VietCatholic News (12 May 2009)
KỶ NIỆM NĂM THỨ 92 (13.05.1917 – 13.05.2009) MẸ HIỆN RA Ở FATIMA, BỒ ĐÀO NHA MỆNH LỆNH FATIMA: THỐNG HỐI - TÔN SÙNG TRÁI TIM MẸ - LẦN HẠT MÂN CÔI HÃY LÀM TẤT CẢ MỌI SỰ THEO KHẢ NĂNG ĐỂ PHỔ BIẾN LÒNG TÔN SÙNG YẾU MẾN MẸ MARIA & KINH MÂN CÔI
SÁCH THÁNG ĐỨC BÀ NGÀY MƯỜI BA 13.5.2009 ÐỨC MẸ LÀ MẸ TRINH KHIÊT
1. Thời Ðức Mẹ, người đời khinh chê người giữ mình khiết trinh. Các thiếu nữ Do thái đều kết bạn cả, và ai không có con thì người đời cho là hạng người bất hạnh. Vì Chúa Giêsu chưa xuống thế dạy cho người ta biết quí trọng đức trinh khiết.
Khi Ðức Mẹ ở trong đền thờ Giêrusalem, nhờ Chúa soi sáng. Người hiểu nhân đức ấy rất trọng và đẹp lòng Chúa, nên dù thiên hạ chê cười, Ðức Mẹ cũng quyết khấn giữ mình khiết trinh trọn đời.
Vì thế, thánh Bônaventura gọi Ðức Mẹ là Ðấng tiên phong các thánh trinh khiết vì Người khấn giữ mình trinh khiết trước hết mọi người. Người qúi trọng nhân đức này đến nỗi thà mất chức làm Mẹ Con Thiên Chúa chẳng thà mất đức trinh khiết. Khi Sứ thần Gabiriê truyền tin Người sẽ thụ thai sinh đẻ Chúa Giêsu, thì Người không vui mừng ngay và cũng không nhận lời Sứ thần nhưng Người thưa rằng: "Tôi đã khấn giữ mình khiết trinh, thì còn chịu thai và sinh con làm sao được?"
Sứ thần thưa lại: "Bà thụ thai sinh con không theo thói tục của người đời, nhưng bởi phép Chúa Thánh thần, nên dù sinh con, bà vẫn còn đồng trinh".
Ðức Mẹ mới ưng nhận và đáp lại: "Này tôi là tôi tá Chúa, tôi vâng lời Sứ thần truyền".
Ðể ca ngợi Ðức Mẹ Trinh Khiết, Giáo hội đã mượn lời thánh kinh: "Maria, Mẹ tốt đẹp mọi bề, Mẹ chẳng vương bóng tội; Mẹ đẹp hơn ánh trăng, sáng hơn mặt trời. Mẹ là huệ trắng mọc giữa bụi gai".
Chẳng những Ðức Mẹ trinh khiết hơn mọi người thế gian mà còn hơn các thiên thần, vì thế Ngôi Hai Thiên Chúa đã chiếm lòng Người làm bàn thờ ngự chín tháng tròn.
2. Thánh Augustinô nói: "Người trinh khiết sẽ là thiên thần dưới đất". Thiên Chúa không buộc ai ở trinh khiết nhưng buộc hết mọi người giữ đức ấy trong bậc mình, người ở bậc vợ chồng, phải giữ nghĩa vợ chồng cùng nhau ăn ở cho xứng đáng là con cái Chúa, đừng theo xác thịt ăn ở như loài vật.
Bấy lâu nay, ta có giữ đức sạch sẽ trong bậc mình không, biết bao lần ta mê theo xác thịt, làm dơ bẩn linh hồn. Vậy ta hãy quyết tâm hối cải và thưa cùng Mẹ.
Lạy Mẹ Maria, Nữ vương các thánh trinh khiết, gương mẫu những ai muốn giữ nhân đức trinh khiết. Xin Mẹ giúp chúng con kìm hãm xác thịt, để chúng con giữ linh hồn trong trắng đáng làm con Mẹ ở đời này và đời sau vô cùng.
