MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: sách online :: __sách về thiên chúa (more ...)
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Mạc Khải Chúa Giêsu Nói Với Một Linh Hồn (4)
Chủ Nhật, Ngày 8 tháng 5-2011


Ngày 20/08/1968
“Cha hứa với con sẽ không có bất cứ linh hồn nào đọc bản thảo này mà không thấy mình khá hơn, không thấy mình gần trái tim Cha hơn. Cha muốn giảm cơn khát các linh hồn của Cha như thế đó.”

Ngày 23/08/1968
“Thế giới sẽ tìm ra được sự quân bình của của nó khi các linh mục, các tu sĩ tìm ra được thế quân bình của họ bởi vì sự thánh thiện của các linh hồn vượt trên mọi biến cố chính trị. Hòa bình thế giới phụ thuộc vào sự thánh thiện của linh hồn con người.”

Ngày 27/08/1968

Chúa GiêSu nói

“Đức Thánh Cha ở Châu Mỹ Latinh phải không? Đó là biểu tượng, từng đoàn hoan hô Ngài phải không? Đó chính là Giáo Hội mừng chiến thắng sau sự canh tân diễn ra trên những đổ nát đang bốc khói của thế giới cố hủ. Chưa bao giờ có một Giáo Hoàng trong lịch sử giáo hội phải chạm chán với những vấn đề bao la của thế giới như vậy. Thế giới đang đi về canh tân mà không biết.
Canh tân thế giới, đúng, đó là hướng đường mà thế giới đang đi từng bước để đặt nền cho canh tân.

Ngày 28/08/1968
“Cha đã chẳng ủy thác cho con một thông điệp sao ? Một thông điệp của đau khổ và tình yêu.”

Ngày 31/08/1968

“Cha đã báo trước cho con biết bao điều về thế giới, về các linh hồn và giáo hội. Tất cả sẽ được thực hiện vì trời đất này sẽ qua đi nhưng lời Cha không qua được.”

“Lạy Chúa, vậy cả những hình phạt đáng ghê sợ kia cũng sẽ được thực hiện sao ?”
Đúng, cả những hình phạt ấy nữa nếu thế giới cứ tiếp tục con đường vô luân, tội lỗi của nó. Trước đây, đã có những lần mẹ Cha loan báo về những hình phạt ấy. Hiện mạnh(??)  sẽ hủy diệt những dân tộc tiểu nhược. Tất cả những quyền lợi con người sẽ bị xúc phạm.
Máu, lửa sẽ tràn ngập mặt đất, chưa bao giờ người ta thấy như vậy từ khi có thế gian. Trời sẽ chỉ còn đỏ ánh lửa, sẽ không còn bầu trời xanh biếc nữa nà sẽ chỉ còn một bầu trời đầy khói lửa bởi những phương tiện tàn phá gây lên. Rồi sẽ chỉ còn đêm tối tăm trên khắp mặt đất. Địa cầu sẽ như bị bọc kín trong chiếc áo choàng đen.”

“Ôi, lạy Chúa, người ta sẽ bảo đó là ở sách Khải Huyền”.

Chúa GiêSu đáp:

“Thời gian đích thực ở sách Khải Huyền sẽ còn rất xa và nó chỉ đến khi nào Chúa muốn còn hình phạt này là con người muốn và tự người ta chuẩn bị gây lên. Ớ Giêrusalem, biết bao lần ta muốn tập hợp con cái ngươi lại như gà mẹ che chở con dưới cánh mà ngươi đã không muốn. Đó là thông điệp Cha nói với con hôm nào, thông điệp Tình Yêu và đau khổ, Cha ủy thác thông điệp ấy cho con”.

”Nhưng lạy Chúa, nếu thế giới cũng có thể biết ngay được những điều Chúa nói với con.”

“Không, phải đợi đã, vì chưa đến giờ, thế giới cứng lòng và bất trung này không dễ tin một số điều đâu vì nghi ngờ thì dễ nhưng đón nhận chân lý lại khó, đàng khác không bắt tay vào việc người ta lấy làm dễ chịu hơn. Một lần nữa Cha bảo con không ai làm xướng ngôn ở nhà mình đâu, nếu thế giới cần một Dấu Lạ để tin thì sẽ có.”

Ngày 01/09/1968

“Người ta nghĩ đến chiến tranh, còn Cha thì nghĩ đến hòa bình. Con người không được dựng lên để làm theo ý mình đâu.”

Ngày 30/10/1968

“Lạy Chúa GiêSu, con yêu mến Chúa, nhưng Chúa vẫn cho con biết Chúa muốn con làm gì về bản thảo. ”

”Con yêu dấu, Tình Yêu của con đó, Tình Yêu ấy giống như 1 đóa hoa quý hiếm có trong thời đại này làm cho được thỏa lòng như được nghỉ ngơi trên một chiếc giường sức thuốc thơm.

Con đừng may nữa, hãy nghe Cha nói đây. Tình yêu là một đóa hoa từ vườn trời, nhưng nó đã héo mất rồi. Trong công viên kì thú ấy, đóa hoa đẹp nhất ấy đã mất hương thơm quý giá. Vì làm hỏng nó, người ta đã thay bằng một đóa hoa khác.Nếu Cha thấy được trong một linh hồn nao có đóa hoa ấy thì hỡi con yêu dấu, Cha ngắm nhìn hoài hình ảnh của Cha trong đóa hoa ấy, và Cha đưa nó lên ngang hàng với các thiên thần”

”Lạy Chúa GiêSu, Chúa có bằng lòng cho con hiến dâng đời mình để canh tân đời tu trong Giáo Hội và nhất là cho từng linh mục giữ được đức trinh khiết không? Chúa đã nói với con Cha muốn trái tim các bạn tình của Cha sẽ thuộc về Cha hoàn toàn và Cha muốn trái tim các linh mục chỉ hoàn toàn thuộc về Cha mà thôi”…

”Con yêu dấu, con xin Cha điều đó phải không? Đó là điều Cha chờ đợi, Chúa Thánh Thần linh ứng cho con đấy, bàn thờ Cha luôn luôn phải được trang hoàng bằng hoa huệ thơm, các linh mục của Cha sẽ biết ơn con, ở trần gian cũng như ở trên trời, họ sẽ kêu đến con như kêu đến một người bảo trợ đức trinh khiết của họ. Như vậy là trọn lời Cha đã hứa, bản thảo này sẽ là quyển sách tùy thân cho các linh mục.

Con ơi, đời sống độc thân trong Giáo Hội! Ôi, đời sống độc thân trong Giáo Hội. Hỡi con, hãy nhắc lại đời sống độc thân trong giáo hội vì trái tim chia sẻ không phải là trái tim dâng hiến Chúa GiêSu.”

Sau lần tâm sự này tôi sửng sốt, rụng rời, tự bảo mình có lẽ là mơ. Chúa GiêSu đáp:

“Không phải mơ đâu, con đã không mơ, các vị đại thánh của Cha cũng nói như thế khi được Cha cho biết những điều bí nhiệm, con chỉ là dụng cụ mà dụng cụ thì không bao giờ làm theo ý riêng nhưng theo ý người sử dụng nó.“

Ngày 31/10/1968

“Ngay từ hôm nay, con hãy nhận họ, các linh mục trên toàn thế giới làm anh em thiêng liêng để giúp họ bảo vệ đức trinh khiết vẹn toàn.”

Từ lúc đó nảy ra trong tôi một ơn gọi siêu việt, tôi thấy mình vượt ra khỏi tu viện đang ở, tôi thấy mình ở trong chính trái tim của Giáo Hội. Chúa GiêSu nói :

”Cho tất cả các linh mục trong giáo hội tại mọi quốc gia trên thế giới vì tình đại nghĩa con hãy chịu đau khổ cho họ, cầu nguyện cho họ, hiến thân làm lễ hi sinh cho họ, con là trái quý được chọn để đưa vào bàn tiệc cho khách dùng, con là của lễ toàn thiêu thơm tho được Thiên Chúa là Cha hài lòng.”

