VietCatholic News (Thứ Năm 02/10/2008)
“Các con hãy can đảm lên, vì Thầy đã chiến thắng thế gian”
Theo dõi những gì đang xảy ra tại giáo xứ Thái Hà và Tòa Khâm Sứ Hà Nội trong mấy ngày gần đây, chắc hẳn có người nghĩ rằng, cuối cùng thì “cái lí của kẻ mạnh đã thắng”; vũ lực và những thủ đoạn của kẻ có quyền đã đè bẹp được ý chí và nguyện vọng chính đáng của những con người khao khát tự do và công lí. Thế nhưng đó mới chỉ là bề nổi của vấn đề, còn nếu chúng ta đặt niềm tin vào sự quan phòng của Thiên Chúa - Đấng nắm trong tay mọi quyền lực, Đấng là sự thật tuyệt đối – và bằng con mắt đức tin thì chúng ta sẽ thấy rằng, mọi sự chỉ mới bắt đầu. Và khi soi vấn đề vào cuộc khổ nạn và phục sinh của Chúa Ki-tô, chúng ta có quyền tin tưởng vào một chiến thắng trong chân lí, vì chính Chúa Giêsu đã hứa: "Các con hãy can đảm lên! Thẩy đã thắng thế gian". (Ga 16,33).
Nhớ xưa, khi bước vào cuộc đời công khai, bằng lời giảng dạy, những việc làm đầy khôn ngoan và uy quyền, Chúa Giêsu đã tỏ cho dân Do Thái thấy rằng "Chính Ngài là Đấng phải đến trong thế gian, để mang lại tự do cho kẻ bị áp bức; giải phóng cho kẻ bị giam cầm... là Đấng cứu chuộc Israel". Đồng thời Ngài cũng thẳng thắn lên án giới luật sĩ và biệt phái – những kẻ vốn tự coi mình là thông hiểu lề luật, những kẻ nhìn biết và có thể nói lời đúng đắn về Thiên Chúa - kỳ thực chỉ là bọn kiêu ngạo, giả hình, những kẻ chỉ quen “buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn mình thì không nhúng tay lay thử”.
Dân chúng đông đảo vì thế đã tin theo Ngài. Giới lãnh đạo Do Thái trái lại, họ chẳng những bị lột mặt, mất uy tín, quyền hành mà còn mất luôn cả những lợi lộc kèm theo. Chính vì thế mà họ tìm mọi cách để hạ nhục, tẩy chay Ngài. Bắt bẻ, gài bẫy Ngài không xong, họ vu khống cho Ngài là kẻ dùng quyền lực của ma quỷ để dụ dỗ dân chúng. Ngay cả khi những cách thức “khôn ngoan nhất” cũng không mang lại hiệu quả thì họ quy kết cho Ngài là kẻ kích động quần chúng phản loạn và bằng mọi giá, họ muốn giết Ngài, nhưng tất cả vẫn không đủ để ngăn cản Ngài nói lên sự thật.
Cách thức mà ngày ấy lãnh đạo Do Thái đã dùng với Chúa Giêsu, ngày nay nó cũng đang được chính quyền Hà Nội áp dụng với Giáo hội Việt Nam, mà cụ thể là với Đức tổng giám mục Ngô Quang Kiệt, các linh mục, tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà và giáo dân giáo phận Hà Nội. Họ luôn rêu rao về một thứ tự do tôn giáo mà trong thực tế nó luôn bị khống chế trong một thứ “luật rừng”. Họ ngang nhiên chiếm đoạt tài sản của Giáo hội để phục vụ cho những mục đích bất chính. Thế nhưng khi bị giáo dân lên tiếng phản đối, họ lại tìm mọi cách để bịt miệng: giáo dân cầu nguyện ôn hòa, họ dùng vũ lực đàn áp, bắt bớ; Đức tổng giám mục đệ đơn khiếu nại, bày tỏ sự bất bình và kêu gọi đối thoại, họ lại dùng mọi phương tiện truyền thông để xuyên tạc, vu khống, bôi nhọ... Ngay cả đến ông Thủ tướng Việt nam cũng không thể phân biệt tốt xấu và cũng lập lại như con vẹt "đường lối nhất thống" của Đảng là những gì Đảng đã quyêt định thì không ai có quyền đòi lại được! Ông cũng hùa theo đám người nông cạn khác để lên án Đức TGM Hà nội nữa. Thế giới đang nhìn vào những cử chỉ, lời nói, hành động của các quan chức cầm quyền tại Việt Nam, họ cũng đang lắng nghe và nhìn vào con người của đức Tổng Giám mục Hà nội, và họ thấy được đâu là sự thật, đâu là dối trá.
