tôi cũng nghe trong trái tim tôi có tiếng của Ai Đó nói với tôi: - Marco con à, đây đang có món quà lớn cho các con!
Và tôi tức khắc đáp lại: - Ôi lạy Chúa, nếu Chúa ban cho chúng con một đứa con như thế, thì cũng có nghĩa là, Chúa tỏ ra thật tin tưởng nơi chúng con!
Và khi lần đầu tiên ôm bé Sara vào lòng, tôi cảm thấy mình như được ôm hôn trở lại, điều chưa từng bao giờ xảy ra trước đó!
Tuy nhiên, nói thế không có nghĩa là đường tôi đi trải đầy hoa và có toàn màu hồng! Bé Sara giống như chú chó con đặc biệt mỏng manh. Bé cần được chăm sóc cách riêng và chữa trị thật khẩn trương. Quả tim tí xíu của bé không bình thường và cần được giải phẫu trong vòng tối đa là 6 tháng. Thảm trạng không phải là chuyện ”tiếp nhận” một đứa con tàn tật cho bằng việc ”sống” căn bệnh của đứa con!
Nhưng chuyện ngược đời xảy ra cách tuyệt vời: chính bé Sara lại là kẻ tiếp tay với mọi người trong gia đình, mặc dầu còn bé tí-teo. Bé tỏ ra có nghị lực sống khác thường và có một ý chí muốn được khỏi bệnh. Bé như lợi dụng mọi phương thức chữa trị và trở thành cục-cưng của các chị, hơi ấm cho ông bà nội ngoại cô dì, là gạch nối cho thân hữu cùng liên kết trong lời cầu nguyện và trong niềm hy vọng.
Nơi khu vực hồi-sinh của nhà thương, tôi bỗng khám phá ra rằng sau bao năm cầu nguyện, học hỏi, suy niệm về Kinh Thánh, về THIÊN CHÚA và về Đức Chúa GIÊSU KITÔ, vậy mà tôi vẫn chưa hiểu được gì cả. Không biết bao nhiêu lần, đặc biệt trong các bài giáo lý mùa chay, tôi thường bình luận cách châm biếm về thái độ tiêu cực hèn nhát của các tông đồ trong cuộc Khổ Nạn của Đức Chúa GIÊSU KITÔ. Tôi ngạc nhiên tự hỏi: - Làm sao mà các vị trong vòng 3 năm trời sống cạnh Thầy Chí Thánh nhưng vẫn chưa hiểu thế nào là Đấng Cứu Tinh được THIÊN CHÚA CHA sai đến để giải thoát dân Ngài???
Giờ đây, nơi chính khu vực hồi-sinh của bệnh viện, tôi mới thật sự sống cuộc khổ nạn đau thương.
Vấn đề không phải là cảm nghiệm Chúa xa vời hoặc Chúa không hiện hữu nhưng là cảm nghiệm tận trong da thịt mình rằng: - Đường lối của Chúa quả không phải là đường lối của con!
Một vì THIÊN CHÚA làm cho tôi khiếp sợ, và giống như các tông đồ xưa nơi vườn Giệtsêmani, tôi cũng tìm cách tẩu thoát! Rồi giống y như thánh Phêrô xưa chối Thầy trong sân nhà vị thượng tế, tôi cũng có thể chối rằng: - Con không biết Đức Chúa GIÊSU là Ai!
Khi bé Sara lần đầu tiên được đưa về nhà thì Giona - con chó của gia đình - sau khi đánh hơi cô bé một chút, nó liền nằm xuống ngay bên cạnh con bé, và suốt trong ngày hôm ấy, con chó Giona nằm im đó không rời bé Sara một giây!
Thái độ của con chó Giona như muốn nói với chúng tôi rằng, đối với một số trẻ em thì cần phải được chăm sóc bảo vệ cách riêng, hơn các trẻ em khác. Và con chó Giona đã trung tín thi hành nhiệm vụ. Các con chó quả biết được một số chuyện! Còn loài người chúng ta thì sao?
Thông thường không một cha mẹ nào mong muốn con cái mình bị bệnh khờ và cũng không cầu chúc điều kém may mắn ấy cho bất cứ cha mẹ nào khác.
Thế nhưng khi tiếp nhận bé Sara, tôi hiểu rằng không cần phải có ơn gọi đặc biệt, chỉ cần là những cha mẹ bình thường biết chấp nhận một đứa con thế thôi, bất luận đứa con đó như thế nào!
Ngày hôm nay thì với sự có mặt của Sara đứa con gái thứ năm, gia đình chúng tôi quả thật là một gia đình giàu sang và hạnh phúc. Sara không mang đến cho gia đình một vấn đề nào hết nhưng là một hồng ân giống y như khi các chị của bé chào đời là Chiara, Giulia, Francesca và Lucia.
Trong thời Claudia - hiền thê tôi - mang thai bé gái thứ năm, toàn gia đình tìm kiếm tên đặt cho bé. Phải trải qua nhiều ý kiến trước khi đưa đến quyết định chọn tên Sara. Nhưng tên thứ hai - Benedetta - thì hầu như mọi người đồng ý tức khắc. Lúc ấy chúng tôi đâu biết được rằng với tên gọi ”Benedetta - Được Chúc Lành” bé Sara Benedetta quả thật đã trở thành đối với chúng tôi và mãi mãi là ”Người Có Phúc”! Cảm Tạ Hồng Ân Bao La của THIÊN CHÚA!
... ”Lạy Chúa, Chúa hậu đãi tôi tớ Ngài đây, như Lời Ngài đã phán. Xin dạy con hiểu cho tường, xét cho đúng, vì con vẫn tin vào mệnh lệnh của Ngài. Con lầm lạc khi chưa bị khổ, nhưng giờ đây chú tâm đến Lời hứa của Ngài. Chúa nhân hậu, hay làm ơn làm phúc, thánh chỉ Ngài, xin dạy cho con .. Đau khổ quả là điều hữu ích, để giúp con học biết thánh chỉ Ngài. Con coi trọng luật Chúa truyền ban hơn vàng muôn bạc triệu. Tay Chúa đã nắn con nên hình nên dạng, xin mở trí cho con học biết mệnh lệnh Ngài. Kẻ kính sợ Ngài thấy con mà hoan hỷ, vì con trông cậy ở Lời Ngài. Lạy Chúa, con biết: quyết định Ngài thật công minh, Ngài làm con khổ nhục cũng là đúng lý. Xin Chúa lấy tình thương mà an ủi, theo Lời đã hứa với tôi tớ Ngài đây” (Thánh Vịnh 119(118),65-68/71-76).
(”Il Bollettino Salesiano”, Rivista fondata da San Giovanni Bosco nel 1877, Luglio-Agosto 2011, trang 32-33)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt
|