Ma Quỷ Quấy Phá Cha Gioan
Cha Gioan hay nói đến việc ma
quỷ quậy phá và hù doạ mình có ý cho người ta
khinh dể coi thường cha, nhưng cha giấu không cho
ai biết những phương cách cha dùng để
chống trả ma quỷ, vì cha không muốn cho ai biết
mà khen ngợi; cha chỉ kể đôi ba lần về
chuyện đó thôi:
- Ma quỷ tinh quái và nhiều mưu
nhiều chước, nhưng nó rất hèn yếu.
Trước đây ba ngày, nó làm ầm ĩ trong phòng tôi,
như thể có hàng trăm xe cộ
chạy đi chạy lại trên sàn. Còn đêm hôm qua,
một lũ quỷ đông như đi hội, chúng đi
đi lại lại trong sân, nói tiếng gì tôi không hiểu,
nhưng tôi chỉ làm dấu thánh giá, lập tức chúng yên
lặng ngay và biến mất.
Có một đêm ma quỷ phá phách
hơn mọi khi, hầu như tôi không thể nào chợp
mắt được, bấy giờ tôi than thở
với Chúa: "Lạy Chúa con bằng lòng thức suốt
đêm để những người có tội ăn năn trở lại." Tôi vừa than thở mấy lời, ma quỷ
liền biến đi ngay. Một đêm khác ma quỷ
cũng quấy phá nên tôi nói với chúng: "Ngày mai tao
sẽ kể cho trẻ mồ côi biết những mưu
chước thâm độc chúng mày làm, để khinh
dể mày". Tôi vừa dứt lời thì ma
quỷ đi ngay và để cho tôi yên.
Ma quỷ quấy
phá và trêu cha Gioan để cho cha nổi giận, nhưng
cha vẫn luôn hiền lành nhịn nhục, không hề
mắc mưu nó. Cha không xem thấy ma quỷ bao giờ và ma
quỷ không hề mang lấy hình thù gì cho cha xem thấy,
chỉ có một lần, khoảng ba giờ sáng, khi cha
cầm đèn ra nhà thờ thì thấy một con chó lớn
bằng con bê, đen như mực đang bới mộ
của một người mà khi chết không
được chịu các phép bí tích sau hết và mới
chôn được ba ngày. Cha trông thấy nó ba
lần, mỗi lần trông thấy, cha làm dấu thánh giá
thì nó biến đi. Nhiều lần khác, ma quỷ
lấy hình con dơi bay liệng trong phòng và chung
quanh giường cha nằm, chúng bám vào đèn hay vách
tường.
Ma quỷ quấy phá cha Gioan ba
mươi lăm năm tròn. Trong mấy
năm khi cha gần qua đời, ma quỷ bớt phá phách
hơn, và sáu tháng trước khi cha qua đời thì thôi
hẳn, nó không quấy phá cha nữa.
Nhiều lần
cha Gioan trừ quỷ ám vào người ta. Có một lần,
khi cha trừ quỷ ám nơi người đàn bà kia, quỷ dùng miệng người đàn bà
ấy chửi rủa, trách móc cha nhiều lời ghê
gớm. Sau đây là một số lời ma
quỷ kêu trách và lời cha đã hỏi nó. Quỷ nói
qua miệng người đàn bà:
- Tao được sống đời đời.
Cha Gioan hỏi:
- Như vậy ở thế gian này chỉ có một mình mày
được sống mãi không chết à?
Quỷ đáp:
- Cả đời ta chỉ phạm một tội, mà
tội đó tao luôn xúi người ta phạm. Mày hãy giơ
tay lên làm phép tha tội ấy cho tao;
đừng ngần ngại, vì nhiều khi mày cũng ban
phép xá giải cho những tôi tớ của tao dù chúng không có
lòng ăn năn.
Cha Gioan hỏi bằng tiếng
Latinh:
- Tu quis es? (Mày là ai?)
Nó đáp:
- Magister caput (Tao là thủ lãnh).
Rồi nó nói với cha Gioan bằng
tiếng Pháp:
- Ớ Cóc đen xấu xa kia. Mày làm khổ tao lắm! Mày hãy đánh nhau với tao, xem ai thắng ai thua.
Có nhiều lần mày vô ý giúp việc cho tao, đó là khi mày
ban phép xá giải cho những người không thật lòng
ăn năn trở lại. Sao mày giúp nó xét mình kỹ quá vậy? Đã có tao giúp nó rồi.
Cha Gioan hỏi:
- Trước khi xét mình ai cũng cầu xin Chúa soi sáng cho
mình biết tội và ghét tội, sao mày lại nói là mày giúp
người ta xét mình?