Lúc ấy tôi thấy trong trí khôn như trong một thị kiến diễn ra trước mắt tôi con số đông vô kể các linh mục thuộc mọi quốc gia mặc phẩm phục tư tế, các ngài cầm nhành huệ trên tay.Các ngài đến từ khắp nơi trên thế giới và từ hết mọi dòng tu. Ôi,Lạy Chúa, như thế thì chịu đau khổ cho các linh mục là một niềm vui và chết cho họ là một mối lợi.

“Con ơi, Cha giao cho con chăm sóc vườn nho ưu tuyển này, cả những vị còn sống và những vị đã qua đời.”
Chính hôm nay tôi bắt đầu việc hiến dâng mới này. Trong thánh lễ tôi cầu nguyện:”Lạy mẹ đồng trinh vô nhiễm, xin mẹ quy tụ các linh mục trên toàn thế giới dưới áo choàng của mẹ để họ thực sự trở lên những bông huệ tinh tấn dành cho Chúa GiêSu.

Ngày 06/11/1968

“Nếu có sức con hãy đến coi tất cả các linh mục trong vườn nho ưu tuyển của Cha, họ giống Cha lắm. Không có tình yêu nào lớn hơn tình yêu hiến mạng vì bạn mình, mạng thế mạng, tình yêu đáp trả tình yêu, điều con đang khao khát đó không thể không được Cha chấp nhận. Vậy bây giờ con không còn việc gì khác hơn phải làm ngoài việc yêu mến và chịu đau khổ vì họ, con hãy yêu mến họ tất cả, yêu họ như Cha yêu họ, chính Cha cũng là linh mục và là đấng trung gian đời đời bên Chúa Cha. Con hãy ở trong tình yêu của Cha.”

Ngày 10/11/1968

“Cha  ước ao thế giới này coi Cha như Giuse xưa, mở vựa lúa của Pha-ra-on cho mọi người, và phân phát dồi dào lúc thóc để không còn ai phải đói khát trên trần gian này nữa. Cha cũng khát khao được người ta nhìn nhận là người Cha của đứa con phung phá trong phúc âm. Người Cha ấy ưu sầu héo hắt, già đi vì đứa con vắng mặt. Mỗi chiều ông lên sân thượng, đi đi lại lại, hi vọng được thấy đứa con trở về.

Cha luôn luôn ở giữa các con, trong không khí các con thở , trong nước các con uống, trong bánh các con ăn, bởi vì công việc sáng tạo không bao giờ ngừng. Đúng thế, Cha ở giữa các con, Cha sinh hoạt và sống động đích thực bằng lễ hi sinh thánh giá liên lỉ trong Thánh Thể.

Cha cần phải cho thế gian biết rằng Thiên Chúa không bao giờ thay đổi, không bao giờ Cha lại hỏi đứa con phung phí của Cha đã hoang phí gia tài như thế nào cũng chẳng bắt nó tính lại các tội ác nó đã phạm. Đây là tình yêu lân tuất mới Cha muốn dành cho thế hệ mới này.

Loài người bị quyến rũ từ của cải vật chất đã xa lìa Cha là mạch suối luôn luôn tươi mát trong lành với tất cả của cải chân thật. Mặc dầu đã muộn nhưng sau bao nhiêu kinh nghiệm đau đớn con người lại không nghĩ đến việc phải trở về nhà Cha sao? Cha còn phải đợi cho tới bao giờ ? Tiệc đã dọn sẵn, cũng có cả áo mới và nhẫn cưới rồi.”

Ngày 19/11/1968

“Cha muốn người ta học hiểu từng lời Cha nói trong bản thảo này. Dưới ánh sáng thần học, Cha sẽ cho con những dấu chắc chắn để không ai có thể chối cãi được, cả những người thông thái nhất cũng phải chăm lo nghiên cứu nó.”

“Lạy Chúa, làm sao được,vì Chúa đòi con phải thinh lặng mai danh ẩn tích. Đức Mẹ nói “Phải để tất cả  Chúa Thánh Thần hướng dẫn, Người là đấng điều khiển toàn vũ trụ cũng như thế giới các linh hồn. Sau khi mẹ khấn giữ mình đồng trinh, Chúa Thánh Thần đã đến với mẹ báo cho mẹ biết mẹ sẽ trở thành mẹ Thiên Chúa vì đối với Thiên Chúa không có gì là không thể, con hãy tin điều ấy “.
Chúa GiêSu nói: ”Con hãy viết, vì đây là ngày hồng ân, hãy viết những điều này nữa, những gì hèn mọn nhất, đáng khinh mạt nhất trong thế giới thì chính Cha đã chọn để làm cho những kẻ lớn trong thế giới này phải hổ ngươi, dụng cụ càng bất xứng với việc làm thì Cha sẽ dùng nó cách tài khéo hơn, tất cả sẽ được dùng vào việc hoàn thành ý định yêu thương. Thế giới đang mong đợi thông điệp tối hậu của Tình Yêu”.

Ngày 26/11/1968

“Hãy bỏ tất cả các tạo vật qua một bên, mà trong trái tim con, con hãy lập một nhà nguyện nhỏ rồi vào đấy mà tưởng nghĩ đến một mình Cha thôi. Sau khi Cha lên trời, Đức Mẹ và các môn đệ Cha đã tĩnh tâm cầu nguyện, con cũng hãy làm như vậy.

Bằng cách này hay cách khác Thiên Chúa luôn luôn nói với mọi người nhưng họ không lắng nghe tiếng Ngài.

Bản thảo này không phải là một cuốn tiểu thuyết tình cảm nhưng là một tiếng gọi làm cho những ai đọc nó sẽ nhận ra Chúa Giê-Su ở trước họ. Con đừng nhìn vào cái hư vô của mình nhưng hãy chiêm ngưỡng sự cao cả của Cha.”

Ngày 08/12/1968

“Bản thảo này sẽ được đón nhận như một nguồn sáng và như một nguồn động lực thúc đẩy yêu mến trái tim Cha. Nó sẽ không bị phê bình, chỉ trích. Nó sẽ xuất hiện như một tin mới, một mạc khải hợp thời về tình yêu bất di dịch của Cha đối với mọi người.

Nó sẽ là tiếng gọi mọi người hãy hân hoan quay về với trái tim Cha đang héo hắt vì yêu thương. Con hãy viết tất cả những điều đó. Con yêu dấu, hãy viết đi.

Đây là lời hứa mới Cha ban cho con hôm nay, ngày lễ của Mẹ Cha , Đấng Vô Nhiễm Nguyên Tội.”

Ngày 09/12/1968

“Con hãy mang lấy gánh nặng của Cha, nghĩa là những lầm lỗi của các linh mục, con hãy giúp Cha mang ghánh nặng ấy. Ở vườn cây dầu và núi sọ, Cha đã vác ghánh nặng tội lỗi của loài người cho đến tận thế. Cha chia sẻ cho con một phần rất nhỏ, đó là lầm lỗi của các linh hồn tận hiến. Chính con đang muốn điều đó, và việc con hiến thân cho họ đã làm cho trái tim Cha tràn ngập vui mừng, không bao giờ Cha xin điều đó vì Cha luôn luôn tôn trọng tự do Cha đã ban cho tạo vật.
Con hãy vác lấy gánh nặng ấy để chúng ta cùng lên đồi Gon-go-tha. Chúng ta cần phải tối tăm nếu muốn cho các linh mục trở lên ánh sáng cho thế gian, cần chúng ta phải trở lên đói khát nếu muốn cho các linh mục được sống. Cần chúng ta phải bằng lòng chấp nhận để mình đầy bùn nhơ nếu muốn cho các linh mục được trong sạch tinh tấn. Chúng ta hãy cùng lên núi sọ với nhau nhưng một mình con sẽ không lên được đâu vì con yếu quá nhưng Cha sẽ trợ giúp cho con, Cha vẫn luôn làm thế với các linh hồn quảng đại, Cha bồng họ trên tay như người mẹ bồng con. Tuy nhiên các linh mục cần ý thức rằng chúng ta đã phải chịu đau khổ vì họ.

Ngày 13/12/1968

“Đời sống của con được dệt thành từ những điều rất nhỏ mọn. Hãy thu lấy những cộng rơm nhỏ nhất, nó sẽ trở lên vàng và con hãy dâng nó theo chủ ý của con.Với những cái bé nhỏ nhất, Cha làm lên những điều lớn lao nhất. Nó càng ti tiện bao nhiêu Cha lại càng làm lên những điều vĩ đại biết bao nhiêu.”