Cho đến lúc này, những thủ đoạn dù rất bỉ ổi trắng trợn, tàn nhẫn đã được các quan chức và công an dùng, nhưng vẫn không khuất phục được ý chí, khát vọng công lí của các chủ chăn và giáo dân, trái lại càng làm cho tinh thần ấy được đẩy lên ngày một mạnh mẽ hơn. Chính quyền Hà Nội đang tỏ ra rất lúng túng và họ đã tuyên bố sẵn sàng trừng trị Đức tổng giám mục Ngô Quang Kiệt cùng các linh mục Dòng Chúa Cứu Thế, linh mục quản xứ Thái Hà, nếu các Ngài không thôi đòi sự công bằng. Có người hỏi rằng, liệu chính quyền Hà Nội có dám làm điều đó không? Chúng ta không biết rõ câu trả lời sẽ ra sao, vì khó mà đoán được cách thức xử trí của những người không hề biết đến lẽ phải của luật pháp và không hề biết nghe tiếng dân oan... nhưng chúng ta có thể chắc chắn một điều rằng, trong chế độ này, có gì mà người ta lại không dám. Và thực tế là nhiều giáo dân đã bị họ đánh đập và bắt giam đó thôi. Nhưng dù họ có dùng đến những biện pháp như vậy nữa với các vị chủ chăn thì cũng không có gì là mới, bởi Đức Giêsu đã từng bị lãnh đạo Do Thái đối xử như vậy. Hơn nữa chính Chúa Giêsu cũng từng nói với các môn đệ khi Ngài sai các ông đi rao giảng: “người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy” (Lc 21,12)
Nhìn vào diễn tiến của vụ việc, chúng ta không thể đoán trước được trong những thủ đoạn mà chính quyền Hà Nội sẽ dùng trong những ngày sắp tới là gì. Nhưng hiện nay, với việc họ vội vàng phong tỏa khu vực Tòa Khâm Sứ và xây dựng lên đó một vườn cây xanh mà họ nói là phục vụ cho mục đích công cộng; họ cũng đang xây dựng vườn hoa trong khu vực Dòng Chúa Cứu Thế Thái Hà, và với những lời tuên bố của Thủ tướng Nguyễn tấn Dũng và Thượng tướng Nguyễn văn Hưởng thì chắc chắn rằng chính quyền Hà Nội không còn dùng con đường đối thoại để làm việc nữa. Những sự kiện nêu trên cho người Công giáo Việt nam biết rằng, hành trình đi tìm công lí đang ngày một khó khăn hơn, gian khổ hơn. Nhưng trong đức tin, người Việt nam đang thực sự được mục kích một niềm hy vọng, niềm hạnh phúc lớn lao của những chứng nhân Công giáo vì họ đang đi trên đúng con đường mà chính Chúa Giêsu đã đi và chắc chắn Ngài cũng đang đồng hành với Giáo hội Công giáo Việt nam hôm nay.
Nếu một ngày nào đó, tất cả những quyền lợi hợp pháp của người dân Việt hoàn toàn bị tước đoạt; những kẻ bách hại giáo hội có thể hả hê vui mừng thì đó sẽ vẫn lại là một chiến thắng vinh quang sẽ đến, bởi Đức Giêsu cũng đã từng bị nhục mạ, đánh đập ê chề và cuối cùng Ngài đã bị lột trần trên thập giá.
Điều gì đã xảy ra cho những kẻ những tưởng là đã giết được Ngài? Thưa, vì chúng làm điều gian ác, chúng lo sợ lời tuyên bố của Ngài: “Họ sẽ giết chết người và ba ngày sau khi chết, Người sẽ sống lại” (Mc 9,31), vì thế mà chúng đã cho lính canh phòng cẩn mật nơi ngôi mộ của Ngài.
Và đúng như lời Ngài đã nói, Ngài đã sống lại thật. Những đầu mục Do Thái sợ hãi, chúng đem cho bọn lính canh nhiều tiền bạc để chúng phao tin rằng: “Các anh hãy nói thế này: 'Ban đêm đang lúc chúng tôi ngủ, các môn đệ của hắn đã đến lấy trộm xác'”. (Mt 28, 13)
Mọi sự thật về Đức Giêsu đều đã rõ. Nhưng sau ngày sống lại Ngài không cần tìm đến đòi nợ Philato, cũng chẳng hỏi tội những kẻ đã kết án mình. Trái lại Ngài tìm đến những người thực lòng khao khát được tự do, những kẻ biết mình yếu đuối, mọn hèn, để cho họ thấy rõ Ngài chính “là Đường – là Sự Thật -- và là Sự Sống”. Và từ những con người yếu đuối đó, Ngài lập nên một Giáo hội đầu tiên; cho đến ngày hôm nay, Giáo hội ấy dù đã phải trải qua bao cơn thử thách nhưng vẫn kiên cường, vững mạnh đang tiếp tục loan báo lời Ngài, về con đường mang đến sự thật và là sự sống.
Nói lại những điều này để chúng ta thấy rằng, tất cả những sự xuyên tạc, những lập luận tráo trở, ngụy biện mà chính quyền Hà Nội đang ra sức tấn công vào người Công giáo Việt nam, dù có tinh vi đến đâu rồi cũng có ngày bị lôi ra ánh sáng. Vì thế, chúng ta không lấy làm bi quan khi có nhiều người, trong đó có cả những anh em chúng ta, vì bị lừa gạt mà quay lưng lại mà lên án ngay cả Đức tổng giám mục Ngô Quang Kiệt, các linh mục, và giáo dân Hà nội. Trái lại, chính luận điệu, những sự đàn áp của họ lại là điều kiện cần có, giúp chúng ta góp sức đưa dần sự thật phơi bày ra trước mắt mọi người. Khi đó, dù họ có muốn bịt miệng, cấm đoán cũng chỉ là phí công vô ích, bởi nếu con người không được nói ra sự thật, thì đá sỏi cũng sẽ mở miệng cao rao. Nhưng chúng ta là những người môn đệ của Chúa Ki-tô, đừng đợi đến ngày đó, mà chính lúc khốn khó này, khi chúng ta cầu xin cùng Thiên Chúa bày tỏ quyền năng của Ngài thì cũng đừng quên cầu nguyện cho họ nữa. Người Công giáo Việt nam hãy làm như Thầy Chí Thánh đã làm: “Lạy Cha, xin tha cho chúng, vì chúng đã đã không biết việc chúng làm!”.
Công Vũ
|