Quỷ đáp:
- Có người chỉ cầu xin Chúa Thánh Thần bằng
môi miệng nên Chúa Thánh Thần không soi sáng cho nó. Chính tao giúp nó xét mình. Tao ở trong
nhà thờ, ngồi bên kẻ chờ xưng tội. Mày không trông thấy vì tao là thần linh không có xác,
tao vui lắm khi thấy những kẻ cười
cợt, nói chuyện lúc chờ xưng tội. Đừng nghĩ rằng tất cả những
ai xưng tội với mày đều được
khỏi tội cả đâu, vì vẫn có người mất
linh hồn. Hơn nữa mày là đứa tham lam.
Cha Gioan hỏi:
- Tao chẳng có của gì, nếu tao có của cải gì
đều cho người nghèo hết, sao mày lại
bảo tao tham lam cái gì?
Quỷ đáp:
- Mày không tham lam vàng bạc của cải, mày chỉ tham lam
linh hồn người ta. Mày ra công sức
cướp lấy linh hồn những kẻ làm
đầy tớ cho tao và đang ở dưới
quyền của tao. Mày có sức
cướp được bao nhiêu linh hồn thì mày đã
cướp bấy nhiêu, nhưng tao sẽ lấy lại.
Mày là đứa nói dối. Từ xưa đến giờ, mày nói nhiều
lần là mày sẽ nghỉ, xin về hưu, không coi sóc
xứ này nữa. Sao mày không về
hưu, không đi khỏi xứ này đi? Sao mày cứ ở đây mãi vậy? Có nhiều người đã xin về hưu, xin
nghỉ mọi việc. Trong khi mày
mỏi mệt, đã khó nhọc nhiều sao mày không bắt
chước các người ấy mà xin về Lyon.
Nhưng mày có về Lyon thì mày cũng sẽ tham lam như
ở đây, chứ chẳng không đâu! Có lần mày
muốn tìm nơi vắng vẻ mà ăn năn
đền tội và dọn mình chết, sao không làm đi? Sao ở đây mãi vậy?
(Hai điều quỷ nói trên đây
là đúng vì cha Gioan đã dự định về Lyon và cha
muốn bỏ xứ, tìm nơi vắng vẻ để ăn năn đền tội)
Cha Gioan hỏi quỷ:
- Mày còn kêu trách tao điều gì nữa?
Quỷ đáp:
- Ngày lễ Chúa Nhật vừa rồi, tao đã làm cho mày
bối rối đang lúc mày làm lễ, mày có nhớ không?
Ngày hôm nay mày nhận được một lá thư
của người mặc áo tím gửi cho, nhưng bởi
tao làm cho chia trí, người ấy đã quên một
điều can hệ trong thư ấy, về sau
người ấy nhớ lại nhưng đã muộn vì
thư đã gửi rồi.
(Hai điều quỷ nói đây là
thật vì chính cha Gioan kể: "Vào Chúa Nhật thứ hai
sau lễ Hiển Linh, từ lúc bắt đầu lễ
cho tới lúc đọc Thánh Thư, cha thấy bối
rối khó chịu lắm, cha chưa bị như thế
bao giờ. Ngay hôm ấy cha cũng nhận
được thư của đức giám mục
gửi").
Cha Gioan hỏi:
- Đức giám mục có cho tao về hưu và nghỉ
việc coi sóc linh hồn người ta không?
Quỷ đáp:
- Dù nó thương mày lắm thì nó cũng chẳng cho mày
điều ấy. Nếu mà không có con kia
(nó ám chỉ Đức Maria) thì mày đi khỏi xứ này
lâu rồi. Chúng tao đã làm hết sức
để xúi tên mặc áo tím đưa mày ra khỏi nơi
này nhưng không được, vì con ấy không cho mày ra
khỏi xứ này. Người mặc áo tím cũng có
tính tham lam chẳng kém mày bao nhiêu. Nó cũng làm
rầy rà, làm khốn cực tao lắm nhưng đôi khi
tao lừa được nó. Thí dụ: Trong
địa phận có một thói xấu thiệt hại
lắm, mà nó không biết để trừ khử đi vì
tao che mắt nó, không cho nó xem thấy.
Ớ Cóc đen kia!
Mày hãy giơ tay tha tội cho tao. Mày hay
tha tội cho những đứa tội lỗi man trá
chẳng kém tao bao nhiêu. Mày dại nếu nghĩ rằng:
những đứa mày giải tội cho đều thật
lòng ăn năn và được khỏi hết mọi
tội, nhưng không được tất cả đâu,
vì có người không thật lòng ăn năn, lại có
người thật lòng và được khỏi tội
bấy giờ nhưng chẳng bao lâu nó lại sa ngã mà
về làm tôi tớ của tao. Trong những con chiên xứ
Ars của mày cũng có một số người có tên trong
sổ người làm đấy tớ của tao.