Ngày 24/12/1968

“Con phải giải bày tất cả cho cha linh hướng của con. Hãy kể cho ngài tình Cha thương xót con và những gì Cha làm cho con, tâm hồn linh mục phải được phong phú hóa bởi những kinh nghiệm ấy để trong bí tích giải tội ngài có thể phân phát lúc thóc đầy tay hơn cho những người đói lả khi họ nhớ đến lòng lân tuất lớn lao mà Cha muốn ban cho họ.”

Ngày 25/12/1968

Ngày lễ Giáng Sinh, ngồi trước máy truyền hình chờ phép lành được ban từ Đức Thánh Cha cho Rô-ma và toàn thế giới. Tôi nghe tiếng Chúa nói :

“Hỡi con, hãy loan truyền cho mọi người biết giây phút hòa bình và niềm hoan lạc vì một thế giới mới đang chuẩn bị. Thế giới sẽ được canh tân hoàn toàn bởi tình yêu và sự lân tuất hải hà của Cha.”.

Vào khoảng 3h chiều, Chúa lại nói với tôi :

“Mẹ Cha đã phải có một đức tin rất lớn mới có thể nhìn nhận được Cha, dưới hình hài của một trẻ sơ sinh vì Cha là Thiên Chúa thật của người mà cũng là con thật của người “.

Ngày 28/12/1968

Tôi ngỡ ngàng sửng sốt sao Chúa lại thân mật đến thế được. Người liền bảo tôi :

”Thật vô ích khi một số nhà thần học muốn tìm hiểu một số hiện tượng bí ẩn nhưng ai cấm được Cha thân mật với tạo vật Cha đã tạo lên khi chính nó cũng bằng lòng sống thân mật với Cha. Cha ưa liên lạc với nó về những điều Cha muốn và Cha thích ở với nó.

Tình yêu Cha đã đặt con trong lò luyện tình yêu. Ba đạo sĩ đã theo ánh sao dẫn lối và không bị lạc đường. Linh hồn nào cũng có một ngôi sao hướng dẫn. Phúc cho linh hồn đi theo ánh sao của mình. Phải chịu để ánh sao soi sáng cho.”

Ngày 01/01/1969

Tôi đang ở trước máy truyền hình để nghe Đức Thánh Cha nói chuyện về nền hòa bình thế giới. Chúa GiêSu nói với tôi : “Chúng ta đang ở chốn hừng đông báo hiệu một sự canh tân lạ kì, hãy động viên các lực lượng trong Giáo Hội ”.

Tôi xin được giải thích những điều ấy thì Chúa GiêSu trả lời “Điều con không hiểu thì Đức Thánh Cha sẽ hiểu ”.

Tôi bắt thăm để chọn vị thánh bảo hộ cho năm mới. Trong giấy thăm ghi Đức Maria, Mẹ Giáo Hội. Tôi vui mừng tràn trề, đêm đến Đức Mẹ nói với tôi “Con ơi, khi kẻ thù cám dỗ con, muốn làm khổ con, con hãy bảo nó đã có Đức Maria Mẹ Giáo Hội nâng đỡ ta, từ nay con hãy lấy danh hiệu ấy mà gọi Mẹ, bởi vì chính con cũng hiến thân cho Giáo Hội rồi. Chính Đức Phaolo VI đã gắn hạt ngọc ấy vào triều thiên Mẹ, trước đây Mẹ thiếu hạt ngọc ấy nên bây giờ Mẹ biết ơn Ngài.”

Chúa GiêSu nói: ”Sự chia rẽ, lộn xộn đã tăng thêm trong các khu vườn của Giáo Hội nhưng bây giờ hạt giống đã mọc. Đây là lúc phải nhổ cỏ xấu mà kẻ thù ban đêm đã lén gieo trồng vào ruộng Cha. Thế giới sẽ giác ngộ dần dần”. ….

“Lạy Chúa, vậy những hình phạt đã nói trong bản thảo mà thế giới phải chịu thì sao ?”. Chúa GiêSu trả lời:

“Vì ở nơi Thiên Chúa có tràn đầy tình thương và ơn cứu độ, Thiên Chúa có tình thương và ơn cứu độ dư dật đủ để cứu hàng ngàn thế giới như trái đất này. Con ơi, Cha là Tình Thương Xót đối với kẻ sống và kẻ chết; Cha là đấng giàu tình thương; tình Hiền Phụ đối với ai yêu dấu Cha; nhưng Cha lại là Thẩm Phán nghiêm nghị đối với kẻ từ chối cử chỉ yêu thương của Cha. Thỉnh thoảng con hãy ngừng lại công việc con đang làm để nghĩ đến một mình Cha và nói với Cha: ‘Bây giờ con phải lo việc Cha trên trời’.

Cha sẽ cho con biết sức mạnh của Cha và biết ai là người hướng dẫn con. Sự khốn nạn của con dù lớn lao nhưng lòng thương xót của Cha lại vô bờ bến.”

Ngày 07/01/1969

“Bình minh mọc lên soi sáng thế gian thế nào thì vừng đông của thời đại mới cũng vậy.”

Ngày 16/01/1969

“Đừng bao giờ con chấp nhận một lời nào phản đối Đức Thánh Cha, dù là bởi những người thân yêu của con vì Cha yêu mến Ngài bằng một tình thương yêu đặc biệt. Đây là lần thứ 3 Chúa nhắc cho tôi điều đó. Ngài là của lễ hi sinh tinh tuyền cho hòa bình thế giới. Cùng với Cha người là trung gian cho toàn thế giới giữa Thiên Chúa và nhân loại.”

“Lạy Chúa, con phải làm gì để đền đáp muôn hồng ân của Chúa.”

“Con hãy yêu, yêu mến Cha luôn luôn, con hãy chỉ nhìn Cha, chỉ nghe Cha, chỉ phục vụ Cha, con hãy an ủi Cha trong những nỗi khổ cực Cha phải chịu và hãy chia sẻ với cha”.

Ngày 19/02/1969

“Mộ hốc đá trong núi phun ra một dòng nước trong sạch mát mẻ  thế nào thì trái tim Cha cũng luôn luôn rộng mở và ban phát tình yêu cho loài người như vậy.”

Ngày 20/02/1969

“Việc con tận hiến cho Cha sẽ được Chúa Cha chúc phúc, con hãy nhắc lại việc đó với Cha luôn mãi ở mỗi nhịp tim con đập, ở từng hơi thở của con. Lạy Chúa GiêSu, bạn tình con yêu mến, con hiến thân mình cho Chúa và cho Cha trên trời làm của lễ tự nguyện hi sinh với Chúa để canh tân đời tu và mưu cầu cho Giáo Hội một hàng giáo sĩ trinh trong, thánh thiện.”

Lạy Chúa cao cả, để thánh hóa các linh hồn đã tận hiến cho Chúa, con xin đón nhận tất cả những gì mà vì lòng nhân hậu, thương xót vô biên Chúa nghĩ rằng gửi đến cho con là đích đáng và thích hợp. Đó là những thử thách, đau khổ thể xác và tinh thần, con không dựa vào sức yếu đuối của con nhưng dựa vào tình yêu bao la muôn đời của Chúa để cứu nhân loại.

Lạy Chúa, chớ gì dựa vào lửa yêu mến nồng nàn của trái tim vô nhiễm Mẹ Maria, Mẹ Giáo Hội, những lời hiến dâng này được lên tới Chúa nhiều lần hơn cả số nhịp tim con đập.

Vì nền hòa bình thế giới tùy thuộc sự thánh thiện của Kitô hữu, nên xin Chúa cho các linh mục và tu sĩ mặc lấy sự thánh thiện và trinh trong của hoa huệ nhờ cuộc khổ nạn và cái chết bi thảm của Chúa trên cây Thánh Giá. AMEN.

Ngày 27/2/1969

Tôi hỏi Chúa GiêSu: ”Lấy tên gì mà đặt cho bản thảo”.

Chúa GiêSu trả lời: “Đặt tên nó là ‘Chúa GiêSu nói qua một linh hồn’, còn cha linh hướng sẽ thêm phụ đề gì thì tùy ý ngài.”

