Lá thư một người ngoài Công giáo hướng về Tòa Khâm Sứ
VietCatholic News (Thứ Bảy 20/09/2008 00:25)
Lá thư của một người ngoài Công giáo hướng về Tòa Khâm Sứ
Kính thưa Đức Tổng Giám Mục Hà Nội Kính thưa Cha Giám Tỉnh DCCT Việt Nam Kính thưa toàn thể linh mục - giáo dân đang dấn thân cho công lý – hoà bình.
Sáng nay ở Thái Hà, nhiều sinh viên tới không biết để làm gì?! Trước hết tôi cầu xin Thiên Chúa giữ gìn và mang đến sự bình an cho các Cha, các linh mục, các giáo dân, những người đang dấn thân cho quá trình đi tìm công lý đối với chính quyền Việt Nam hiện nay.
Tôi xin thưa thật với Quí cha, cùng anh chị em rằng, tôi vẫn còn là một người ngoại đạo, chưa được lãnh nhận ơn kêu gọi từ Thiên Chúa, chưa từng tham gia bất kỳ một sinh hoạt cộng đoàn của giáo hội. Tuy vậy, tôi vẫn luôn ngưỡng vọng những sinh hoạt tôn giáo và xã hội của cộng đồng Thiên Chúa Giáo. Vẫn tin tưởng vào sự chăn dắt sáng suốt của các cha trong từng nếp nghĩ, nếp sinh hoạt hàng ngày của người giáo dân Việt Nam.
Giáo hội Công Giáo nói chung – các giáo xứ thuộc Giáo phận Hà Nội nói riêng, trong hơn 9 tháng ròng rã(tính từ sự kiện 18/12/2007 ở Toà Khâm Sứ), đã dấn thân vào vòng nguy hiểm để tìm công lý cho giáo hội nói chung và cho dân tộc Việt Nam nói riêng.
Hành động cao đẹp và dũng cảm đó càng trở nên cao thượng, khi những người tình nguyện đi vào vòng nguy hiểm lại không hề có mục đích tìm kiếm một lợi ích riêng tư, dù là nhỏ nhoi nhất. Những con người chỉ mong muốn phụng sự cho sự nghiệp chung của dân tộc, của đức tin mà họ phó thác. Điều đó càng khiến cho những kẻ ngoại đạo như chúng tôi khâm phục và mong muốn được dấng thân theo lời gọi của Thiên Chúa.
Hành trình cao thượng đẹp đẽ đó đến hôm nay, ngày 19/9/2008, đã có kết quả. Cho dù đó là một kết quả khiến người ta cảm thấy đau đớn đến lặng người. Sự sợ hãi và mất tự chủ của chính quyền Việt Nam trước sức mạnh công lý đã khiến họ sử dụng đến những giải pháp tệ hại mà một chính quyền hợp hiến - hợp pháp không bao giờ dùng đến. Họ đã trắng trợn phủ nhận tất cả mọi cam kết, hứa hẹn(kể cả với Vatican) và âm thầm thực hiện một loạt hành vi thật khó chấp nhận. Chính họ đã khai tử niềm tin vốn còn rất ít và mong manh của họ ra khỏi trái tim của người Việt Nam và cộng đồng Quốc tế.
Thưa các Cha cùng toàn thể anh chị em, hôm nay là một ngày thật dài, thật buồn đối với mọi người con nước Việt. Thú thật với các Cha và anh chị em, dù cũng rất bận rộn với công việc, nhưng ngày nay tôi không thể làm việc được. Có điều gì đó đang vỡ vụn trong lòng tôi. Thất vọng, lo lắng, phẩn nộ và rồi đến cuối ngày thì nghiệm ra rằng, đôi khi đó là dấu chỉ của niềm hy vọng.
Đây là một cuộc dấng thân với nhiều thách thức mà những người Kitô giáo không được phép thất bại. Nếu thất bại trong phép thử đòi hỏi công lý và hoà bình này, giáo hội công giáo và những người yêu chuộng công ý – hoà bình Việt Nam sẽ bị chụp cho chiếc mũ dơ bẩn là phá hoại khối đại đoàn kết dân tộc. Nó cũng sẽ tạo một tiền lệ xấu cho công cuộc tìm công lý vốn đã rất khó khăn cho dân tộc Việt Nam.
Chúng tôi tin rằng, tự do và công lý không bao giờ có được một cách dễ dàng. Cũng như chúng tôi biết rằng, để cứu chuộc tội lỗi của thế gian mà Chúa Jesu phải chịu nhiều đau đớn, cuối cùng Người phải chịu chết trên thập tự giá đó thôi. Đôi khi cái kết cục bi hùng của một cá nhân – một công đồng nào đó, lại chính là dấu chỉ cho một sự chiến thắng, một sự mở đầu cho một tiến trình mới đầy nhiệm màu và tốt đẹp.
