CN308: Lá Thư Từ Hỏa Ngục, Phần 3
§ Kim Hà
Nguồn: http://letter.from.another.world.got.to
... tiếp
“Nỗi đau đớn lớn lao nhất của tôi là: hiểu biết rõ rằng tôi không bao giờ được nhìn thấy Chúa. Ở Hỏa Ngục, điều này hành hạ chúng tôi nhiều, nhưng khi còn ở trần gian, chúng tôi không cảm thấy đau đớn gì. Khi một con dao nằm trên bàn thì nó không có gì khác biệt. Ai cũng thấy lưỡi dao nhưng lưỡi dao không cắt tay ai. Nhưng nếu con dao đâm thấu vào thể xác thì chúng ta phải hét lên vì đau đớn.
Giờ đây, tôi cảm thấy mình hoàn toàn mất Thiên Chúa. Trước đó, tôi chỉ có khái niệm về sự kiện này thôi. Trong hỏa ngục, các linh hồn đau đớn với mức độ khác nhau. Nếu ai có lòng hiểm độc và biết rõ tội mình mà vẫn phạm tội thì bị trừng phạt nhiều hơn, và cảm nhận sự mất Chúa lớn lao hơn. Hắn bị hành hạ nhiều hơn. Những linh hồn vốn là người Công Giáo thì đau khổ hơn những linh hồn thuộc về tôn giáo khác. Vì họ nhận được nhiều ánh sáng và ân sủng lớn lao hơn, nhưng họ khinh thường. Những linh hồn càng hiểu biết nhiều thì càng đau đớn triền miên hơn những linh hồn biết ít. Những linh hồn độc ác thì bị thống khổ hơn những kẻ phạm tội vì sự yếu đuối!
Nhưng không một ai chịu đau đớn nhiều hơn những gì họ đáng chịu. Tôi ước gì điều này không phải là sự thật, thì tôi có một lý do để ghét. Có lần chị bảo tôi rằng không ai phải xuống hỏa ngục mà không biết. Đó là mạc khải được tiết lộ cho một vị thánh. Tôi đã cười trước lời chị nói. Tuy nhiên, bây giờ tôi phải xác nhận điều đó. Trong thâm tâm, tôi nói:
“Nều điều này là sự thật, thì khi giờ chết đến, tôi sẽ thay đổi…”
Sự thật là trong khi chết cách thình lình, tôi không biết hỏa ngục là một thực tại. Không ai biết được. Nhưng tôi hiểu thật rõ và tôi lập lại một mình:
“Nếu khi mình chết, mình sẽ đi tới một thế giới khác như một mũi tên bắn vào Chúa. Mình sẽ đền tội vì những hậu quả của việc mình làm.”
Dù biết thế nhưng tôi hề không thay đổi, như tôi đã nói từ trước. Tôi không thay đổi mà vẫn giữ tật xấu. Điều này thường xẩy ra với nhân loại, nhất là những người già, và ai cũng hành động như thế cả.
Cái chết của tôi xẩy ra như sau:
Một tuần trước đây. Tôi phải nói theo kiểu đo lường thời gian, bởi vì với sự đau khổ thì dù mới có 1 tuần mà tôi có cảm tưởng như tôi bị đốt trong lửa hỏa ngục cả 10 năm rồi. Vâng, chỉ một tuần trước đây, chồng tôi và tôi đi chơi vào ngày Chúa Nhật. Đó là ngày cuối cùng của đời sống tôi. Hôm ấy có buổi bình mình rực rỡ. Tôi cảm thấy mạnh khỏe và vui vẻ trong suốt ngày.
Khi trở về, chồng tôi bỗng nhiên bị lòa mắt vì ánh đèn của chiếc xe chạy ngược chiếu, và anh ấy lạc tay lái. Tôi chỉ kịp la lên một tiếng Giêsu (nói trại ra một chút), không phải là lời cầu nguyện, mà là một tiếng hét. Một nỗi đau đớn đến xuyên thấu người tôi. Và tôi mất hết cảm giác. Thật là kỳ lạ!
Sáng hôm ấy, tôi không hiểu làm cách nào để diễn tả, tôi có một tư tưởng trong đầu như sau:
“Con vẫn còn có thì giờ để dự Thánh lễ một lần nữa!”
