NHỮNG NGƯỜI MÙ NIGIÊRIA Một vị thừa sai truyền giáo tại Nigiêria, quốc gia nghèo bên Phi Châu, thuật lại một kinh nghiệm của ngài như sau:
Hôm ấy, tôi đi đường dọc theo biên giới sa mạc về phía bắc nước Nigiêria. Dọc đường tôi gặp một nhóm người mù, thật là một thảm cảnh đau lòng khi nhìn thấy ánh sáng của đôi mắt họ tắt lịm dưới hai mí mắt khép kín lại trong hũng mắt sâu.
Một vài người trong nhóm chỉ còn trông thấy bóng người lờ mờ đến gần, họ ngửa tay xin chút bố thí, một miếng bánh, một chén cơm, một manh áo và một chút tình thương. Họ vừa đi vừa hát, mỗi bài hát của họ được kết thúc với câu: "Xin hãy thương, xin thương xót chúng tôi với ông chủ ơi!"
Tôi thò tay vào túi áo nhưng không tìm thấy một cắc lẻ nào, tôi chỉ có một cái kẹo duy nhất và lập tức tôi trao cho một em bé khoảng chừng sáu tuổi đứng gần tôi.
Tay em cảm thấy cái kẹo, một món quà thật bé nhỏ, nhưng đối với em quả là một món quà lớn lao, em liền kêu to cách vui vẻ. Em cầm lấy cái kẹo một lúc, kế đó với cử chỉ cương quyết, em dùng răng cắn cái kẹo thành năm phần nhỏ. Trước hết em chạy tới đứa em đang được ẵm trên lưng mẹ, giơ tay đút một miếng kẹo nhỏ vào miệng em đó. Một miếng kẹo nhỏ thứ hai em đút vào miệng một bà cụ già tâm thần. Hai miếng kia em bé cũng đem chia cho đứa bạn khác cùng lứa tuổi. Chúng ăn miếng kẹo rất ngon lành và còn thòm thèm giơ tay mút những chất kẹo dính ở tay. Còn lại miếng kẹo nhỏ cuối cùng là phần của em.
Là một đứa bé đã làm lại phép lạ cho một cái kẹo hóa ra nhiều. Bấy giờ tôi mới nhận ra rằng, từ những đôi mắt mù lòa đó, một ánh sáng đã chiếu soi tâm hồn tôi, tôi bắt đầu hiểu đâu là sự giàu có phong phú của một tâm hồn khó nghèo nhưng lại rất quảng đại và biết thực sự yêu thương.
***
Tình yêu chân thành quả là một phép lạ. Ðối với tình yêu ích kỷ, hưởng thụ, so đo tính toán hơn thiệt, thì tình yêu chân thành vị tha quả là một sự lạ đời và có khi còn được coi là sự điên dại nữa.
Thật vậy, còn gì điên dại cho bằng tình Chúa yêu thương nhân loại. Còn gì điên dại hơn cho bằng Ðấng Cao Cả là Chủ Tể trời đất muôn vật lại tự hạ mình để trở nên như một tạo vật thấp hèn. Còn gì điên dại hơn cho bằng Ðấng là giàu có vô cùng đã tự nguyện chọn cho mình một cuộc sống khó nghèo đến nỗi sinh ra trong một hang lừa thấp hèn, chọn cái nôi làm máng cỏ, nằm ngủ giữa hơi thở của bò lừa thay cho chăn ấm nệm êm. Còn gì điên dại hơn cho bằng Ðấng là nguồn tình yêu lại đến gõ cửa lòng nhân loại để được xua đuổi, chối từ, khinh bỉ, không đáng được một chỗ trọ giữa đêm khuya giá lạnh trong cảnh khó khăn xa chốn quê nhà.
Mầu nhiệm Con Thiên Chúa Nhập Thể tự nguyện mặc lấy thân phận con người, quả là mầu nhiệm của tình Chúa yêu thương loài người cách điên dại, tuy là nguồn tình yêu và hạnh phúc vô tận, Ngài đã đến với con người để chia sẻ tình yêu và để cho con người nếm được hạnh phúc vô tận của Người là gì.
Tình yêu là một món quà cho đi mà không sợ bị hao hụt mất mát. Hạnh phúc thật là niềm vui khi được chia sẻ và lan rộng như hương thơm lan tỏa thấm nhập cả bầu khí.
Ðức Giêsu Kitô Con Một Thiên Chúa chính là hiện thân của tình yêu và hạnh phúc thật. Ngài chỉ muốn được ban tặng và chia sẻ với tất cả mọi người, ánh sáng tình yêu Chúa có thể chiếu soi tâm hồn, bất chấp sự mù lòa của cặp mắt thể xác. Chỉ một mảnh tình thương bé nhỏ, chỉ một giọt hạnh phúc bất diệt của Chúa cũng đủ đổ tràn và làm thỏa mãn nguồn hạnh phúc của mỗi người. Chỉ cần một điều, là chúng ta biết mở mắt tâm hồn đơn sơ của trẻ nhỏ.
***
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là ánh sáng của trần gian, là lửa tình thương sưởi ấm những tâm hồn trong giá lạnh vì bị bỏ rơi, vì thiếu tình thương. Chúa đã mở mắt cho người mù lòa, đã hàn gắn vết thương người khổ đau, xin Chúa hãy tiếp tục những phép lạ đó tron đời sống chúng con, chúng con cần ánh sáng chân lý của Chúa để được chữa lành khỏi thảm cảnh mù lòa kiêu ngạo, ham danh vọng, địa vị quyền thế, chúng con cần hơi ấm tình thương của Chúa để phá tan khỏi lòng ích kỷ và ước muốn hưởng thụ. Lạy Chúa, xin hãy đổi mới tâm hồn và tất cả đời sống chúng con. Amen.
Ngọc Nga sưu tầm
|