THÁNH TÍCH:
Nhân dân sống hai bên chân núi An-pơ (Alpes) là những người hiền lành, ngay thẳng, đạo đức. Hồi hai nước Pháp và Áo giao chiến dân này phải khổ sở thiệt hại rất nhiều. Ðàn bà phụ nữ phải ẩn tránh vào rừng núi cho khỏi quân giặc hãm hiếp. Maria, một cô gái 18 tuổi, chưa kịp trốn đi, bỗng có quân Áo xông vào nhà định bắt. Cha của Maria chạy ra ngăn cản bị chúng đâm chết tại chỗ. Maria sợ hãi, thà chết chẳng thà thất trinh, chạy lên một ngọn đồi. Thấy quân giặc tróc nã đến gần hết đường trốn chạy. Maria cậy trông Ðức Mẹ, ngước mắt nhìn lên trời và nguyện rằng: "Lạy Mẹ Maria, Nữ vương các thánh trinh khiết, xin cứu thoát con". Nói đoạn, Maria tự đỉnh đồi gieo mình xuống. Quân giặc thấy cô gái liều thân như vậy thì kinh sợ. Chúng ngỡ rằng Maria vỡ đầu gẫy cỗ, nát thịt gẫy xương.
Ôi! ngợi khen lòng nhân lành Ðức Mẹ chẳng bỏ lời những ai cậy trông Người. Quân giặc phải bỡ ngỡ biết mấy, khi nhìn xuống chân đồi, thấy Maria đang bình tĩnh quì gối cầu nguyện. Thấy sự lạ lùng làm vậy, chúng về trại, chúng kể lại phép lạ chính mắt đã thấy cho anh em đồng ngũ nghe... Nhờ vậy, từ hôm ấy quân lính Áo không đi hãm hiếp dân chúng nữa.
Còn Maria, tạ ơn Ðức Mẹ đoạn, cô liền vào đồn lính Pháp kể sự lạ Ðức Mẹ đã cứu mình. Ai nấy đều ca ngợi Ðức Mẹ và xây một bàn thờ ở chân đồi chỗ Maria gieo mình xuống, để ghi dấu muôn đời lòng nhân từ Ðức Mẹ đối với con cái trông cậy Người.
NGÀY HÔM NAY GIA ĐÌNH CHÚNG TA ĐÃ TẶNG MẸ MARIA 10 ĐOÁ HOA MÂN CÔI ?
NGÀY MƯỜI BỐN 14.5.2009 ÐỨC MẸ LÀM GƯƠNG ĐỨC KHÓ KHĂN
1. Từ thuở nhỏ, Ðức Mẹ đã hiểu biết giá trị đức khó khăn, nên Người khấn giữ nhân đức ấy từ lúc còn thơ ấu. Theo linh mục Casiniô: Ðức Mẹ thuộc dòng họ vua Ðavit, nên Người dâng vào đền thờ và làm phúc cho kẻ khó khăn, chỉ giữ lại một phần nhỏ để nuôi mình.
Chính Ðức Mẹ đã nói sự ấy cho chị Brigitta rằng: "Mẹ đã khấn giữ đức khó khăn từ thuở nhỏ, của cải cơ nghiệp ông cha để lại, Mẹ đã phát cho người nghèo khó cả".
Thánh Giuse, bạn Người cũng là người khó khăn. Vàng bạc ba vua dâng lúc sinh Chúa trong hang Be-lem, Người cũng dùng để giúp đỡ người nghèo đói.
Khi dâng Chúa Con vào đền thờ, Ðức Mẹ theo thói người túng nghèo, lấy đôi chim câu để chuộc con.
Chẳng những Ðức Mẹ không xấu hổ, không giấu mà còn muốn người đời biết mình là người nghèo khó nữa.
Lúc sinh Chúa Giêsu, khi đem Người trốn, Ðức Mẹ đã chịu thiếu thốn mọi sự.
Sau khi Chúa về trời, Ðức Mẹ sống một đời thiếu thốn với môn đệ Gio-an. Khi chết chỉ có áo cũ trối lại cho chị em họ mà thôi.
2. Người đời hay miệt thị khinh chê người nghèo đói. Tục ngữ rằng: "Người đời chuộng của chuộng công. Nào ai có chuộng tay không bao giờ".
Thật, chẳng nhân nghĩa gì hơn nhân nghĩa tiền.
Thói đời thì thế, nhưng Chúa Giêsu, là Chúa của mọi vật thì trái hẳn lại. Người phán: "Phúc cho người khó khăn, vì Thiên đàng là của họ".
Chẳng những Chúa khen cùng chúc phúc cho người khó khăn mà chính Chúa đã sống cuộc đời khó khăn hơn ai hết, từ khi sinh trong hang đá Belem, đến lúc chết gục trên thánh giá, không còn một tấm vải che thân.