Tôi viết tên sách ấy cho Cha linh hướng, nhưng tôi sợ lắm. Chúa GiêSu nói: “Cho tới giây phút này con có bao giờ con lầm lẫn chưa? Tại sao bầy giờ lại lầm được? Chính con cũng như cha linh hướng của con, không bao giờ Cha để cho bị lầm”.
húa GiêSu nhắc lại “Chúa GiêSu nói qua một linh hồn. Đó là nhan đề cho bản thảo, còn cha linh hướng sẽ thêm phụ đề gì thì tùy ý ngài.”

Ngày 28/02/1969

Một đêm tôi đến xem một tượng chịu nạn rất đẹp. Tay phải đã tháo đinh cầm những tờ giấy. Tôi tự hỏi :”Thế nghĩa là gì ?”.

Chúa GiêSu nói với tôi:

“Nghĩa là bản thảo đang ở trong tay Cha đó vì nó là việc của Cha. Những lời Cha đã nói trong đó là một thông điệp của Thiên Chúa, một Tin Mừng bình an và hòa hợp giữa nhân loại, chắc chắn đó là thông điệp dành cho nhân loại sẽ đi đến những cực hình mà họ sẽ chịu.

Sau ngày thứ sáu tuần thánh là bình minh huy hoàng của Chúa nhật phục sinh. Cha chưa muốn phá hủy thế giới vì Cha còn muốn canh tân nó, hồi sinh nói, nhưng cây già cỗi cần được cắt tỉa để đâm lộc mới, còn những cành già lá khô thì đốt, phải tách dê khỏi chiên để chiên có thể dễ dàng tìm được cánh đồng cỏ tươi, nơi chúng được ăn no, nơi có những mạch nước cứu rỗi tuôn tràn.

Khi máu cứu chuộc của Cha sẽ tưới xuống thửa đất khô cằn hoang vu của thế giới các linh hồn. Máu đó còn tuôn tràn chảy trên mặt đất bao lâu còn có một người cần được cứu rỗi. Này hiền thê yêu dấu của Cha, Cha đã chịu chết trên Thánh Giá với trăm ngàn cực hình không phải để đưa các linh hồn vào hỏa ngục nhưng là vào Thiên Đàng.”

Ngày 08/03/1069

“Cha hứa ban rất nhiều ơn trọng đại cho những ai cộng tác bằng cách này hay cách khác vào việc phổ biến thông điệp tình yêu của Cha.”


Ngày 15/03/1969

“Hỡi con, con phải tin thật lời Cha nói đây. Cha cần tình yêu chừng nào, như một người đói lả cần bánh, như một người khát cần nước. Cha cũng cần tình yêu như vậy”

Ngày 19/03/1969

“Thế giới văn minh ngày nay đang tái diễn cuộc khổ nạn của Cha, nhưng giả sử tất cả các linh mục cũng từ bỏ Cha như các môn đệ xưa, mà Cha còn được ở với một người cũng như xưa, như Cha từng được ở với Gioan ở trên đồi  Canvê với Cha thì Cha cũng sẽ làm mới lại thế gian.”

Ngày 03/04/1969

“Cha sẽ để cho thuyền Phê-rô trôi dạt cho đến cùng rồi mới cứu”.

Ngày 06/04/1969

“Chúa GiêSu nói :”Các nhà thần học, các tiến sĩ luật lục lọi sách vở để tìm chân lý ngàn đời nhưng tình yêu đâu có ở trên trang sách mà thấy được, cả đức tin cũng thế, họ đã mất tình yêu nên mất luôn cả đức tin. Cũng như các tiến sĩ xưa ở đền thánh Giêrusalem bây giờ họ tìm cách thuyết phục dân chúng theo họ, các màu nhiệm phải được chấp nhận và sống theo đúng màu nhiệm. Đức tin là một ơn Chúa ban mà người ta phải làm triển nở bằng tình yêu ”.

"Nhà thần học đi tìm tình yêu trong sách vở nhưng linh hồn thần bí là bạn tình của Cha lại gặp tình yêu đúng chỗ ngay trong lòng họ như những mũi đinh đã được đóng đúng vào chỗ trên thịt Cha. Việc canh tân sẽ như một cuộc tạo dựng mới, bây giờ sẽ có nhiều người tin Cha. Từ một sự dữ lớn lao, Cha sẽ làm lên một sự lành lớn lao hơn nhiều.

Hiện nay, các con phải rên xiết như một người mẹ rên xiết đau đớn lúc sinh con, toàn thể Giáo Hội, Đức Thánh Cha, toàn dân Chúa phải khóc lóc u sầu trước bao cảnh tang tóc, hỗn loạn đang đè trên nhân loại.

Nhưng đến lúc con người mới được sinh ra vào khi thế giới đã được canh tân bằng chính đau khổ. Bấy giờ khóc lóc sẽ trở thành vui mừng. Bấy giờ trong kỉ nguyên mới tình yêu sẽ thay thế hận thù và nhân loại sẽ vì danh Cha mà trở lên anh em với nhau. Lời Chúa không thể bị nghẹt cũng không thể bị dập tắt vì lời của người là lời vĩnh cửu cũng như chính hữu thể của Người là vĩnh cửu.

Không có gì thay đổi nơi Cha, Cha là tình thương xót, tha thứ và yêu thương .Người mục tử tốt lành chăn giắt đoàn chiên và chiên nghe tiếng người. Rồi sẽ chỉ có một đoàn chiên dưới quyền một mục tử.

Thời gian chẳng là gì, đời đời mới đáng kể. Khi coi như bị mất hết mọi sự thì đó là lúc được tất cả. Hỡi các chiên nhỏ bé! Đừng sợ ! Vì tên Cha là GiêSu ! Đấng Cứu Thế.

Ngày 07/04/1969

“Cũng như các môn đệ đã làm sứ giả Tin Mừng sau khi Cha đã chịu đau khổ nhiều. Cũng vậy, thế giới u sầu, đau khổ này cũng trở lên hạt giống mẩy chuẩn bị cho nhân loại một đời sống mới.”

Ngày 17/04/1969

“Các con hãy biết đỡ gánh nặng cho nhau. Hỡi con Cha, trên nỗi đau đớn của Giáo Hội do sự phản bội của các linh hồn tận hiến gây ra, con hãy trải lên tấm thảm nước mắt của con để thông cảm. Những linh hồn hồn như thể chẳng khác nào như Madalêna xưa đổ lên chân Cha lọ thuốc thơm của lời cầu nguyện để nhiều tội nhân được ơn khoan hồng.

Những cám dỗ nghịch đức trong sạch bao giờ cũng nặng nề nhất nếu không có ơn đặc biệt và không tỉnh táo đề phòng, linh hồn khó có thể chống trả được. Đó là lí do tại sao Cha giải tội phải khoan dung với các linh hồn sa ngã và giúp họ trỗi dậy bằng mọi phương thế nhất là trông cậy vào tình thương vững vàng của Cha vì Cha vừa có quyền lực, vừa muốn nhận họ vào tiệc cưới trên trời.”

Ngày 25/05/1969

“Lạy Chúa GiêSu, xin dẫn người thủ lãnh vào nơi hứa địa. Chúa GiêSu nói :”Người thủ lãnh mà Cha đặt là Đức PhaoLô VI”. Vị tông đồ của các dân tộc, nếu người ta vui lòng nghe tiếng Ngài, Cha sẽ sai Thánh thần xuống canh tân mặt đất, sẽ có một lễ hiện xuống thứ hai. Con có xem thấy trái tim Cha dải ánh sáng xuống mặt đất không? Sẽ như thế đó, từ Trái Tim Cha sẽ phát ra một nguồn sáng vĩ đại để soi sáng tất cả các dân còn ngồi trong bóng tối của tội lỗi và sự chết.”

Ngày 27/05/1969

“Con không được giấu điều gì Cha đã nói với con vì tất cả là để thi ân cho toàn nhân loại. Điều Cha nói với con trong kín đáo hãy lập lại giữa ban ngày. Điều Cha rỉ tai con, hãy rao giảng trên mái nhà.”