Chúng tôi biết rằng, trong tình hình hiện nay, trước những luận điệu xuyên tạc của các cơ quan truyền thông nhà nước, cũng như âm mưu của chính quyền. Giáo hội không thể kêu gọi sự hổ trợ từ bên ngoài giáo hội. Và thật sự đây chưa phải là lúc và có lẽ cũng chưa hẳn cần thiết. Nhưng đến một thời điểm hợp lý, không chỉ riêng những người công giáo,các tôn giáo, mà cả dân tộc Việt Nam, những người yêu chuộng công lý – hòa bình, sẽ tiếp sức để cùng nhau thổi bùng ngọn lửa mà các cha và giáo hội Công Giáo đã nhóm lên, để xua tan màn đêm giá buốt vẫn đang bao phủ khắp giang sơn này.
Tôi cũng tin rằng, những người Việt Nam chân chính đang đứng về phiá giáo hội, các Cha cùng toàn thể anh chị em. Ngày hôm nay, số lượng truy cập vào các website chuacuthe.com và vietcatholic.net tăng vọt trong từng phút (chuacuuthe.com: 12h50-1227403, 13h06-1228495, 13h17-1228495...14h03-1230353, 15h46-1234274, 20h47-1247918. vietcatholic.net:13h22- 25913394, 13h33-25915020, 14h05-25918412, 17h32-25941105, 20h47-259969495).
Chúng tôi cũng rất khâm phục sự kiên trì, bền bỉ và nhanh nhạy của các Cha và anh chị em trong việc cập nhật thông tin liên tục cho các website trên. Qua đó, chúng tôi được nắm rõ tình hình của các Cha và anh chị em ở Hà Nội.
Saigòn ngày 19/9/2008
Hôm nay, ngày 20/9/2008, tôi muốn viết thêm ít suy tư và chia sẻ nữa:
Tôi nhớ rằng, Cha Joseph William Tobin, đương kim Bề Trên Tổng quyền của Dòng Chúa Cứu Thế trên thế giới, trong một cuộc trả lời phỏng vấn của đài RFA về cách giải quyết vụ Tòa Khâm Sứ của Toà thánh Vatican, cha vẫn đánh giá cao sự khôn ngoan trong ngoại giao của Toà thánh Vatican. Có lẽ khi đưa ra quan điểm trên, cha Joseph William Tobin không biết rằng chỉ 2 ngày sau đó, chính quyền Hà Nội đã ngang nhiên chà đạp lời dự báo của Cha. Vâng, đến giờ, tôi, một kẻ ngoại đạo vẫn luôn tin tưởng và thán phục chiến lược ngoại giao toàn cầu của Toà Thánh Vatican. Nhưng trong chừng mực nào đó, với những biến cố đang xảy ra, tôi lại cảm giác chiến lược ngoại giao của Vatican với Việt Nam vẫn rất khôn ngoan đó, nhưng có lẽ cũng cần phải điều chỉnh cho phù hợp hơn với tình hình Việt Nam. Nhất là trong cuộc chiến sống còn hiện nay giữa Giáo hội và Chính quyền Việt Nam, lúc giáo hội đang phải chịu oan ức và sự bức hại đến quá mức cần thiết.
Khi cuộc tranh chấp Toà khâm sứ đang tiến triển đến giai đoạn mà Chính quyền trung ương Việt Nam buộc phải quan tâm lo ngại, một văn bản (hay chính xác là một mệnh lệnh từ Tòa Thánh) đã trói tay Đức Tổng Giám Mục Hà Nội và toàn thể giáo dân, gỡ cho chính quyền Việt Nam một bàn thua trông thấy. Tôi có cảm giác trong lời huấn thị của Đức TGM đến giáo dân của mình để thực hiện mệnh lệnh của Toà Thánh, vẫn có một chút gì đó khó khăn mà chỉ một vị tướng chỉ huy trên chiến trường mới cảm nhận được. Xót xa!
Những tưởng hành động ngoại giao thiện chí đó của Vatican sẽ giúp cuộc thương thuyết giữa Giáo hội và Chính quyền trở nên thiện chí hơn. Nhưng một lần nữa, những người tin vào cộng sản lại vỡ mộng. Nói một đường - làm một nẽo, là bản chất của cộng sản, đặc biệt là cộng sản Việt Nam. Ngay cả khi họ hứa hẹn với một Quốc gia đầy uy tín và quyền lực như Vatican.
