MeMaria.org
Radio Giờ Của Mẹ - Giờ Bình An - Giờ Tin Yêu - Giờ Hy Vọng
(714) 265-1512. Email: Kim Hà
banner
Skip Navigation Links.
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tài Liệu Về Đức Mẹ</span>Tài Liệu Về Đức Mẹ
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đức Mẹ Việt Nam</span>Đức Mẹ Việt Nam
Lòng Thương Xót Chúa
Mục Bác Ái / Xin Giúp Đỡ Vn
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tiểu Mục</span>Tiểu Mục
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Đề Mục Chính</span>Đề Mục Chính
Gallery
Expand <span onmouseover='TreeView_ToggleNode_Hover(this)' onmouseout='TreeView_ToggleNode_Out(this)'>Tác Giả Và Tác Phẩm</span>Tác Giả Và Tác Phẩm
Google Search
memaria www  

Local Search
PayPal - The safer, easier way to pay online!
top menu :: mẹ maria
Thay đổi kích cỡ chữ đọc:
  
Sự Lạ Fatima: Hồi Ký Một (part 2)
Thứ Tư, Ngày 22 tháng 10-2008

Sự Lạ Fatima: Hồi Ký Một (part 2) 

HIỆN RA LẦN THỨ NHẤT

Thưa Đức cha, bây giờ Đức cha đã biết ít nhiều về đời sống Giaxinta  trong 7 năm đầu đời như thế nào trước ngày 13.5.1917, ngày tươi sáng như bao nhiêu ngày trước. Ngày đó, bởi cơ may, nếu trong ý định của Chúa Quan phòng như một cơ may. Chúng con chọn nơi chăn chiên trên đồng cỏ của ba má con, gọi là đồng Cova da Iria. Chúng con thường chọn đồng cỏ tại Barrerio như con đã viết ở trên, nghĩa là chúng con lại phải đi qua một cánh đồng hoang trải dài để tới Cova da Iria, như vậy, chúng con phải đi xa gấp đôi. Chúng con còn phải đi chậm để bầy chiên  gặm cỏ dọc đường, vì thế chúng con tới Cova vào lúc gần trưa. Con không ngừng lại đây để thưa cùng Đức cha truyện gì đã xẩy ra hôm đó, vì Đức cha đã biết rõ rồi, kể lại chỉ làm phí thời giờ. Ngay việc con đang viết đây cũng làm phí thời giờ, nếu không làm vì đức vâng lời, vì con không thể thấy cái gì hay ho Đức cha sẽ rút ra từ việc này, trừ ra Đức cha biết rõ hơn về đời sống ngay lành của Giaxinta.

Trước khi thưa Đức cha những điều con nhớ về quãng đời mới này của Giaxinta, con phải minh xác rằng có một số phương diện về việc Đức Mẹ hiện ra mà chúng con đã đồng ý không nói ra với bất cứ ai. Tuy nhiên bây giờ con phải nói ra để giải thích vì sao Giaxinta đã chấp nhận, vì yêu mến Chúa thiết tha dường ấy, vì đau khổ cho các tội nhân, vì phần rỗi họ mà em hy sinh mình cách rất quảng đại.

Đức cha đã biết rằng em là một người, khi vì vui vẻ, không thể cầm hãm nhưng đã tiết lộ những điều chúng con đã ước định với nhau.  Ngay chính giữa trưa hôm ấy khi chúng con đang trầm tư suy nghĩ, Giaxinta đột nhiên hứng khởi kêu lên:

- Ồ, Bà đẹp chừng nào !

- Con nói: Chị không thể biết được sẽ xẩy ra làm sao, nếu em không giữ kín lại đi nói cho người ta biết.

- Em trả lời: Không, em không nói đâu, đừng lo.

Hôm sau Phanxicô chạy đến bảo con: Tối hôm qua ở nhà, Giaxinta đã nói tất cả câu chuyện ra rồi. Giaxinta lắng nghe lời buộc tội không nói một lời.