Ngày 01/08/1969

Tôi đang ngồi trước máy truyền hình xem Đức Thánh Cha ở bên Phi Châu giữa một đoàn người đông đảo đang hoan hô nhiệt liệt. Chúa GiêSu nói với tôi: ”Giáo Hội khải hoàn đó, hạt giống mới đó, nói, động viên tất cả các lực lượng của Giáo Hội là thế đó”

Ngày 16/08/1969

“Con nên im lặng khi Chúa Thánh Thần phán, tiếng rì rầm trong rừng thâm thế nào thì làn gió nhẹ nhàng của lời Người cũng thế, Người thổi rất êm ái để hồi sinh, sưởi ấm, thiêu đốt lòng người . Chính Chúa Thánh Thần gây sinh lực làm sống động vì chính người là Đấng ban sự sống cho tất cả các sinh vật.Con hãy luôn luôn lắng nghe tiếng người.”

Ngày 08/09/1969

“Không nên ước ao các ơn Chúa mạc khải. Đúng, nhưng khi người ban cách nhưng không, thì phải kể lại hay ghi nhận ngay”.

Ngày 25/09/1969

“Lạy Chúa, Chúa là ai ? Còn con là ai ?”

“ Làm sao con có thể tự cứu mình được! Điều đó là một ánh sáng chiếu soi tràn ngập linh hồn con, sáng đến nỗi không thể chối cãi được. Cũng vì thế dù đã xin con làm những việc trọng đại, bây giờ Cha phải nói rõ cho con biết tác giả cuốn sách đó chính là Cha.

Về ơn biết mình thì không ai có thể cho con biết được, cả sách vở, cả các nhà thần học cũng không, duy chỉ có Đấng dựng lên ánh sáng. Hãy có ánh sáng, và ánh sáng đã có. Còn ơn biết Chúa, đó là ơn chiêm ngưỡng do chính Chúa ban, ơn này là một luồng ánh sáng từ Thiên Chúa phát ra, chiếu thấu tận linh hồn làm cho linh hồn được xem thấy và nhận ra rõ ràng trong giây phút bản tính của Thiên Chúa.”

Ngày 08/10/1969

Chúa GiêSu nói:”Có tiếng kêu trên rừng, hãy dọn dường Chúa, một tiếng đã vang trong hoang địa, hãy sửa đường Chúa , hãy làm thẳng lối Người đi.”

“Lạy Chúa, có thể áp dụng những lời ấy vào ai?”

Chúa GiêSu trả lời “Áp dụng vào bản thảo”.

Ngày 09/10/1969

Tôi nghĩ đi nghĩa lại những lời đó mà chẳng tìm được cách nào có thể áp dụng vào bản thảo. Một lát sau, tôi trở lại suy ngẫm nữa, suy ngẫm nửa giờ ở nhà nguyện. Tiếng Chúa đã nói lên nhắc cho tôi rằng

“Tiếng kêu trong hoang địa, hãy sửa đường Chúa đi, đó là bản thảo đã xong, nó là tiếng kêu gọi người ta đến tập họp vì thông điệp đã hoàn thành. Thông điệp cứu rỗi này sẽ được Người ban cho những người khiêm nhường và nghèo khó, luôn luôn chính họ là những người được Cha ưu đãi, chứ không phải những người có tiền bạc và có phương tiện để chinh phục.

Họ là những ai giống Cha khi ở dưới thế, sống phiền cực, túng thiếu, không tiện nghi. Chính những mục đồng xưa là những người được Cha trao sứ mạng loan báo tin mừng và những ngư phủ là những người được Cha ủy thác cho việc thiết lập Giáo Hội.

Con hãy nói cho cha linh hướng biết bản thảo đã chấm dứt với thông điệp này. Không phải ngày nay người ta không thể sống khó nghèo, tuần phục được, thế giới đang cần một cảnh tương phản vĩ đại, ngoạn mục, trái ngược với giàu sang, uy quyền và hống hách.

Các con đừng để mình bị lường gạt, kích thích bởi thần dữ vì nó đang tìm cách phá hoại trong con người những cảm hứng thánh thiện để đẩy con người xa khỏi điều lành.Một người nghèo hèn,khiêm tốn, vâng phục là một sức mạnh vô địch.

Sống với đức khó nghèo trong một thế giới đang ham thích lạc thú , xa xỉ đó là sự điên rồ của thập giá.

Nhưng sự điên rồ của thập giá cũng là vấn đề thời sự. Đi theo Chúa Kitô bị đóng đinh đó là kỉ phần của những người Cha ưu tuyển. Có biết bao người cuồng tín để bảo thủ ý kiến mình, họ dám chết bằng cách tuyệt thực, tự thiêu. Thế mà, chỉ duy có Chúa KiTô là không tìm được trên mặt đất những người say mê giáo lý và thập giá của Người.”

Ngày 25/12/1969

Chúa GiêSu nói :”Khi một linh hồn thuộc về Cha, Cha đong đưa nó như sóng biển, linh hồn ấy cử động, nói năng mà chẳng biết được Cha dẫn dắt, họ vâng theo ý muốn của Cha trong mọi sự, quả thật, sức mạnh của tình yêu đã hòa trộn ý muốn của họ với ý muốn của Cha, đã trộn sự vâng lời yếu ớt của họ vào sự vâng lời yếu ớt của Cha ”.
“Lạy Chúa, Chúa là sức mạnh của con, Ôi, Lạy Chúa, Chúa là sức mạnh của con”
“Con hãy nhớ không bao giờ một lời kinh dâng lên, một giọt nước mắt chảy ra vì một linh hồn mà bị Cha ruồng rẫy. Cha là mục tử tốt lành quy tụ lại chung quanh mình một đàn chiên nhỏ.”


Ngày 01/01/1970

Đã quá lâu người ta không phổ biến cho thế giới tình thương của Cha. Cha linh hướng bảo tôi phải lo ngay từ bây giờ để thực hiện cuốn sách tùy thân.

Chúa GiêSu nói :”Cha sẽ đọc cho con viết, chính Cha đọc cuốn sách tùy thân. Đã quá lâu người ta không phổ biến cho thế giới tình thương của Cha, thông điệp tình thương và tha thứ của Cha, tất cả tự nhiên sẽ thu xếp”

Đã nhiều lần Chúa bảo con, mọi sự sẽ được thu xếp. “Vậy, Lạy Chúa GiêSu, làm sao có thể truyền bá thông điệp của Chúa được”

“Con hãy bắt đầu viết ra mấy bản nhưng đừng để thông điệp của Cha trong ngăn kéo. Hãy nói, hãy làm, Cha sẽ làm cho thông điệp của Cha đi tới tận cùng trái đất. Các thiên thần của Cha sẽ làm sứ giả. Nhưng con muốn Cha cộng tác vào để các thiên thần và các linh hồn được tuyển chọn nghe tiếng Cha. Cha không dùng lời nói nhưng để loài người nghe và hiểu Cha, Cha đã phải mặc lấy xác phàm.”

Ngày 11/01/1970

Tôi soạn cuốn sách tùy thân nhưng sau đó nó bị tịch thu và nghe nói rằng Chúa GiêSu bảo tôi phải bỏ bớt và thêm vào ít điều nữa mới được. Chúa GiêSu nói: “Có nhiều linh mục khi đọc những trang đó sẽ phải đấm ngực và nói rằng Người này thật là con Thiên Chúa .Cha sẽ cho con thấy quyền lực của Cha và con sẽ thấy rất đông các linh mục khát khao hòa bình của tình yêu ngồi ở giếng Gia-cóp và khát khao xin uống nước, thứ nước vọt lên Sự Sống Đời Đời. Con hãy cho Cha các linh hồn, ngoài ra Cha không cần gì nữa hết.”

Ngày 24/01/1970

"Thánh thần của Cha sẽ thổi khắp 4 phương trời trên mặt đất, Cha sẽ gọi tất cả các dân tộc về với Cha.”

Ngày 04/02/1970

Giờ đã điểm, giờ xuất bản cuốn sách tùy thân, giờ tái sinh các linh hồn linh mục đó là giờ phát hành cuốn sách này. Cuốn sách này đã xác quyết lời đức PhaoLô VI nói về việc độc thân linh mục.