Nhưng tôi trả lời:” Không!” thật rõ ràng và chắc nịch. Tôi tíếp tục nghĩ:
“Nếu cần, những điều này nên chấm dứt, hãy để cho tôi chịu các hậu quả của việc tôi làm.”
Ngày nay, tôi phải chịu sự đau đớn đời đời. Điều gì xẩy ra sau khi tôi chết? Chị sẽ tìm biết được.
Về số phận của chồng tôi, của mẹ tôi, điều gì xẩy ra với cái tử thi của tôi, tang lễ, tất cả những gì xẩy ra thì tôi được biết với các chi tiết khi tôi vào hỏa ngục. Còn những sự khác xẩy ra trên trái đất thì chúng tôi không biết rõ. Hôm nay, tôi đang nhìn thấy chị đang ở đâu.
Trong giây phút tắt thở, bỗng dưng tôi tỉnh lại và ra khỏi bóng tối, và tôi thấy mình được bao bọc bởi một luồng ánh sáng huy hoàng, sống động, ngay tại nơi mà tử thi của tôi nằm. Sự kiện này xẩy ra như trong rạp hát: bất chợt, đèn trong phòng tắt ngúm, tấm màn kéo lên và tôi không tưởng tượng được khi thấy các cảnh tượng xuất hiện, đó là những hình ảnh của cuộc đời tôi. Giống như một tấm gương, linh hồn tôi được xem thấy những gì mình đã làm, từ khi còn trẻ cho đến khi chết. Tôi nói “Không” trước Nhan Chúa. Tôi cảm thấy mình như một tên sát nhân nhìn thấy nạn nhân không vũ khí tự vệ ở trong một phiên tòa. Liệu tôi có hối cải không?Không bao giờ!
Tôi không thể chịu đựng nổi một cảnh tượng như thế trong đôi mắt của Chúa, Đấng mà tôi lìa bỏ. Vì thế, tôi chỉ còn một con đường là chạy trốn thôi. Đó là cách chạy trốn của Ca-in xa khỏi tử thi của Abel, đó là một con đường làm cho linh hồn tôi cảm thấy hoảng kinh: tình trạng xấu xa của linh hồn tôi. Đó là tòa phán xét. Rồi có tiếng nói của Chúa Giêsu vô hình:
”Hãy tránh xa khỏi Ta!”
Ngay lập tức, linh hồn tôi như bóng tối, đi vào lửa hỏa ngục đời đời!”
Lá thư của chị Ana chấm dứt, và chị đã viết lá thư ấy từ hỏa ngục. Chữ cuối cùng rất khó đọc vì nó nguệch ngoạc, và lá thư nằm trong tay của tôi như bụi tro tàn.Đột nhiên tôi nghe tiếng chuông báo thức. Tôi giật mình thức dậy và thấy mình còn nằm trên giường. Ánh sáng màu đỏ của mặt trời xuyên qua cửa sổ. Giáo xứ bên cạnh đang đọc kinh Truyền Tin.
Có thật không? Có phải đó là một giấc mơ không? Chưa bao giờ như lúc ấy, tôi cảm nghiệm được lời chào kỳ quái của Ana. Tôi đọc ba Kinh Kính Mừng một cách chậm rãi. Trong lòng tôi có một giải pháp rõ ràng:
”Ta nên sống dưới sự che chở của Đức Mẹ Chúa Trời. Ta nên tôn vinh Mẹ Maria với lòng sùng kính, nếu như ta không muốn mình bị xui xẻo như một linh hồn sẽ không bao giờ thấy Chúa!”
Tôi vẫn còn run sợ bởi giấc mơ của cái đêm kinh khủng ấy. Tôi ngồi dậy, mặc quần áo cách vội vàng và đi xuống nhà nguyện. Tim tôi dập thình thịch, và khuôn mặt tôi còn lộ vẻ luống cuống và bất an. Những người ở trọ khác đang quỳ bên cạnh tôi, họ bối rối nhìn tôi. Có thể họ nghĩ rằng vì tôi chạy xuống cầu thang nên mệt.