- Con nói với em: Em thấy đấy, chuyện này chị đã nghĩ sẽ xẩy ra mà.

- Có cái gì trong em khiến em không thể giữ im lặng được. Giaxinta nói rồi khóc.

- Ờ, đừng khóc nữa, đừng nói bất cứ cái gì cho bất cứ ai nữa về những điều Đức Bà đã nói với chúng ta.

- Nhưng em đã nói ra rồi.

- Em đã nói những gì ?

- Em nói Đức Bà hứa sẽ đưa chúng em về Thiên đàng.

- Chị nghĩ trước em sẽ nói như vậy.

- Tha cho em, em sẽ không nói với bất cứ ai bất cứ điều gì nữa.

PHẢN ẢNH SUY NGHĨ VỀ HỎA NGỤC

Hôm đó khi chúng con tới đồng cỏ, Giaxinta ngồi thừ trên tảng đá suy nghĩ.

- Giaxinta đến đây chơi.

- Hôm nay em không muốn chơi.

- Sao không ?

- Vì em đang suy nghĩ. Đức Bà bảo chúng ta đọc kinh Mân côi và hy sinh cầu cho tội nhân trở lại, nên từ nay khi đọc kinh Mân côi, chúng ta phải đọc tất cả kinh Kính mừng và kinh Lạy Cha. Nhưng làm cách nào chúng ta kiếm ra hy sinh ?

Ngay lúc đó Phanxicô nghĩ ra một hy sinh hay:

- Đem phần ăn trưa của chúng ta cho bầy chiên. Chúng ta hy sinh không ăn trưa nữa.

Vài phút sau, hộp đựng đồ ăn trưa của chúng con đã được đem chia cho đám chiên. Thế là trưa hôm ấy chúng con ăn chay ngặt như các thầy ẩn tu Carthusia. Giaxinta vẫn ngồi trên tảng đá đăm chiêu hỏi con:

- Đức Bà cũng đã nói: Nhiều linh hồn phải sa Hỏa ngục, vậy Hỏa ngục là gì ?

- Nó giống như một cái vực rất sâu đầy thú dữ và đầy lửa cháy- má chị thường giải nghĩa cho chị như vậy- và đó là nơi những người phạm tội mà không xưng thú phải sa vào. Họ ở đấy và chịu thiêu đốt đời đời.

- Họ không bao giờ được ra khỏi đấy nữa à ?

- Ờ.

- Sau cả nhiều, nhiều năm cũng không à ?

- Ờ, Hỏa ngục không bao giờ tận.

- Và Thiên đàng cũng không bao giờ tận ?

- Ai được lên Thiên đàng cũng không bao giờ phải ra khỏi đấy.

- Đó là chuyện đời đời, em biết không, không bao giờ có tận cùng.

Lần thứ nhất chúng con suy nghĩ về Hỏa ngục và sự đời đời là thế nào.  Điều gây ấn tượng lớn lao nhất nơi Giaxinta là ý tưởng đời đời. Ngay cả khi đang chơi em cũng ngưng lại và hỏi:

- Này, sau nhiều, nhiều năm có hết Hỏa ngục không ?

            Hoặc câu khác:

- Những người bị thiêu đốt trong Hỏa ngục  không bao giờ chết sao? Họ không trở thành tro sao? Nếu người ta cầu nguyện rất nhiều cho các tội nhân, Chúa không đem họ ra khỏi đấy sao? Nếu họ cũng dâng hy sinh nữa thì sao? Tội nhân khốn nạn, chúng ta phải cầu nguyện và làm nhiều hy sinh cho họ.

HOÁN CẢI TỘI NHÂN

Giaxinta để tâm rất nhiều đến vấn đề hy sinh cho tội nhân ăn năn trở lại, đến nỗi em không bỏ qua dịp nào mà không hy sinh. Có hai gia đình ở Moita, con cái họ thường đi từng nhà để ăn xin. Một hôm chúng con gặp chúng, khi chúng con đang đi với đàn chiên. Vừa thấy chúng, Giaxinta nói với chúng con:

- Đem bữa trưa của chúng ta cho những trẻ nghèo khó này để kẻ có tội ăn năn trở lại.