Ngày 14/02/1970

“Nhiệm thể Đức KiTô phải được cứu rỗi, Cha muốn thanh tẩy Giáo Hội của Cha và canh tân bạn tình thân mến của Trái Tim Cha. Cha muốn các thừa tác viên của Cha phải được mặc áo cưới tinh tuyền. Ước gì những người đã kết hôn cứ tiếp tục thánh hóa mình mãi, ở giữa thế gian theo bậc đôi bạn, vì nếu còn thiếu linh mục ở trong các phương, các nước trên thế giới, thì chính Cha, Cha sẽ gây lên các linh mục chân thành, say mến Đức KiTô khó nghèo và trinh khiết.

Ơn kêu gọi linh mục càng nhiều càng dễ hoạt động cho công cuộc thanh tẩy hơn. Giới trẻ đang muốn sống một đời sống chân chính hơn. Cha thấy vì thiếu tin cậy nên có một số người khao khát phối hợp đời sống hôn nhân với đời sống linh mục nhưng  không thể làm tôi hai chủ được.

Cha đã nói với con rằng Cha muốn thanh tẩy Giáo Hội Cha, Cha muốn xóa đi những vết nhăn để giáo hội Cha được phục hồi sinh lực như thưở ban đầu.”

Ngày 20/02/1970

Đức Mẹ nói “Bánh lái thuyền Phê-rô ở trong tay Mẹ vì Mẹ là Maria, là Mẹ của Giáo Hội, Mẹ phải săn sóc đoàn chiên của con yêu dấu của Mẹ”.

Ngày 02/03/1970
Từ hôm qua, tôi lại bắt đầu chuẩn bị lần thứ hai cho cuốn sách tùy thân như Chúa GiêSu ao ước. Trong khi tôi viết tôi cầu xin để biết giờ phổ biến cuốn sách ấy đã đến chăng? Tôi cảm thấy sợ hãi và bối rối quá. Nhưng có tiếng Chúa GiêSu nói rất êm ái và ngọt ngào làm tôi hết lo lắng và được yên trí ngay :

“Giờ ấy đến từ trái tim Cha phát ra các ơn mạnh mẽ như thác đổ làm cho các linh hồn phải ngập lút ơn Cha. Cha không thể cầm mình mà không cho ơn Cha đổ xuống. Vì nhân loại đang bị đói, bị khát tình yêu và ơn tha thứ ”.

Ngày 03/03/1970

Ngay từ trang đầu cuốn sách tùy thân, tiếng của chị tôi ở trên trời đã nói rằng “Chúa thổn thức đến run lên vì muốn đổ thác nước Hồng Ân của Lòng Thương Xót Chúa trên thế giới nhưng người ta đã không sẵng sàng đón nhận. Phải chuẩn bị cho thế giới đón nhận thông điệp của tình yêu. Phải tìm cách phổ biến tối đa thông điệp này.”

Ngày 07/03/1970

Khi tôi đi đàng thánh giá, Chúa GiêSu nói:

“Con đã đánh mạnh vào Trái Tim Cha, làm sao Cha có thể từ chối của lễ con hiến dâng cho các linh mục và lòng con khát khao cứu các linh hồn, phải có một phần thưởng cho của lễ hiến dâng đó, rất nhiều linh hồn sẽ trở về yêu mến Cha, một giao ước mới, một  hàng linh mục mới.”

Ngày 09/03/1970

“Cha đã làm gì cho con, Cha đã ấp ủ con dưới cánh Cha. Phải nói rằng con đã chịu đau khổ cho Thiên Chúa về thể xác lẫn tinh thần. Không dễ làm được gì với một số nhà thần học đang moi móc khắp nơi vì muốn khám phá những điều lạ trên trời.”

Cuốn sách tùy thân đã xong, khi nào con phải đưa nộp.”

Chúa GiêSu trả lời “Sớm hết sức đi con”.

Ngày 10/03/1970

Đức Mẹ nói “Hỡi con, con không thể biết được những việc lạ lùng Chúa GiêSu đã làm với cuốn sách tùy thân của người. Chúa GiêSu hài lòng, nhưng hỡi con, cần phải hăng hái”.

Ngày 11/03/1970

Sáng nay tôi đưa cuốn sách tùy thân đến nộp cha linh hướng vì hôm qua trời xấu không đi được. Lúc ấy Chúa GiêSu bảo tôi “Ngày mai trời sẽ đẹp”.

Hôm sau, tức sáng nay tôi ra mở cửa sổ, Chúa Giêsu nói ngay “Con thấy không, mặt trời le lói”.

Tôi xuống nhà nguyện. Từ bức ảnh Chúa chuộc tội ớ bên phải bàn thờ bay đến tôi những làn hương ngào ngạt, Chúa GiêSu hài lòng. Tối hôm qua tôi ngủ muộn để cố cho cuốn sách tùy thân được hoàn mỹ hơn. Vừa tắt đèn thì một chùm hoa huệ to trắng kết thành bó trên nền đá xanh hiện ra trước mắt tôi. Chưa bao giờ tôi được thấy những bông huệ trắng tinh như vậy. Đèn đã tắt nhưng tôi vẫn thức, những bông huệ ấy đẹp không thể tả. Hôm nay chỉ nhớ lại thôi cũng đủ làm tôi sung sướng.

Những bông huệ ấy biến đi rồi lại hiện ra trước con mắt say xưa nhìn ngắm của tôi.Sau đó lại hiện ra một đóa hoa lạ khác. Hoa gì ? Tôi chưa từng thấy bao giờ. Màu nó sáng như vàng, óng ánh rực rỡ. Tôi tự bảo mình “Chắc đây là những bông hoa ở vườn thiên đàng ”. Rồi tôi thiếp đi,một giấc say sưa vui sướng.

Đồng ý với cha linh hướng, chúng tôi chọn đặt một bông huệ đẹp ở giữa bìa cuốn sách tùy thân tượng trưng cho đức trinh khiết mà Chúa GiêSu ước ao thấy ở các linh hồn tận hiến cho người.

Ngày 14/03/1970

“Lạy Chúa GiêSu của con, Chúa muốn dùng con làm gì?

Chúa GiêSu đáp :

”Chỉ duy một việc”.

Hôm nay tôi đã khóc rất nhiều nhưng cũng thấy vui mừng tràn ngập sâu xa, cuốn sách tùy thân đã đến lúc ra ánh sáng và đi khắp thế giới gần xa vì Chúa Thánh Thần làm cách êm ái dịu dàng.

Ngày 15/03/1970

“Ôi, Chúa GiêSu, Chúa có nghe tiếng con nói không?”

Chúa GiêSu nói: ”Cha luôn luôn lắng nghe tạo vật của Cha”.

”Lạy Chúa GiêSu, Chúa như thế nào?”

Tôi tỏ cho người biết tôi khát khao được xem thấy người. Chúa GiêSu nói “Cha là vẻ xinh đẹp Tự Hữu, Tình Thương Xót vô biên, Ơn Tha Thứ khôn lường và là Tình Yêu mà nhân loại  không thể hiểu được ”.

Ngày 17/03/1970

“Lạy Chúa GiêSu,vậy Chúa ở đâu? Con muốn ở với Chúa luôn, luôn mãi. Mà Lạy Chúa GiêSu, tại sao con ….?”.

Chúa GiêSu đáp: “Tại vì con kiên gan tìm Cha, đối với người tìm Cha, Cha sẽ luôn luôn cho họ thấy Cha, Cha không trốn những người chọn Cha làm bạn, Cha sẽ tỏ cho con biết nhiều bí nhiệm khác và chính bản thể của Cha nữa, con hãy nhận lấy những lời tâm sự Cha nói với con nhưng đừng lo tìm kiếm những điều đó. Hãy lo tìm kiếm Thiên Chúa qua những điều đó mà thôi”.

Về phần tôi, tôi tưởng phải cố gắng đạt đến sự hiệp nhất với Chúa. Nhưng Chúa GiêSu nói “Con đã là bạn tình của Cha nhờ mối dây bền bỉ là hồng ân Cha ban cho con.”

“Vậy đáp lại con sẽ lấy gì để dâng cho Chúa”

“Lòng trung thành và sự tin cậy vào Cha, đó là điều con phải có luôn và thế là đủ rồi.”

