Thánh
Gia
Khi xuống thế làm
người, Đức Kitô đã sống trong một gia
đình, có cha có mẹ và tình yêu không hề thiếu vắng
dưới mái nhà Nadarét. Chúng ta không biết
nhiều về đời sống của Thánh Gia, nhưng
qua Phúc Âm chúng ta thấy thánh Giuse, Mẹ Maria và Chúa Giêsu luôn
gắn bó và ở bên nhau trong mọi biến cố vui
buồn.
Thực vậy, chính thánh Giuse
đã đưa Mẹ Maria xuống Bêlem để
đăng ký hộ khẩu, giữa lúc ngày sinh đã
tới gần. Rồi thánh Giuse cũng đã
đưa Mẹ Maria lên đền thờ cùng với hài nhi Giêsu để chu toàn những điều
luật định. Chúng ta cũng không quên việc thánh
Giuse đưa Mẹ Maria và hài nhi Giêsu trốn sang Ai
Cập, sau đó trở về Nadarét và sinh sống tại
đó.
Một kỷ niệm khó quên khác
nữa đó là lần Chúa Giêsu ở lại đền
thờ khi lên 12 tuổi khiến cho thánh Giuse và Mẹ Maria
phải lo âu tìm kiếm.
Cuộc sống của Thánh Gia
không phải lúc nào cũng phẳng lặng, trái lại có
những lúc tưởng chừng như muốn tan vỡ. Mặc dầu gắn bó mật thiết với
Chúa, nhưng Thánh Gia cũng đã gặp phải những
khó khăn và khổ đau, nhất là đối với
Mẹ Maria. Nỗi bất hạnh lớn nhất
của đời Mẹ đó là phải chứng kiến
cảnh tượng con mình bị treo trên thập giá.
Cuộc sống gia đình
của chúng ta cũng không thể tránh khỏi những hy
sinh và mất mát, những lo âu và buồn phiền. Điều
quan trọng là phải biến nắm lấy tay nhau và cùng nhau nắm lấy tay Chúa
để có được những nghị lực
cần thiết, nhờ đó mà vượt qua những
gian nan thử thách, những sống gió cuộc đời.
Nhìn vào đời sống của
Mẹ Maria, chúng ta thấy ngoài việc nội trợ
hằng ngày, thì một việc khác quan trọng hơn
Mẹ đã thực hiện, đó là cầu nguyện. Phúc Âm
thường viết về Mẹ như sau: Mẹ ghi
nhớ những sự việc ấy và suy niệm trong
lòng.
Còn thánh Giuse thì sao? Ngài là người đứng mũi chịu sào
cho cuộc sống của cả gia đình. Nói
đến cuộc sống là nói đến cái ăn cái mặc và những nhu cầu cần
thiết khác. Thời nào cũng có những khó
khăn của nó. Thánh Giuse đã phải
vất vả lo sao cho gia đình đủ sống. Lao động để phục vụ gia
đình, phải chăng đó là con đường nên thánh
của Giuse?
Và như thế, bầu khí của mái nhà Nadarét là
bầu khí của yêu thương, cầu nguyện và lao động. Đức Kitô
không phải là một thần đồng, cũng không
phải là một Phù đổng Thiên vương, Ngài
chỉ là một con người bình thường như
chúng ta, đã từ từ lớn lên trong thời gian
với bầu khí thân thương ấy.
Thời gian là ánh mặt trời
làm cho trái xanh được chín. Không hấp tấp cũng không dậm chân tại
chỗ. Chúa Giêsu đã đi một chặng
đường dài hơn 30 năm để
được trưởng thành và sẵn sàng thi hành
sứ mạng cứu thế của mình.
Còn gia đình chúng ta thì sao? Có yêu thương? Có cầu nguyện và có lao động như Thánh Gia hay không?