Rồi em chạy tới đưa đồ ăn trưa cho chúng. Trưa hôm đó, em nói với con: "em đói". Gần đó có những cây giẻ xanh và cây sến, trái cây còn xanh lắm. Tuy nhiên con bảo em: "chúng ta có thể ăn được đấy". Phanxicô trèo lên cây giẻ xanh hái đầy túi, nhưng Giaxinta lại lưu ý chúng con nên ăn những trái xanh trên cây sến, như vậy chúng con sẽ hy sinh hơn, vì ăn những trái đắng. Thế là trưa hôm đó chúng con thưởng thức bữa ăn tuyệt diệu. Giaxinta làm hy sinh này như em thường làm và thường nhặt những trái sến xanh hay trái oliu.

Một hôm con bảo em:

- Giaxinta đừng ăn trái ấy nữa, đắng lắm.

- Vì nó đắng mà em ăn để cầu cho các tội nhân trở lại.

Không phải chỉ có những lần này chúng con mới ăn chay. Chúng con đồng ý rằng, bất cứ ngày nào chúng con gặp trẻ em nghèo khó như thế, chúng con sẽ cho các em phần ăn trưa của chúng con. Chúng rất sung sướng nhận những của bố thí như vậy, và chúng tìm dịp để gặp chúng con, chúng thường đợi chúng con ở dọc đường. Giaxinta đã nhận ra chúng trước chúng con và em chạy đến cho chúng hết phần ăn chúng con có hôm ấy, sung sướng như em không cần phải ăn uống gì. Một ngày kia, phần ăn của chúng con chỉ có hạt thông, cây chua, nấm và vài thứ khác chúng con tìm thấy quanh gốc cây thông. Bây giờ con không nhớ được những thứ này gọi là gì. Nếu có sẵn trái cây trên phần đất của ba má chúng con, chúng con thường ăn những trái ấy.

Giaxinta khao khát hy sinh  như không thể giãn được. Một hôm, người hàng xóm cho má con một đồng cỏ tốt để cho chiên ăn. Dù đồng cỏ rất xa và trời đang vào mùa Hè, má con cũng rất vui lòng nhận món quà người hàng xóm ấy tặng và sai con tới đó. Má con bảo chúng con cần nghỉ trưa trong bóng cây rợp, và ở đấy có ao nước, đàn chiên có thể uống được. Trên đường đi, chúng con gặp những trẻ em nghèo khó đáng yêu, Giaxinta chạy tới cho các em của bố thí thường lệ của chúng con. Thật là một ngày thích thú, nhưng mặt trời chói chang, và trong gay gắt đó, trong đất hoang sỏi đá đó, hình như muốn đốt cháy vạn vật. Chúng con khát khô cổ. Ở đó không có một giọt nước nào chúng con uống được. Dầu chúng con rộng lòng hy sinh cầu cho các tội nhân ăn năn trở lại, nhưng sau trưa, chúng con không thể nhịn khát được nữa.

Gần đó có một ngôi nhà, con nói với hai em là con sẽ vào đó để xin nước uống. Hai em bằng lòng, nên con vào gõ cửa. Một bà già dáng người nhỏ và thấp cho chúng con bình nước và một ít bánh mì. Con cảm ơn nhận lấy rồi chạy về chia cho hai em, đưa bình nước cho Phanxicô bảo em uống. Nhưng em trả lời:

- Em không muốn uống.

- Sao vậy?

- Em muốn chịu khó cho các linh hồn ăn năn trở lại.

- Giaxinta uống không?

- Em cũng muốn hy sinh cho các tội nhân.