Vậy nếu ta gặp bước khó khăn, ta hãy lấy làm vinh dự vì được sống cuộc đời như Chúa và Ðức Mẹ xưa. Hơn nữa ta hãy xem, biết bao đấng thánh đã từ biệt phú quí sang trọng để sống cuộc đời nghèo khó noi gương Chúa và Ðức Mẹ.
Nếu Chúa ban cho ta giầu có dư dật, ta đừng đem lòng trìu mến quá lẽ. Hãy dùng nó mà giúp đỡ kẻ bần hàn, Hãy dùng nó như chiếc thang giúp ta bước lên thiên đàng. Ai làm phúc cho người nghèo khổ, ấy là cho Thiên Chúa vậy, sau này Chúa sẽ trả lại bội hậu trên thiên đàng.
Lạy Mẹ, xin Mẹ giúp chúng con sống cuộc đời khó khăn, không mê tham của cải hư hèn, một biết dùng nó cho đẹp lòng Chúa và giúp ích cho hồn và xác chúng con.
THÁNH TÍCH:
Có nhiều tích chuyện làm chứng Ðức Chúa Giêsu trá hình làm người hành khất.
Hồi thánh Mactinô còn thanh niên và chưa trở lại đạo: thời kỳ tại ngũ, đóng ở tỉnh Ambianô (nước Pháp), gặp một người hành-khất tả tơi. Y xin Mactinô chiếc áo vì đang mùa đông giá lạnh, Mactinô thấy y rét run cầm cập khốn nạn quá, động lòng thương. Nhưng tiền không có, Mactinô liền tuốt gươm cắt đôi áo đang khoác cho y một nửa.
Ðêm sau, lúc đang ngủ, Mactinô thấy Chúa Giêsu mặc nửa chiếc áo khoác, đã cho người hành khất hôm trước, hiện ra cùng mình có các sứ thần chầu chực chung quanh. Ðồng thời nghe thấy Chúa nói cùng sứ thần: "Nửa áo này, là của Mactinô, bổn đạo mới, chưa rửa tội đã cho ta đấy". Nói đoạn Chúa biến đi.
Bấy giờ, Mactinô hiểu biết ngay: làm phúc cho người nghèo khổ cũng là như giúp đỡ chính Chúa Giêsu vậy.
Sau đó nhờ ơn Chúa giúp, Mactinô chịu rửa tội, rồi từ biệt thế gian dâng mình cho Chúa sau làm giám-mục, khuyên được nhiều người trở lại đạo. Mactinô sống thánh thiện, sau được phong thánh và làm nhiều phép lạ.
Ngày xưa, Ðức Giáo-hoàng Grêgôriô Cả và thánh Lu-y, vua nước Pháp có lòng thương yêu người nghèo khó lắm. Cứ ngày thứ bẩy các ngài dọn tiệc cho họ ăn mà chính mình giúp bàn như tôi tớ.
Phần chúng ta có hết tình thương giúp kẻ nghèo khổ không?
KHÔNG THỂ NÀO ĐI NGỦ MÀ KHÔNG KIẺM ĐIỂM XEM: HÔM NAY MÌNH & GIA ĐÌNH ĐÃ LÀM ĐƯỢC GÌ ĐỂ BÀY TỎ LÒNG YÊU MẾN & TÔN SÙNG MẸ
NGÀY MƯỜI LĂM 14.5.2009 ÐỨC MẸ LÀM GƯƠNG VIỆC CẦU NGUYỆN
1. Ta có thể nói: Ðời Ðức Mẹ là đời cầu nguyện liên lỉ. Các việc Ðức Mẹ làm bề ngoài không ngăn trở cho việc cầu nguyện. Lúc thức lúc ngủ, khi vui khi buồn, không lúc nào Ðức Mẹ thôi lòng trí về Thiên Chúa.
Hồi lên 3 tuổi, Người dâng mình trong đền thờ cho dễ đọc kinh cầu nguyện đêm ngày. Khi Sứ thần truyền tin cũng là lúc Ðức Mẹ đang cầu nguyện. Lúc Chúa Giêsu sống lại đến yên ủi Ðức Mẹ thì cũng là lúc Người đang cầu nguyện. Lại khi Chúa Thánh Thần hiện xuống thì Ðức Mẹ cũng đang cùng các tông đồ cầu nguyện nữa.
