Google Search
Local Search
|
|
Bổ nhiệm Giám mục Giáo phận Thái Bình
|
Bổ nhiệm Giám mục phụ tá Tổng Giáo phận Saigon
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Lễ Đức Mẹ Mân Côi.
Xin mời nghe proshow "Lời Gọi Fatima" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
Xin chia sẻ cùng quí cha, thày và anh chị proshow "Danh Thánh Đức Maria" do Lm Lê Khắc Lâm thực hiện.
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
|
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
|
Thiên Chúa Không Bỏ Con Người - Mccarthy
|
|
Chủ Nhật, Ngày 18 tháng 4-2010
|
Thiên Chúa không bỏ con người - McCarthy
Suy Niệm
1. CHỊU ĐAU KHỔ VÌ CHÚA
Bài đọc từ
sách Công Vụ Tông Đồ kể lại sự đối
kháng mà các tông đồ đã gặp phải, từ phía những
nhà lãnh đạo Do Thái. Các ông vẫn vượt qua điều
này với lòng tin vĩ đại, đặc
biệt là Phêrô. Thật khó mà tin rằng
đây cũng chính là người mà chỉ một thời
gian trước đây đã từng chối Chúa Giêsu đến
ba lần. Thế mà hiện nay, ông đã
giữ vững lập trường của mình, và can đảm
làm chứng cho Đức Giêsu. Và ông đã phải chịu
đau khổ vì quan điểm của mình: ông và các Tông
đồ đồng môn của ông đều bị
đánh đòn. Nhưng họ đều vui mừng
được chịu đau khổ vì Đức Giêsu.
Từ đâu mà Phêrô có được lòng can đảm mới
mẻ đến thế? Ông có được lòng can đảm
nhờ ở Chúa Thánh Thần, và nhờ sự nâng đỡ
của các Tông đồ đồng môn của ông.
Thật may mắn là kể từ thời
các Tông đồ, nhờ ơn Chúa, vẫn có những Kitô hữu
có khả năng vượt qua được nỗi sợ
hãi, và làm chứng cho Tin Mừng, ngay cả trong những
hoàn cảnh khó khăn nhất.
Tháng 3 năm 1983, Irina Ratushinskaya, một
thi sĩ người Nga, đã bị kết án 7 năm lao
động khổ sai, và 5 năm lưu đày biệt xứ.
Bà bị kết tội là đã viết ra loại
thơ ca mà nhà cầm quyền không tán thành. Ở trong
tù, bà đã phải chịu đựng những cảnh bị
đánh đập, ép ăn và bị giam hãm một mình trong những
điều kiện băng giá lạnh buốt. Bà bị gia
tăng chứng rối loạn tim, gan,
thận, và viêm phổi. Ngay cả trong những
tình trạng như vậy, bà vẫn tiếp tục lén viết
ra những bài thơ trên những mẩu giấy, rồi gửi
nhờ qua những người lính gác và khách đến
thăm nào có thiện cảm với bà. Tháng
10 năm 1986, bà được phóng thích.
Lòng tin Kitô giáo của
bà là yếu tố quan trọng đối với sự tồn
tại của bà. Bà nói “Khi bạn lâm vào cảnh rắc rối,
bị áp lực, thì dường như Thiên Chúa luôn luôn gần
gũi với bạn hơn. Khi còn ở
trong trại, Người luôn đặt tay lên vai, để
nâng đỡ chúng tôi”.
Một yếu tố khác giúp cho Irina tồn
tại được trong trại giam, đó là mối
tương quan thân thiết đến độ khó tin mà
bà đã có được, với 12 người phụ nữ
tù nhân lương tâm khác ở trong trại. Cảnh hiểm
nguy đã nối kết con người lại với nhau.
Với tốc độ tiến triển và những sức
ép của lối sống hiện đại, chúng ta phải
tự mình thấm nhuần tư tưởng rằng chính
qua tai nạn hoặc một cơn bệnh
nào đó, mới dạy cho chúng ta một bài học rằng
chúng ta lệ thuộc vào nhau nhiều đến thế
nào. Irina và các bạn đồng hành với bà
thường xuyên đình công bằng cách nhịn đói, nếu
một trong những người của họ bị ngược
đãi. Bà nói “Tôi cảm thấy sung
sướng vì tất cả chúng tôi đều sống
sót”. Trong suốt thời gian tôi còn tại
đó, có một phần ba người trong trại dành cho
nam giới đã bị chết. Hiện
nay, tất cả các phụ nữ sống trong trại
đều là người Công giáo, mặc dù lúc đầu,
họ chưa biết Chúa. Một người trong số
họ đã trở thành nữ tu.
“Lòng tin của tôi cũng dạy cho tôi
cách ngăn chặn, không để cho đời sống
tâm lý bị tác hại do lòng hận thù và cay đắng. Kinh
nghiệm đã dạy cho tôi rất nhiều về khả
năng vĩ đại của tinh thần con người,
để vẫn có thể sống hạnh phúc, bất chấp
bất cứ hoàn cảnh nào”.
Những người
giống như Irina và các bạn của bà là một nguồn
cảm hứng cho chúng ta. Họ lan truyền
những khả năng yêu thương và can đảm của
con người. Thật dễ dàng tin tưởng nơi
Thiên Chúa, khi bạn đang quỳ gối với đôi mắt
nhắm, cũng như thật dễ dàng là một người
Kitô hữu, khi bạn sống cách xa sự phản đối
và những thử thách của thế giới con người.
Nhưng quả thật là một tôn giáo nghèo
nàn, khi tin tưởng rằng chỉ có thể tìm thấy
Thiên Chúa tại những nơi ở cách xa thế giới.
Không thể nào giam hãm Thiên Chúa theo cách
đó được.
Chúng ta là những môn
đệ của Đức Giêsu. Người
tuỳ thuộc vào chúng ta, trong việc mang lời chứng
cho Người đến với thế giới ngày nay.
Chỉ có vài người trong chúng ta sẽ được
kêu gọi chịu đựng những điều mà các Tông
đồ, hoặc những người giống như
Irina và các bạn của bà đã phải chịu đựng.
Nhưng có thể chúng ta phải
đương đầu với một điều gì
đó cũng khá tồi tệ –thói vô cùng lãnh đạm của
những người đồng hành với chúng ta.
Chúng ta không thể
nói trước được là ơn gọi Kitô hữu sẽ
dẫn đưa chúng ta đi đâu, hoặc sẽ đòi
hỏi gì từ nơi chúng ta. Nếu chúng ta nhìn thấy những
nơi đó, có lẽ tâm hồn chúng ta sẽ bị khiếp
sợ và sẽ mất đi sự can đảm. Về phương diện này, chúng ta giống
như Phêrô. Khi lần đầu tiên
đáp lại tiếng gọi của Đức Giêsu, ông
không hề có ý tưởng rằng tiếng gọi đó sẽ
dẫn đưa ông đến với cái chết vì đạo.
Nhưng mặc dù ơn gọi Kitô hữu đòi hỏi bất
cứ điều gì nơi chúng ta, thì chúng ta sẽ
được đáp trả lại gấp trăm lần.
|
|
Tin/Bài mới
Tin/Bài cùng ngày
Tin/Bài khác
|
|