Đức Mẹ nói “Chúa GiêSu muốn làm nhiều điều lạ lùng với cuốn sách tùy thân ”

Ngày 19/03/1970

Đang ngủ say, tự nhiên thức giấc. Tôi nghe tiếng Chúa, giống như một con sông đầy bùn lầy. Bùn cứ dâng lên mãi, làm nước cũng dâng lên. Dâng lên mãi. Đó là những xúc phạm của mọi người, của mọi thời đại. Tôi thấy mình đang tâm sự với Chúa ở ngoài vườn. Trí tôi bỗng sáng lên như một ánh sáng rực rỡ chiếu soi bên trong. Tôi viết những lời Chúa nói, tôi cầu nguyện một lát. Rồi lại trờ về giường, vì trời rét lắm. Tôi cầm tràng hạt đọc kinh mùa thương. Nhưng Chúa bảo tôi

“Con hãy ở lại với Cha. Thật, Cha không chịu nổi nữa, ở lại để nhìn Cha, để ngắm Cha thôi mà. Cha muốn tỏ cho con nhiều điều bí nhiệm khác nữa, chính bản thể của Cha nữa.”.

Đây là lần thứ ba Chúa lập lại với tôi điều đó.

“Là Thiên Chúa, Cha không thể chịu đau khổ và chịu chết. Nhưng là con người, Cha phải chịu biết bao nhiêu đau khổ dữ dội. Cha đã phải trả giá đắt chừng nào để mua lại các linh hồn mà Cha muốn chuộc lại. Thăm đã trúng vào Cha với câu “Ngài phải trả một giá đắt hết sức có thể”.

Khi tôi đã viết xong điều ấy, Chúa GiêSu nói “Bây giờ con về giường ngủ đi, Cha không cần con phải bệnh nhưng cần con khỏe”.

Nói thế Chúa có ý bảo là tôi còn phải làm việc nữa.

Ngày 20/03/1970

Sáng nay khi vừa thức dậy tôi đọc lại những gì đã viết nửa đêm và xin Chúa cho tôi được nhiều nước mắt để cùng khóc với người. Chúa trả lời tôi :

”Không cần, đừng xúc phạm đến Cha là đủ rồi”.

Trong thánh lễ, đến lúc dâng của lễ, Chúa GiêSu nói với tôi :

“Tất cả những gì Cha đã nói với con, Cha muốn cho mọi người đều biết cả, biết bao nghi ngờ, biết bao ngụy biện, tăng gấp mãi, làm xáo trộn Giáo Hội Cha, chính những thừa tác viên của Cha cũng muốn khước từ chân lý và đức tin. Con có tin rằng các linh mục của Cha bằng lòng đàm thoại với Cha được một lát không? Cha đến với con không phải để sửa các lỗi lầm của con nhưng để có một mối liên lạc thân tình. Để mở trái tim Cha cho con như một người si tình chỉ có thể sống được vì tình nhân. Người si tình theo dõi, tin tưởng, tìm cầu tình yêu và bị những lo lắng ấy quấy nhiễu luôn. Cha đến như một người bạn đến vói bạn, một người anh đến với em. Như lang quân đến với tân nương của mình. Cha đã cho con thấy những dấu rõ ràng là Cha tin tưởng con và con cũng đã cho lại Cha những dấu ấy.

Đối với một tạo vật, khó có thể tin được tất cả những điều mà con đã tin cho đến bây giờ. Ôi, đức tin, Cha sẽ đi đến với ai trên mặt đất này để được một lời an ủi. Tất cả những việc con làm đều đáng được thưởng, và Cha là Thiên Chúa, Cha rất thông minh, Cha không thể không cho con phần thưởng ấy. Cha muốn tỏ cho con biết trái tim nhân loại của Cha với tất cả cái nhạy cảm của nó.”

Ngày 24/03/1970

Thứ Ba Tuần Thánh

“Ngày trọng đại để kết thúc tuần thánh sẽ là ngày đại lễ mà tình thương xót, công bằng sẽ liên kết với nhau trong tình yêu vĩnh cửu của Chúa Cha, Chúa con, và Chúa Thánh Thần. Sẽ không còn ai có thể nói là mình không được Chúa thương xót và tha thứ vì chính ngày đó Chúa Cha yêu thương nhân loại đã hi sinh con yêu dấu của mình vì họ.

Tin mừng sẽ được rao giảng cho hết mọi dân tộc trước ngày tận thế để không ai có thể chữa mình là không được biết nữa.

Ngày 29/03/1970

Lễ phục sinh.

“Cha đã qua một tuần chịu nạn đau đớn không thể tả về thân xác lẫn tinh thần. Thân xác Cha hầu nhữ đã bị hư thối rữa, nhưng Cha đã tìm cách dấu kín điều đó hết sức. Cha chịu tất cả vì mục đích lớn lao, cao cả của Cha.

Chúa GiêSu đã vắng mặt, người đến để cho người ta tìm kiếm người, khao khát người. “Ôi,Lạy Chúa, nếu Chúa nói với con Con ơi như Chúa đã nói với Madalêna đau khổ “Maria”, thì lập tức con sẽ vui mừng khôn xiết đáp lại Chúa ngay “Lạy thầy, lạy thầy đáng tôn thờ, chính thầy đây phải không ?”. Và con nhận ra được Chúa đã sống lại.Hôm nay, Lễ Phục Sinh, ngày hân hoan vui mừng mà tôi lại bị đau đớn vô cùng nhưng tôi không thất vọng cũng không mất hăng say. Đến chiều, Chúa GiêSu không phụ tình tôi nữa. Vì thế tôi mải miết tìm người,và người nói với tôi:

“Ôi, Cha sung sướng biết bao khi người ta tìm Cha như thế”.

Ngày 04/04/1970

Tôi nhạy cảm biết chừng nào về những phiền cực thể xác và tinh thần. Dù chỉ hơi 1 tí cũng biết ngay tôi chịu để cầu cho một linh hồn. Chúa GiêSu hài lòng nói với tôi:

”Con hãy lướt thắng những phiền cực ấy vì phần thưởng của con trên trời rất trọng đại.Con phải trưởng thành trong đưc khiêm tốn, con phải trưởng thành trong tình yêu.Đối với người yêu Chúa chân thành tất cả đều có lợi”.

Vì Chúa biết dùng mọi phiền cực, mọi đau khổ , mọi nhẫn nại chịu đựng để làm lên vinh quang cho người.Sau  đó Chúa GiêSu an ủi tôi nhiều bởi tôi đã chịu phiền cực vì Người, Người biết lắm.

Ngày 06/04/1970

Chúa GiêSu nói “Cha đã dựng lên con giống hình ảnh Cha và giống Cha phải chịu phiền cực, chịu chống đối, chịu đau khổ”.

Ngày 07/04/1970

“Khi nói với con là Cha đã in hình ảnh Cha vào con thì Cha có ý nói về hình ảnh Thiên Chúa tình thương, Cha không hứa với con là Cha sẽ không để con lầm lỗi, hãy bị khuyết điểm gì nhưng là làm cho con nên trọn hảo trong tình yêu. Cha không hứa với con là Cha sẽ cho con nên giống các thiên thần khi còn ở dưới đất nhưng sau này trên trời.”

Ngày 11/04/197

Về những khó khăn mà cha linh hướng gặp phải về cuốn sách tùy thân. Chúa GiêSu nói

“Hãy ý tứ vì đây là giờ của tối tăm, ma quỷ ghen tương tìm cách ngăn cản việc phát hành nhưng hãy tin cậy vì yếu tố nhân loại cần hòa hợp với yếu tố Thiên Chúa. Khi Cha bị đóng đinh trên Thánh Giá, đã có biết bao người tin kính Cha, tất cả mọi công việc của Thiên Chúa đều được đánh dấu bằng Thánh Giá và bằng phản đối. Đó là ấn tín ”.

Ngày 30/04/1970

“Khoa thần học muốn nhốt Cha vào một cái vòng nhưng Cha, Cha không chịu bị chế biến theo thời gian đâu. Quả thật, người ta đang nói những mạc khải chỉ được một thời gian thôi.”

