Gioan Học Thần
Học và Chịu Chức Linh Mục
háng 7 năm 1813, Gioan
được vào trường thần học. Trong hai năm học, Gioan càng thăng tiến
trong đàng nhân đức. Về đức khiêm
nhường, vâng lời, giữ kỷ luật,
đạo đức và các nhân đức khác thì cậu
vượt xa các anh em bạn học, nhưng về
sức học, dù không còn tối dạ như ngày
trước, nhưng vẫn còn thua kém anh em xa lắm. Cha giám đốc có lòng thương thầy Gioan
cách đặc biệt nên ngài cho một thầy khác đã
cao niên và giỏi thần học để dạy riêng cho
Gioan.
Bấy giờ
địa phận Lyon cùng các địa phận khác trong
nước Pháp thiếu linh mục trầm trọng. Có
nhiều giáo xứ không có linh mục coi sóc nên việc
đạo đức chểnh mảng, thiệt hại
nhiều cho giáo dân. Vì thế, những
thầy ở lớp của Gioan mới học thần
học có bốn năm tháng thôi, đều được
cha giám đốc chủng viện cho chịu chức
năm. Phần thầy Gioan Vianney, các
giáo sư thấy hạnh kiểm của thầy thì
tốt nhưng việc học thì kém quá nên họ rất
phân vân. Có người bàn nên cho thầy
về nhà vì tối dạ quá không học được.
Trong lúc đắn đo như vậy, các ngài đệ trình
sự việc cho Tòa Giám Mục để xin đấng
bản quyền suy xét.
Bấy giờ
đức giám mục đi vắng, cha chính địa
phận đại diện đức giám mục khảo
hạch khả năng thần học của các thầy. Cha chính đã
biết rõ về thầy Gioan qua cha Balley, và vì tin lời cha
Balley, cũng như biết cha là người đạo
đức thâm trầm nên ngài gọi Gioan đến và
khảo hạch riêng trong phòng. Gioan trả
lời những câu hỏi của cha chính cũng vừa
đủ không đến nỗi kém quá nên ngài bằng lòng
cho Gioan chịu chức năm.
Khi các giáo sư dạy thần
học trình bày cho cha chính biết trường hợp
của Gioan, và muốn biết quyết định của
ngài như thế nào, cha chính hỏi:
- Về lòng đạo đức sốt sắng của
Gioan thế nào? Có lòng yêu mến Thiên Chúa không?
Các giáo sư đều trả
lời:
- Về phần đạo đức sốt sắng, cách
ăn ở khiêm nhường cùng các nhân đức khác thì
Gioan hơn hẳn anh em bạn học, chỉ mỗi
tội là học quá kém thôi.
Nghe thế cha chính trả lời:
- Ta bằng lòng cho thầy Gioan chịu chức năm,
thầy có thiếu điều gì thì Chúa sẽ bù
đắp cho.
Ngày 2 tháng 7 năm 1814 thầy Gioan
Vianney chịu chức năm tại nhà thờ Chính Tòa Lyon.
Không ai kể
hết nỗi vui sướng cùng tâm tình tạ ơn Thiên
Chúa của thầy Gioan trong ngày ấy. Khi lễ
truyền chức vừa kết thúc, mọi người
hát kinh Benedictus, Tạ ơn Thiên Chúa, đến câu "Et
tu, puer propheta Altissimi vocaberis", thầy Gioan hát lời
ấy thật lớn tiếng và sốt sắng
đến nỗi ai ai cũng nghĩ rằng mai này
thầy Gioan sẽ là tiên tri, làm nhiều điều sáng
danh Chúa.
Năm sau, ngày 23
tháng 7 năm 1815, thầy Gioan chịu chức sáu. Trong những
người chịu chức sáu cùng với thầy Gioan, có
hai vị ngày nay đã được Giáo Hội tôn phong lên
bậc Chân Phước. Cùng năm ấy, ngày 13 tháng 8, thầy
Gioan chịu chức linh mục, khi đó thầy đã hai
mươi chín tuổi.
Cha Gioan từng
phải vất vả khó nhọc và chịu nhiều
xấu hổ cay đắng suốt mười hai năm
trọn cho tới ngày tiến chức linh mục nên cha vui
mừng và tạ ơn Chúa biết là chừng nào. Bởi vì cha khiêm
nhường không tỏ lộ cho ai biết, nhưng qua
những lời cha nói sau này về sự cao trọng
của thiên chức linh mục, chắc hẳn khi ấy
cha đã tạ ơn Thiên Chúa biết là chừng nào!