Google Search
Local Search
|
|
Bổ nhiệm Giám mục Giáo phận Thái Bình
|
Bổ nhiệm Giám mục phụ tá Tổng Giáo phận Saigon
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Lễ Đức Mẹ Mân Côi.
Xin mời nghe proshow "Lời Gọi Fatima" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
Xin chia sẻ cùng quí cha, thày và anh chị proshow "Danh Thánh Đức Maria" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
|
Chủ Nhật, Ngày 20 tháng 6-2010
|
TRỞ
NÊN CHÍNH MÌNH.
Có những người thèm khát
được tán thưởng. Họ
có lẽ đã lớn lên với cảm giác mình bị
bỏ quên, bị chỉ trích và chê bai. Người
nào có sự nghi ngờ thật sự và sâu xa về chính
mình luôn luôn chờ đợi sự xác nhận của
người khác.
Người nào càng thiếu căn tính của bản
thân và sự thành công, càng cảm thấy có nhu cầu
đồng hoá mình với một nhóm xã hội đang thành
đạt. Có người đeo mặt
nạ để chiếm được sự tán
thưởng. Nhưng người nào
luôn phô trương, thì những dự tính hiếm khi
đạt kết quả.
Khi Đức Giêsu hỏi các Tông đồ: “Dân chúng
nói Thầy là ai?” Người không hỏi
điều đó vì lợi ích của Người mà vì
lợi ích của họ. Người
biết rõ Người là ai. Người
có một sự tự chủ phi thường đến
nỗi Người có thể đối diện với
cả sự nịnh hót và thù ghét với sự thanh
thản hoàn toàn.
Tin Mừng nói về sự từ
bỏ chính mình, và cũng nói về “chết cho chính minh”. Đời
sống tâm linh bao gồm từ bỏ chính mình và chết
cho chính mình, nhưng xét toàn bộ đúng hơn, đó là
vấn đề trở nên chính mình, tức bản ngã chân
thật và viên mãn. Đó là điều
quan trọng nhất trong đời sống. Nếu trái lại, chúng ta không thể sống và
hạnh phúc tràn đầy. Vậy, dù
đường đời chúng ta là gì thì vấn đề
thật sự quan trọng là chúng ta phải trở nên chính
mình, không để cho nỗi sợ hãi điều người
khác nghĩ về chúng ta làm chúng ta tê liệt.
Trong đời sống công cộng,
cái tôi thật đặc biệt khó thấy rõ. Phongxiô
Philatô biết rằng Đức Giêsu vô tội nhưng
sợ làm mất địa vị với vinh dự và các
đặc quyền mà đối với ông là tất
cả mọi ý nghĩa. Khi chúng ta
phạm tội vì sợ mất địa vị thì cái
“bản ngã” của chúng ta chìm sâu vào bóng tối.
Nhưng bản ngã thật hiện rõ khi chúng ta làm theo lương tâm, và có đủ dũng
cảm để liều mình bước ra khỏi con
đường xấu.
Bản ngã chân thật hiện rõ trong
sự khiêm nhường, qua mọi thất bại và
cả những lầm lỗi. Đó là một
sự phát triển chậm và đẹp qua mọi giai
đoạn của đời sống. Vì
chúng ta lữ hành hướng về điều đó, chúng
ta được kêu gọi phải sống nhẫn
nại và cho phép mọi việc xảy đến với
chúng ta –bệnh tật, khủng hoảng mất mát-
để hoạt động một cách hiền hoà ở
giữa chúng ta. Khi chúng ta thật sự
ước muốn sống chân lý, mọi việc sẽ
cùng nhau hoạt động cho điều tốt và cho
sự phát triển của chúng ta hướng về sự
trưởng thành tâm linh.
Sự trưởng thành ấy có
thể không thấy được. Nó
xảy ra bên trong chúng ta. Đặc
biệt nó xảy ra trong những người khiêm hạ và
không quan trọng về mặt xã hội. Nó không cần mang đến phần thưởng
danh dự và tiền bạc. Nhưng nó
sẽ dẫn đến một sự hiệp thông sâu xa
với những người khác.
Trong quá khứ, tính tâm linh liên quan
đến việc mặc lấy một cái ngã khác
–thường là một cái ngã sùng tín và thánh thiện. Tính tâm linh thật
ra không phải là vấn đề mặc lấy một
cái gì từ bên ngoài chúng ta, nhưng là rút ra điều mà
chúng ta đã được ban cho. Đó là làm
hiện rõ cái bản ngã tâm linh của mình. Bản ngã tâm linh là bản ngã thật, làm bằng
chất liệu con người nhưng mang hình ảnh
của Thiên Chúa.
Qua mọi giai đoạn phát triển, mục đích
thật sự trong đời sống là trở thành chính
mình, là làm cho mọi rào cản sụp đổ để
cái “tôi” thâm sâu nhất có thể xuất hiện rõ ràng. Nó không muốn trở thành điều mà những
người khác muốn chúng ta trở thành hoặc hô hào
chúng ta quan tâm bằng mọi giá. Nó không
muốn nỗ lực trở thành một người khác,
những trưởng thành từ hạt giống sự
sống ở bên trong chúng ta. Chúng ta là
những người khách hành hương xa lạ trong
cuộc hành trình để trở thành người mà chúng
ta thật sự vẫn là. Thật bi
đát khi luôn luôn có rất ít người “chiếm hữu
được linh hồn họ” trước khi họ
chết.
|
|
Tin/Bài mới
Tin/Bài cùng ngày
Tin/Bài khác
|
|