Mặc dầu có những cản trở chống đối phát hành cuốn sách tùy thân, Chúa GiêSu vẫn hài lòng vì Người thấy Người được nhiều bàn tay niềm nở đón tiếp. Chúa GiêSu nói “Ôi, người ta có những ý tưởng nghèo nàn chừng nào về Thiên Chúa của họ, cả đến những người suốt đời miệt mài vào sách vở cũng thế, nhưng Cha, Cha mới chính là người thầy dạy tuyệt vời về chính Cha.”.

Ùn ùn nổi lên nhiều khó khăn quá. Sách tùy thân bị từ chối cho phép in và khi đã được phép lại chậm chạp. Dẫu vậy, Chúa GiêSu nói:

“Đó là điều tốt”.

Ngày 06/05/1970

Bây giờ không còn gì làm cho tôi nao núng nữa, tôi bình tĩnh và tin cậy, nếu phải là việc Chúa, mà dĩ nhiên là thế thì Chúa biết cách đưa nó ra ánh sáng. Tình cờ tôi nghe tiếng Chúa. Lúc ấy tôi đang thu dọn chén dĩa.

“Dụng cụ chỉ được dùng khi có lợi, xong việc rồi ta lại để nó vào một chỗ thôi. Nhưng họa sĩ không bao giờ quên được bút vẽ của ông, cũng như nhà văn không bao giờ quên được cây viết của mình.”

Ngày 22/05/1970

Tôi đến một bệnh viện để thực tập. Tôi làm việc một mình, vì thế tôi có thể cầu nguyện và nói với Chúa rất nhiều trong đó chắc chắn cũng có nhiều chuyện ngây ngô. “Ôi , Lạy Chúa GiêSu của con, xin giúp con nên như Chúa muốn, xin cho con nên thành một ngọn lửa tình yêu” và Chúa GiêSu đáp lời tôi:

“Con phải dịu hiền và cảm thông hơn với những anh chị em lầm lỗi vì không phải Cha đã cho mọi người 10 nén bạc cả đâu.”.

Ngày 30/07/1970

“Con yêu dấu, những lời con nói chan hòa niềm tin tưởng và cậy trông. Thế là con đã tin vào lời Thiên Chúa của con rồi. Cha có thể để con bị lừa không. Làm thế không xứng với một con người, huống nữa là Chúa GiêSu của con. Vậy con hãy cứ tin tưởng, cậy trông và tìm cách gieo niềm cậy trông ấy vào các linh hồn khác nữa. Đường con phải đi chính là yêu mến.”

Ngày 06/08/1970

“Đừng ham muốn gì khác ngoài tình yêu mến Cha. Cha đã yêu mến con bằng một tình yêu vĩnh cửu. Hỡi con, Cha không xin con điều gì khác ngoài tình yêu mến. Từ đời đời Cha đã yêu con, hãy biết lấy tình yêu đáp lại tình yêu của Cha. Cha là Thiên Chúa ghen tương và yêu sách, Cha thử các linh hồn để xem Cha có nhận lại được vàng ròng không ? Phần Cha, Cha đã ban mình trọn vẹn, không cần đền đáp, cũng không chia sẻ.”

Ngày 08/08/1970

Trong lúc Chầu Mình Thánh tôi nghe tiếng nói với tôi:

“Phép xuất bản sẽ đến để cha linh hướng được vui mừng và an ủi”.

Tôi tự nghĩ:”Làm sao có được, bao giờ mới có, sau khi tôi chết chăng ? Không biết nữa.”

Ngày 10/09/1970

Ngày qua tháng đoản, ôi khô khan biết chừng nào? Chúa gọi đó là nhật thực. Chúa GiêSu nói :

“Mặt trời không phải không sáng chói lọi trong lúc nhật thực, đấy chỉ là những hành tinh đứng xen nhau tránh không cho ta xem thấy mặt trời thôi. Khô khan chỉ là cơn mây mù của đức tin”.

Ngày 02/10/1970

"Biết bao lần Cha kề bên Cha với Thánh Giá mà con không nhận ra Cha. Một linh hồn càng khốn nạn, tội lỗi càng có quyền hưởng tình thương xót và ơn tha thứ của Cha. Những quyền lợi mà người con phung phí được hưởng là quyền dự tiệc mừng, quyền dự tiệc cưới, quyền được đeo nhẫn giao hòa.”

Ngày 11/01/1971

“Đã đến giờ phải tỏ cho thế giới biết nổi thống khổ của Cha.”

Ngày 14/01/1971

“Con đừng chia trí những gì khác ngoài Cha, chúng ta đang ở trong cuộc tâm sự thân mật. Cha cần phải yêu con. Cha cần. Cha nói rõ, Cha là Đấng Tạo Dựng lên con, là Thiên Chúa, là Cha Toàn Năng nhưng Cha cần hơi thở của con, sức nóng của con, và cái hôn tình ái của con. Chắc hẳn con ngỡ ngàng và muốn hỏi Cha “Làm sao có thể như thế được ”…

Đó là chỉ vì Cha cần tình yêu, cần rất nhiều tình yêu. Cha cần tất cả thứ tình yêu ấy mà người ta lại khước từ Cha. Đó là lí do con phải tăng cấp tình yêu của con để yêu mến Cha. Có Thiên Chúa nào cần tạo vật hơn Cha không? Sao con lại có thể không xem thấy Cha, không nghe thấy tiếng Cha, các con không nhận thấy Cha hiện diện ở khắp nơi sao ?

Cha thinh lặng đi qua giữa các con, điều đó đúng. Nhưng ở trước mặt Cha, nước chảy và đổ xô tất cả. Các tầng trời rung động, sấm sét vang rền. Đó là Cha đi qua mà các con không thấy. Cha đi qua để tìm, để xin, để cảnh cáo, để van nài, Cha đi qua để tìm tình yêu.

Ngày 04/06/1971

Chúa GiêSu nói: “Phép xuất bản mà con mong đợi sẽ được nhờ Cha Vexe. Cha linh hướng đã nhận lo xuất bản và tất cả những gì liên hệ.”

Tôi lại nghe Chúa GiêSu nói là đặt nhan đề cho sách là “Sách tùy thân của linh mục và tu sĩ ”.

Ngày 03/07/1971

Chúa GiêSu nói : “Cha đã chọn con làm máy phóng thanh của Cha, nên Cha lồng trái tim con vào Trái Tim Cha, con ơi con,  một sự khác biệt lớn lao giữa Trái Tim Thiên Chúa của con và trái tim của nhân loại là ban ơn mà chỉ nhận toàn bội bạc. Con ơi, Cha yêu thương con, nỗi cay đắng của con ghê gớm thật nhưng nhờ đó trái tim con sẽ lên giống Trái Tim Cha. Quả thật, nó sẽ như thế đó. Tình thương xót của Cha sẽ thắng vì người ta sẻ không còn có thể không nghe biết về tình yêu của Cha được nữa.

(ngưng ngày 3/7/1971, còn tiếp, xin chờ bản dịch)

 

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Lịch Sử Giáo Hội Qua 100 Trình Thuật(3) (3/7/2012)
Lịch Sử Giáo Hội Qua 100 Trình Thuật (2) (3/5/2012)
Lịch Sử Giáo Hội Qua 100 Trình Thuật (1) (3/5/2012)
Đau Khổ Thánh - Tập 5 (1/16/2012)
Lương Thực Hàng Ngày (6/16/2011)
Tin/Bài cùng ngày
Mạc Khải Chúa Giêsu Nói Với Một Linh Hồn (3) (5/8/2011)
Mac Khải Chúa Giêsu Nói Với Một Linh Hồn (2) (5/8/2011)
Mạc Khải Chúa Giêsu Nói Với Một Linh Hồn (1) (5/8/2011)
Tin/Bài khác
Giá Trị Của Đau Khổ,tập 4 (1/17/2012)
Toàn Bộ Thánh Kinh ( Cựu Ước &tân Ước) Bằng Tiếng Anh (12/16/2010)
Đức Giêsu Kitô Hẹn Gặp Tôi (12/5/2010)
Chúa Giêsu Đang Sống Hôm Nay (11/3/2010)
Tác Phẩm Phép Lạ Vẫn Xảy Ra (miracles Do Happen) (11/22/2009)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768