Rồi con đổ nước vào hốc đá để cho chiên uống và chạy đi trả bình cho bà chủ. Sức nóng càng ngày càng gay gắt. Tiếng kêu the thé của bầy dế và cào cào với tiếng ếch nhái lanh lảnh ở giếng bên cạnh làm  hết chịu nổi. Giaxinta lả người, yếu nhược vì thiếu ăn thiếu uống, đã nói với con cách đơn sơ như bản chất tự nhiên của em:

- Chị bảo dế và ếch nhái im đi, em nhức đầu kinh khủng.

Phanxicô nói với Giaxinta:

- Em không muốn chịu đau khổ cho các tội nhân à?

Giaxinta tội nghiệp, ôm đầu giữa hai bàn tay trả lời:

- Em muốn, vậy cứ để chúng kêu đi.

GIA ĐÌNH PHẢN ĐỐI

Vào hồi đó, tin tức về những gì đã xảy ra được loan truyền rộng rãi. Má con đâm lo và muốn bằng mọi giá bắt con phải chối bỏ những điều con đã nói. Một hôm trước khi con đi ra đồng với đàn chiên, má con nhất quyết bắt con phải thú nhận con đã nói dối, vì thế má con dùng cả những vuốt ve, đe dọa và ngay cả cán chổi. Với những cung cách đó, má con vẫn chẳng được như ý, vì con cứ im lặng như câm, hoặc con lại  tái xác nhận tất cả những gì con đã nói. Má con bảo con ra đồng chăn chiên và để tâm suy nghĩ kỹ những gì má con đã nói, và má sẽ không dung thứ  một chút dối trá nào nơi con cái bà. Má con không hề cho phép những kiểu dối trá như thế.  Bà cảnh cáo con, bà sẽ bắt con ngay chiều hôm đó, đến với những người con đã nói dối, thú nhận rằng con đã nói dối và xin lỗi họ.

Con ra khỏi nhà với đàn chiên. Hôm đó hai bạn nhỏ phải chờ con. Khi chúng thấy con khóc, chúng chạy đến hỏi con xem đã xảy ra chuyện gì. Con kể lại đầu đuôi sự việc rồi nói thêm:

- Các em cho chị biết, bây giờ chị phải làm sao? Bằng mọi cách, má chị bắt chị phải nhận rằng chị nói dối, nhưng làm sao chị nhận được.

Phanxicô nói với Giaxinta:

- Em thấy không, lỗi tại em cả đấy. Tại sao lại đi nói ra?

Đứa trẻ khốn khổ tràn nước mắt, quì gối xuống, chắp tay, xin chúng con tha lỗi. Em vừa nói vừa khóc:

- Em làm bậy, nhưng em sẽ không bao giờ nói ra điều gì với bất cứ ai nữa.

Đức cha có thể tự hỏi, ai đã dạy Giaxinta làm cử chỉ khiêm tốn như vậy? Con cũng không biết. Có lẽ em đã thấy anh chị của em xin lỗi cha mẹ trước khi đi rước lễ lần đầu. Đàng khác theo con nghĩ, Giaxinta đã nhận được từ Đức Mẹ những ơn cao cả và được hiểu biết về Chúa và về nhân đức nhiều hơn.

Ít lâu sau này, khi cha xứ (11) đòi chúng con đến và hỏi chúng con nhiều điều, Giaxinta chỉ cúi đầu xuống ,và thật khó làm cho em mở miệng nói một vài lời. Khi ra ngoài, con hỏi em:

- Sao em không trả lời cha?

- Vì em đã hứa không bao giờ nói gì với bất cứ ai nữa.

Một hôm em hỏi:

- Tại sao chúng ta không thể nói rằng Đức Bà bảo chúng ta hy sinh cho tội nhân?

- Vì không ai hỏi chúng ta đã làm những hy sinh nào.

Má con càng ngày càng tức giận vì câu chuyện lan rộng thêm, vì thế má con lại gắng sức bắt con phải thú nhận con đã nói dối.

Một sáng sớm, má con bảo sẽ đem con vào cha xứ, má con nói:

- Khi vào đấy mày phải quì gối xuống thưa cha rằng mày đã nói dối và xin cha tha lỗi.