Ðức Mẹ đã cầu nguyện sốt sắng trong hang lừa Be-lem, trong đền thờ, trong nhà Nazaret, lúc đứng dưới chân thánh giá. Hiện nay, ở trên trời, Ðức Mẹ cũng không ngừng cầu nguyện cho Giáo Hội và các con cái Người. Ðức Mẹ cầu nguyện rất sốt sắng. Các thánh dạy: Khi Ðức Mẹ cầu nguyện, mặt Người sáng láng như ông Maisen xưa lúc ở trên núi Sinai mà xuống vậy.
Vì Ðức Mẹ khiêm nhường và cậy trông vững vàng nên Người xin sự gì thì được sự ấy.
2. Thánh Augustinô nói: "Sự cầu nguyện là chìa khóa mở cửa thiên đàng". Thánh Ligoriô lại quả quyết: "Ai cầu nguyện, sẽ rỗi linh hồn, ai không cầu nguyện, thì dễ mất linh hồn." Vậy, ta muốn cứu linh hồn mình thì phải noi gương Ðức Mẹ mà cầu nguyện. Cầu nguyện liên, cầu nguyện sốt sắng và theo ý ngay lành.
Buổi sáng ta hãy cầu nguyện, vì lời nguyện lúc này như là của nuôi linh hồn mạnh sức chiến đấu cùng ma quỉ và lập công. Buổi tối, trước khi ngủ ta hãy ép mình đọc kinh để cảm tạ Chúa đã ban ơn giúp sức ta làm việc cả ngày và cũng để xin Người gìn giữ hồn xác ta ban đêm nữa.
Lại mỗi khi gặp khốn khó như: Lúc đau yếu, khi bị ma quỉ cám dỗ khuấy khất, ta hãy đem lòng lên cùng Chúa và Ðức Mẹ. Cầu xin Người thêm sức cho ta được dùng mọi dịp để lập công.
Than ôi! Biết bao người giáo hữu ngày đêm bê tha tội lỗi, mê tham của cải, công việc thế tục, lòng trí ra khô khan nguội lạnh không mấy khi nhớ đến Chúa. Ta hãy xét xem đã bao lần ta quên lãng việc đọc kinh nguyện ngắm. Ta hãy thực tình ăn năn và xin Chúa thứ tha.
Lạy Ðức Mẹ, xin Ðức Mẹ giúp chúng con noi gương bắt chước Mẹ mà siêng năng đọc kinh lần hạt, để đời chúng con được tươi đẹp hơn mà sau này những kinh ấy sẽ kết thành triều thiên cho chúng con trên thiên đàng.
THÁNH TÍCH:
Truyện ngắn sau đây trích trong sách Sử Ký Giáo Hội. Ðời Hoàng đế La-mã, Marcô Aurêlio,?dân chư hầu Ðức nổi loạn, nên hoàng đế phải đi chinh phạt. Quân thành trốn chạy. Quân La-mã liền vào thành cướp bóc đốt phá. Thừa cơ quân phiến loạn hãm vây thành. Quân La-mã cố giải vây nhưng vô hiệu.
Quân La-mã bị bao vây đã ba ngày cơm không có nước cũng không. Trong lúc nguy cơ ấy, đại đội công giáo, một trong các đại đội quân La-mã, phàn nàn ăn năn tội lỗi mình cùng tội lỗi các anh em khác. Những lính Công giáo này cùng nhau quì xuống khẩn nài Chúa cứu chữa mình cùng tất cả quân lính chưa biết Chúa nữa
Cầu nguyện được một lát thì trời kéo mây đen nghịt rồi mưa trút nước xuống. Các lính khát từ ba ngày liền lấy mũ hứng nước mà uống. Sau trận mưa rào thì tiếp liền giờ mưa đá và sấm sét vang dội. Quân phiến loạn không chỗ ẩn nấp nên sợ hãi và chạy thoát thân. Thế là cuộc giải vây cho quân La-mã đã đến. Quân La-mã thấy sự lạ bởi đại đội Công giáo cầu xin đều cảm động, tạ ơn Chúa và nhiều người trở lại đạo.
Ta suy truyện này thì biết lời Chúa phán xưa: "Hãy xin thì sẽ được" là lời chân thật.
NỬA THÁNG HOA TRÔI QUA. GIA-ĐÌNH - CỘNG ĐOÀN CHÚNG TA ĐÃ TRUNG-THÀNH VỚI CHUỖI HẠT MAI-KHÔI MỖI NGÀY ?
Nếu không có Mẹ giữa nơi lưu đày, Ngày gian nan con biết thở than với ai? (bài hát: Xin Mẹ nghe tiếng con khẩn cầu)
Sách tháng Đức Bà
|