Nghèo túng
Dưới mắt người
đời, thì nghèo túng là một điều bất
hạnh. Chẳng đặng thì đừng mới
phải cúi đầu chấp nhận tình cảnh hẩm
hiu ấy.
Hình ảnh bà góa trong phần phụng
vụ Lời Chúa hôm nay là một tiêu biểu cho thân
phận nghèo túng. Thế nhưng, theo Kinh thánn, người
nghèo túng thường được Chúa ca tụng và chúc
phúc.
Đúng thế, trong những ngày hạn
hán, chỉ riêng bà góa thành Sarepta được Chúa sai tiên
tri Êlia tới ban phúc lành. Rồi trong Phúc âm, chúng ta thấy
Chúa khen ngợi bà góa đã bỏ vào hòm tiền có hai
đồng xèng, là đã bỏ nhiều nhất, vì bà dám hy
sinh cả những cái cần thiết cho cuộc sống
của mình. Lần khác Chúa đã làm phép lạ, cứu
sống cậu thanh niên con trai của một bà góa thành Naim.
Sở dĩ Chúa ca ngợi và chúc phúc
như thế là vì họ đã rộng rãi với Chúa.
Thực vậy, dù phải cho đi đến miếng bánh
cuối cùng, dù phải dâng cúng ngay cả những
đồng xu cần thiết…họ cũng không tiếc
xót.
Nghèo túng tự nó chẳng bao giờ là
điều đáng ước mong, nhưng Chúa đã ca
ngợi và chúc phúc cho họ không phải vì họ nghèo túng,
nhưng vì người nghèo túng thường có tâm hồn
độ lượng, biết chia sẻ và cảm thông
với những người cùng sống trong một
cảnh ngộ như mình.
Trong cơn hoạn nạn, kinh nghiệm
cho thấy, họ là những người có mặt
đầu tiên và ra tay giúp đỡ nhiều hơn cả.
Hơn thế nữa, họ còn biết
tin tưởng vào Chúa, sẵn sàng chịu đựng
cảnh nghèo túng trong niềm kính sợ Chúa như người
ăn xin tên là Lagiarô, không than thân trách phận như ông Giob,
vì họ tin tưởng rằng sau những gian nguy thử
thách ấy, Chúa sẽ ân thưởng bội hậu cho
họ như lời Ngài đã phán:
- Phúc cho những ai có tinh thần nghèo
khó, vì Nước trời là của họ.
Chúa Giêsu đã không những đã ca
ngợi và chúc phúc cho những người nghèo túng, mà
hơn thế nữa, Ngài đã chọn con đường
nghèo túng để đến với chúng ta và cứu
độ chúng ta. Sinh ra tại Bêlem không nhà không cửa.
Lớn lên tại Nagiarét với những công việc
cực nhọc. Lang thang rao giảng Tin Mừng:
- Con cáo có hang chim trời có tổ
nhưng Con Người thì không có chỗ tựa
đầu.
Và sau cùng, đã chết đi một cách
trần trụi và tủi nhục trên thập giá. Chúng ta có
thể tóm kết về cuộc đời Ngài như
thế này:
- Sinh ra nghèo túng, lớn lên nghèo túng
hơn và chết đi một cách vô cùng nghèo túng.
Sở dĩ như vậy vì Ngài là
một vị Thiên Chúa giàu sang, đã mặc lấy thân
phận nghèo hèn để biến chúng ta, những tạo vật
nghèo hèn, được trở nên giàu sang.
Có một câu chuyện kể lại
rằng:
Ngày kia, gặp một anh ăn mày, Chúa
đã xin anh ta một chút gì đó. Miễn cưỡng anh
ta phải vét bị đưa cho Chúa một nắm
gạo. Chúa nhận lấy, nhưng rồi sau đó đã
trả lại ngay. Tuy nhiên, lạ lùng thay, trên bàn tay anh ta
không phải là những hạt gạo gẫy nát mà là
những hạt vàng sáng chói. Anh ta tiếc rẻ vì đã
không đưa cả bị cho Chúa.
Trong đời sống đạo
đức, chúng ta chỉ để ý xin Chúa, mà ít để
ý đến những điều chúng ta có thể làm cho
Ngài. Tuy nhiên, cũng có những người đã hiểu
và họ đã dâng cho Chúa: có thể là một vài
đồng xu hay một nắm gạo, có thể là tất
cả bị gạo và ngay cả mạng sống của
chính mình. Còn chúng ta thì sao? Chúng ta đã dâng gì cho Chúa? Chúa
sẽ chẳng bao giờ chịu thua lòng rộng rãi và
quảng đại của chúng ta đâu.