Khi mẹ con con đi qua nhà chú cô con, mẹ con tạt vào mấy phút, thế là con có dịp nói với Giaxinta câu chuyện xảy ra. Thấy con xao  xuyến như vậy, Giaxinta chảy nước mắt nói:

- Em sẽ gọi Phanxicô, chúng em sẽ đi và cầu nguyện cho chị tại bờ giếng, khi trở về, chị cứ đến tìm chúng em ở đó.

Khi con trở về, con đã chạy tới giếng, thấy hai em ở đấy đang quì gối cầu nguyện. Thấy con, Giaxinta chạy tới ôm chặt lấy con, nói:

- Chị thấy, chúng ta không bao giờ phải sợ hãi gì cả. Đức Bà sẽ luôn giúp chúng ta. Bà là người bạn rất tốt của chúng ta.

Kể từ khi Đức Bà dạy chúng con dâng hy sinh cho Chúa, mỗi khi có điều gì đau khổ, hoặc khi đồng ý hy sinh, Giaxinta thường nói:

- Chị đã thưa với Chúa Giêsu, chúng ta làm hy sinh đó vì yêu mến Ngài chưa?

Nếu con nói chưa, em nói ngay:

- Để em thưa với Chúa. Rồi chắp tay lại, ngước mắt lên trời, em nói:

- Lạy Chúa Giêsu, con hy sinh vì yêu mến Chúa và để các tội nhân ăn năn trở lại.

YÊU MẾN ĐỨC THÁNH CHA

Có hai linh mục đến chất vấn chúng con và khuyên chúng con cầu nguyện cho Đức Thánh Cha. Giaxinta hỏi ĐTC là ai? Hai cha tốt lành giải nghĩa và nói ĐTC rất cần cầu nguyện như thế nào. Điều này làm cho Giaxinta yêu mến Đức Thánh Cha đến nỗi mỗi lần em dâng hy sinh cho Chúa Giêsu em thêm "và cho Đức Thánh Cha". Vào cuối chuỗi Mân côi, em luôn đọc ba kinh Kính mừng cầu cho Đức Thánh Cha. Đôi khi em nói:

- Em thích được thấy Đức Thánh Cha lắm, bao nhiêu người tới đây, nhưng Đức Thánh Cha chưa tới bao gìơ (12).

Trong sự đơn thành của tuổi thơ, em nghĩ ĐTC có thể đi đây đó như những người khác.

Một hôm ba con và chú con (13) được báo sáng mai ra trình diện ông Quận Trưởng (14) đem theo ba đứa chúng con. Chú con nói:

- Tôi sẽ không đem con tôi đi, hoặc đưa nó ra trước bất cứ Tòa án nào. Tại sao chúng lại phải đi? Chúng là con nít chưa thể chịu trách nhiệm về những hành vi của chúng, đàng khác, chúng chưa bao giờ đi bộ xa tới Vila Nova de Ourem . Tôi sẽ đi một mình xem họ muốn cái gì.

Ba con lại nghĩ khác:

- Tôi sẽ đem con gái tôi đi, để nó tự trả lời. Tôi không hiểu việc nó làm ra sao.

Tất cả đám họ đều muốn lợi dụng dịp này để làm chúng con sợ hãi với các kiểu cách họ có. Hôm sau, khi đi ngang qua nhà chú con, ba con phải chờ chú con mấy phút. Con chạy đi nói lời tạm biệt Giaxinta, vẫn còn đang ngủ trong giường. Ngỡ rằng chúng con không bao giờ còn gặp nhau nữa, con quàng tay quanh cổ em. Bật khóc, đứa trẻ tội nghiêp thốt lên:

- Nếu họ giết chị, bảo họ rằng Phanxicô và em cũng như chị, chúng em cũng muốn chết nữa. Em với Phanxicô sẽ đi ngay ra giếng, chúng em sẽ cầu nguyện sốt sắng cho chị.