Cha Gioan hỏi:
- Vị linh mục kia thế nào? Mày có tin ông
ấy không?
(Cha Gioan kể tên một vị linh
mục đạo đức sốt sắng)
Quỷ đáp:
- Tao ghét nó lắm.
(Vừa nói vừa tỏ nét mặt
giận dữ)
Cha Gioan hỏi:
- Còn vị linh mục này thế nào?
(Vị linh mục này mang tiếng
khô khan, chểnh mảng)
Quỷ đáp:
- Tên này tử tế lắm! Tao muốn
thế nào thì nó cho tao như vậy, không ngăn trở tao
bao giờ. Trong lũ cóc đen chúng
bay cũng có nhiều người đàng hoàng tử
tế, không rầy rà, làm khốn tao như mày đâu. Chúng nó và bọn tao là bạn hữu chí thiết
với nhau. Tao giúp lễ chúng nó. Chúng nó làm lễ cho tao.
Cha Gioan hỏi:
- Mày có giúp lễ cho tao bao giờ không?
Quỷ giận dữ, văng
tục rồi nói:
- Mày hỏi lắm vậy? Nếu không có con kia
che chở mày (quỷ ám chỉ Đức Mẹ) thì tao
đã triệt hạ mày từ lâu rồi, nhưng
để từ từ, mày còn sống nhưng có ngày tao
sẽ triệt mày. Từ xưa đến
nay, tao đã đánh ngã biết bao người giỏi
giang, mạnh mẽ hơn mày. Sao mày
thức sớm quá làm gì? Tên mặc áo tím
đã bảo phải giữ mình cho vừa phải, không
được làm việc cực nhọc quá, sao mày không
vâng lời nó? Phép chỉ buộc làm
lễ và đọc kinh Nhật Tụng thôi, sao mày cầu
nguyện đêm ngày làm chi? Luật
chỉ buộc giảng lễ ngày Chúa Nhật, lễ
trọng và các ngày trong tuần tĩnh tâm thôi, sao mày
giảng giải và cắt nghĩa giáo lý hết mọi ngày
trong tuần vậy? Mày không sợ
người ta nghe mãi mà chán sao?
Có nhiều linh
mục cả đời có soạn được một
bài giảng nào đâu, chỉ mượn bài của
người khác. Cũng có nhiều linh mục
chẳng dọn bài hay chỉ làm qua lần chiếu lệ;
thế mà bấy nhiêu người ấy vẫn giảng
được, sao mày không bắt chước nó? Sao mày thức khuya khó nhọc, hao tổn tinh
thần dọn bài giảng kỹ càng làm chi vậy? Khi mày cắt nghĩa giáo lý, có nhiều
người thích nghe nhưng cũng có người chán
nản buồn ngủ.
Cha Gioan lại hỏi:
- Mày nghĩ thế nào về những người
rượu chè cờ bạc, trai gái, xem hát, lấy của
người khác lỗi đức công bằng?
Quỷ đáp:
- Những kẻ ấy là chân tay của tao, tao thương
chúng cách riêng.
Cha Gioan hỏi quỷ những
điều ấy trước bàn thờ kính Thánh Gioan
Baotixita vào chiều ngày 23 tháng 1 năm 1840, có tám
người làm chứng. Sau đó mấy năm, cha Gioan
trừ quỷ ám vào một người đàn bà khác thì
quỷ cũng dùng miệng người ấy mà nói với
cha rằng:
- Ôi! Mày làm khổ tao là dường nào! Nếu như
thế gian này có ba đứa như mày thì tao mất
hết mọi đầy tớ, không còn ai theo
tao nữa. Mày đã cướp của ta
hơn tám chục ngàn linh hồn những kẻ làm tôi
tớ cho tao rồi, mày còn muốn cướp thêm mấy
chục ngàn nữa?
Theo quy tắc
của Giáo Hội, để được trừ
quỷ phải được đức giám mục cho
phép đặc biệt. Nhưng cha Gioan
nghĩ mình không có nhân đức và công nghiệp để
cáng đáng việc ấy nên không dám xin đức giám
mục. Khi có ai đem người
bị quỷ ám đến thì cha bảo nó kêu van cầu xin
thánh nữ Philomena một tuần chín ngày, sau đó làm
dấu Thánh Giá trên người bị quỷ ám thì quỷ
xuất ra ngay.