Buổi chiều hôm ấy, khi tôi đi bộ trong vườn thì gặp một phụ nữ già nua tử tế. Bà ta đến từ vùng Budapest. Bà được thanh tấy vì đau khổ nhiều. Bà ốm yếu nhưng lại hăng say phục vụ Chúa. Bà có vẻ tinh tế về phần thiêng liêng, bà mỉm cười bảo tôi:
“Này cô ơi, Chúa Giêsu không thích chúng ta phục vụ Ngài một cách vội vã đâu nhé!”
Nhưng khi bà cảm thấy tôi bị rúng động về một điều gì đó, bà nói thêm một cách nhẹ nhàng:
“Cô có biết câu chuyện về thánh Têrêsa không? Hãy nghe đây:
Đừng để điều gì làm phiền bạn, Đừng để điều gì làm cho bạn sợ hãi. Hãy kiên nhẫn và chiến thắng tất cả. Mọi sự qua đi, nhưng Chúa không thay đổi, Những ai có Chúa thì không thiếu gì cả. Một mình Chúa đủ lấp đầy tất cả.”
Trong lúc bà ta lập lại những lời thơ này thì dường như tôi đọc được trong linh hồn mình:
“Một mình Chúa đủ lấp đầy tất cả.”
Vâng, một mình Chúa là đủ cho tôi rồi, ở đây và ở trên kia. Tôi muốn thuộc về Chúa một ngày nào đó, cho dù tôi cần phải làm nhiều việc hy sinh cần thiết. Bởi vì TÔI KHÔNG MUỐN ĐI XUỐNG HỎA NGỤC!!!”
Đến đây chấm dứt bản viết tay của một người nữ tu trẻ tuổi.
KINH CẦU XIN LÒNG THƯƠNG XÓT:
-
Lạy Cha của Lòng Thương Xót. Ôi lạy Cha Hằng Hữu Thánh Thiện, Lạy Thiên Chúa Nhân Từ và Thương Xót! Con thờ lạy Cha!
Xin Cha lắng nghe tiếng rên siết của linh hồn con, đang bị tiêu hủy trong sự hiện diện của Cha! Con xin được đền tạ cho những sự xúc phạm Mà Cha nhận được từ các kẻ tội lỗi trên mặt đất, Và trong những giây phút của ngày và đêm! Cùng với các linh hồn yêu mến Cha, Linh hồn con dâng lên Cha những việc thờ phượng và đền tạ, vì những sự bạc đãi, cay đắng mà Cha nhận được
Từ những tạo vật chống lại Cha.
Con xin đặc biệt dâng lên Cha Cuộc Khổ Nạn của Chúa Kitô, Con Cha, Và những Hy lễ trên Bàn Thánh từ khắp nơi trên trái đất.
Lạy Cha Hằng Hữu và Giàu Lòng Thương Xót, Con xin dâng lên Cha Máu Cực Thánh của Chúa Giêsu để đền tạ cho những xỉ nhục của nhân loại, Và xóa hết những tội lỗi của họ, Xin Cha thương xót chúng con!
Lạy Cha Hằng Hữu, xin hãy nhìn các linh hồn được tắm trong Máu Thánh của Chúa Giêsu Nhân Lành! Từ Thánh Tâm Chúa Giêsu mở ngỏ trên thánh giá, đó là nơi chúng con dâng lên Cha những lời van xin Lòng Thương Xót và Tha Thứ của Cha!
Lạy Cha đầy lòng Thương Xót, Chúa Giêsu là Đấng trở nên Nạn Nhân và không ngừng dâng hiến chính Ngài lên Cha để cứu chuộc các linh hồn với Máu Thánh Châu Báu của Ngài!
Ôi lạy Cha Chí Thánh, Chúa của Lòng Thương Xót và Đấng An Ủi, xin đừng để cho các linh hồn phải hư mất, xin Cha cứu họ. Con nài xin Cha, nhân danh Chúa Giêsu Nhân Lành! Lạy Cha, xin cứu chuộc chúng con… để rồi chúng con cùng với Chúa Giêsu trên Thiên Đàng chúc tụng và vinh danh Lòng Thương Xót Cha đời đời. Amen.
Đọc 1 kinh Lạy Cha, 1 Kinh Kình Mừng, và 1 Kinh Sáng Danh (xin cho các linh hồn được ơn hoán cải.)
Kim Hà 18/11/06
|