Khi con trở về vào chập tối, con chạy ra giếng ngay, thấy hai em còn ở đó, cúi mình bên thành giếng, hai tay ôm đầu, khóc thảm thiết. Khi vừa thấy con, chúng kinh ngạc kêu lên:

- Chị đấy à? Sao chị của chị đến đây kín nước, nói rằng họ giết chị rồi, chúng em đã cầu nguyện và khóc chị nhiều lắm.

VÀO TÙ TẠI OURÉM

Ít lâu sau, khi chúng con bị vào tù, điều làm Giaxinta đau khổ nhất là em nghĩ rằng cha mẹ các em đã bỏ các em. Với dòng nước mắt chảy trên đôi má, em nói:

- Không bao giờ ba má chị hoặc ba má em tới đây thấy chúng ta nữa. Ba má chẳng còn phải phiền lòng vì chúng ta  nữa.

- Phanxicô nói: Đừng khóc, chúng ta có thể dâng việc này cho Chúa Giêsu để cầu cho các tội nhân.

Rồi ngước mắt và giơ tay lên trời, em đọc: Lạy Chúa Giêsu, con chịu sự khó này vì tình yêu Chúa và để cho các tội nhân ăn năn trở lại.

Giaxinta thêm: Và cho Đức Thánh Cha nữa, và đền tạ những tội lỗi người ta xúc phạm đến Trái Tim Vô nhiễm Đức Mẹ.

Sau khi chúng con bị tách riêng ra một lúc, họ lại cho chúng con ở chung một phòng trong nhà giam. Khi họ nói với chúng con họ sẽ trở lại sớm để đem chúng con đi chiên sống, Giaxinta ra đứng bên cạnh cửa sổ nhìn ra chỗ họp chợ bên ngoài. Thoạt tiên con nghĩ em có ý ngắm cảnh để khỏi nghĩ tới chuyện sắp xẩy ra, nhưng con nhận ra rằng em đang khóc, con đến bên em và kéo em sát vào con, hỏi em vì sao khóc:

- Em trả lời: Vì chúng ta sắp chết mà không được gặp lại ba má, ngay cả má chúng em.

Nước mắt chảy dài trên má, em tiếp:

- Em muốn ít ra được thấy má em.

- Thế em không muốn dâng hy sinh cho kẻ có tội ăn năn trở lại à?

- Em muốn, em muốn lắm.

Rồi với khuôn mặt đầy nước mắt, em chắp tay lại, ngước mắt lên trời và cầu nguỵện hiến dâng:

"Lạy Chúa Giêsu, con chịu sự khó này vì tình yêu Chúa và để cho các tội nhân ăn năn trở lại, cho Đức Thánh Cha, và đền tạ tội lỗi đã xúc phạm đến Trái Tim Vô nhiễm Đức Mẹ Maria."

 Những tù nhân có mặt đó chứng kiến cảnh tượng này đã nói lời an ủi chúng con:

- Nhưng điều chúng bay phải làm là nói với Quận trưởng điều bí mật! Bất kể Đức Bà cho chúng bay nói hay không.

- Giaxinta thẳng thắn trả lời: Không bao giờ. Thà chết còn hơn.

LẦN HẠT TRONG TÙ.

Kế đó, chúng con quyết định lần hạt Mân côi. Giaxinta lấy ra mẫu ảnh vảy em đeo ở cổ, và nhờ một tù nhân treo lên chỗ có đinh ở trên tường. Quì gối trước mẫu ảnh, chúng con bắt đầu đọc kinh. Các tù nhân cũng đọc kinh với chúng con, nghĩa là nếu họ biết đọc kinh, hay ít nhất họ quì gối xuống. Khi lần hạt xong, Giaxinta tới đứng cạnh cửa sổ và lại khóc.

- Con hỏi: Giaxinta, em không muốn dâng hy sinh này cho Chúa sao?

- Có chứ, nhưng em nghĩ về ba má em, em không thể cầm được nước mắt.

Vì Đức Bà đã bảo chúng con dâng lời cầu nguyện và hy sinh để đền tạ tội lỗi xúc phạm đến Trái Tim Vô nhiễm Người, chúng con đồng lòng rằng, mỗi chúng con chọn một ý hướng. Một người cầu cho các tội nhân, người khác cầu cho Đức Thánh Cha, và người nữa đền tạ tội lỗi xúc phạm đến Trái Tim Đức Mẹ. Đã tính như vậy, con bảo Giaxinta chọn ý nào em thích hơn.

- Em chọn tất cả các ý hướng này, vì em thích tất cả.

CUỐI CÙNG...CA VŨ

Trong số các tù nhân, có một người biết chơi nhạc. Để làm chúng con vui, ông ta kéo nhạc và tất cả đều hát. Họ hỏi chúng con có biết nhảy không. Chúng con nói, chúng con biết nhảy vài điệu. Người nhảy với Giaxinta là một người nghèo  mắc tội ăn trộm, thấy Giaxinta nhỏ quá, ông ta kéo em lên và cầm tay nhảy với em. Chúng con chỉ mong rằng Đức Mẹ tỏ lòng thương xót linh hồn ông và hoán cải ông.

 Thưa Đức Cha, bây giờ Đức Cha hẳn nói:" Chuẩn bị thế nào để tử đạo chứ!" Đúng vậy, nhưng hồi đó, chúng con chỉ là những con trẻ, chúng con không nghĩ được xa hơn.  

Giaxinta yêu vũ cách say mê, em có khiếu riêng về vũ. Con nhớ một hôm em đang khóc sướt mướt người anh phải ra trận và được tin là đã chết khi giao tranh. Để làm em khuây khỏa, con đề nghị vũ với hai anh trai của em. Thế là em bé tội nghiệp ra nhảy và dòng lệ ngừng chảy trên đôi má. Em mê nhảy đến độ chỉ cần nghe bạn mục đồng nào chơi nhạc cụ nào đó là em nhảy liền. Dầu vậy, phiên hội chợ ngày lễ kính thánh Gioan đã tới, em tuyên bố:

- Em sẽ không nhảy nữa.

- Sao không?

- Vì em muốn dâng hy sinh cho Chúa.

Print In trang | sendtofriend Email | back Trở về
  
Tin/Bài mới
Tin Thêm Về Việc Đức Mẹ Hiện Ra Tại Houma, Louisiana, Hoa Kỳ. (10/30/2008)
Đức Mẹ Maria Có Đội Khăn Xếp Như Nam Phương Hoàng Hậu Không? (10/27/2008)
Đức Bà, Nữ Vương Hòa Bình (10/26/2008)
Thông Điệp Ngày 25 Tháng 10 Năm 2008 Từ Medjugorje, Nam Tư. (10/25/2008)
Cn112: Đức Mẹ Hiện Ra Với Nhóm Hành Hương Giờ Của Mẹ Vào Tháng 3, 2002 (10/24/2008)
Tin/Bài cùng ngày
Tầm Quan Trọng Của Kinh Truyền Tin (10/22/2008)
Tin/Bài khác
Mặt Trời Nhảy Múa Tại Đền Thánh Vô Nhiễm Mẹ Maria Ở New Jersey, Hoa Kỳ, Ngày 13/10/2008. (10/21/2008)
Phù Thủy Theo Kitô Giáo Nhờ Danh Thánh Maria (10/2/2008)
Lạy Nữ Vương Rất Thánh Mai Khôi, Cầu Cho Chúng Con (10/1/2008)
Tháng Mân Côi Ðức Mẹ Maria (10/1/2008)
Tháng 10, Tháng Mân Côi Ðức Mẹ Maria (10/1/2008)
MeMaria.org -- Từ 15/4/1999 lần truy cập -- Kim Hà [Valid RSS]
Copyright © 2011 www.memaria.org. All Rights Reserved. Powered by VNVN System Inc.
Best view with IE 7.0, Fire Fox, resolution 1024x768