Nói theo ngôn ngữ quân sự thì Hà Nội đã sử dụng binh pháp một cách thành công. Mưu chước khổ nhục kế để có được mệnh lệnh. ..đình chiến từ Vatican. Điều đó đã tạo cho Hà Nội có thêm thời gian cũng cố mọi phương diện cho trận chiến kế tiếp, trong khi phiá bên kia, những nhà tu hành đầy thiện chí vẫn luôn tin vào một giải pháp đàm phán. Họ đánh lạc hướng sự quan tâm của dư luận trong và ngoài nước về vụ Toà Khâm Sứ, chấp nhận mở một trận tuyến phụ là Thái Hà cùng một vài sự kiện lẻ tẻ khác. Khi mọi sự chú ý vào Toà Khâm Sứ dần vơi đi, chính quyền liền mở lại mặt trận Tòa Khâm Sứ theo một phong cách hết sức quân sự, mang đầy màu sắc binh pháp và bản chất cộng sản. Bất chấp luân lý, đạo đức, tình nghĩa, luật pháp, uy tín. Mọi hành động của chính quyền nhằm chỉ đạt được mục tiêu mà họ muốn.
Những ai đánh giá thấp khả năng ra tay bất chấp luật lệ của Chính quyền với vụ Thái Hà hay những nơi khác trong những ngày sắp tới, có lẽ nên thay đổi quan điểm và hãy nhìn vào cách bày binh bố trận của họ. Đánh Toà Khâm Sứ đúng vào lúc vụ Thái Hà cũng lên đến cao điểm căng thẳng, họ giải quyết được hai mục tiêu cùng một lúc. Giải quyết vụ Tòa Khâm Sứ, làm giảm sự chú ý đến Thái Hà. Một lần nữa, Thái Hà là bị đặt trong nước cờ nghi binh của chính quyền. Chính quyền đang trông chờ sự phân tâm của nguời Công giáo tại Thái Hà trong trận Tòa Khâm Sứ để mở trận tuyến này sau đó. Dẹp được hai mặt trận chính này, những nơi còn lại không còn là vấn đề quan trọng đối với họ.
Sự phân tâm này có đang diễn ra hay không? Là một người nhìn từ ngoài như tôi, cái nhìn nhận logic thì là có. Suốt ngày hôm nay (19/9/2008), những website chuyên đưa tin về Thái Hà như chuacuuthe.com hay vietcatholic.net hầu như không đưa một tin nào về Thái Hà mà dành toàn bộ cho sự kiện TKS. Vụ Thái Hà đã được giải quyết xong rồi chăng? Sao hoàn toàn im lắng chỉ sau một đêm thức dậy? Tôi nghĩ các Cha, những người đang lãnh đạo Giáo hội công giáo Việt Nam hoàn toàn sáng suốt và ý thức được vấn đề này.
Trước những nước cờ đầy thâm độc của chính quyền, rõ ràng họ đã xem Giáo hội công giáo Việt Nam, những người theo Công giáo là kẻ thù bên kia chiến tuyến mà họ cần thiết phải dùng mọi mưu chước binh pháp để dẹp tan. Những người Công Giáo cần phải có những hành động đáp trả hợp lý trong khả năng của mình. Có lẽ đây là lúc các giáo phận, giáo xứ cần thể hiện sự hiệp thông mạnh mẽ và thực chất nhất của mình với trách nhiệm là thành viên của giáo hội. Tất cả giáo dân phải thể hiện sự dâng hiến của mình với đức tin. Thể hiện bằng tất cả các phương tiện, mọi lúc, mọi nơi.
Tôi có niềm tin sắt đá rằng, những nhà lãnh đạo giáo hội Công Giáo Việt Nam hôm nay không bao giờ chọn giải pháp thỏa hiệp với chính quyền, bởi trí tuệ được soi sáng bằng đức tin của các Cha không có chổ để dành cho niềm tin tà mị. Tôi tin vào lời tuyên bố mạnh mẽ của Đức Cha TGM Hà Nội với chính quyền rằng: "chúng tôi có quyền sử dụng những khả năng có thể để bảo vệ tài sản của chúng tôi". Vâng, ù Đức Cha không có trong tay lực lượng vũ trang hùng mạnh, giáo dân cũng chẳng được trang bị vũ khí cho dù thô sơ nhất như gậy gộc, giáo mác! Khả năng mà Đức Cha có được là lòng người và đức tin. Tuy nhiên, đó là những vũ khí có sức huỷ diệt bao liệt mà không một thứ vũ khí chiến tranh nào có thể đối đầu được. Trận đánh này, tôi mong sao không có những mệnh lệnh đình chiến bất ngờ trói tay vị tướng dũng mảnh trên chiến trường như ông.
Tôi càng tin tưởng hơn ở các vị lãnh đạo giáo hội công giáo Việt Nam hiện nay về quan điểm không thỏa hiệp khi gần đây trong cuộc trả lời phỏng vấn của đài RFA, cha Giám tĩnh DCCT Việt Nam Phạm Trung Thành không tỏ ra mặn mà với giải pháp nếu Vatican lại can thiệp cho vụ Thái Hà để đi đến kết cục như vụ Toà Khâm Sứ. Trong trận chiến khó khăn này, các Cha cùng với đàn chiên của mình phải dấn thân để bảo vệ quyền lợi chính đáng của giáo hội. Đồng thời cũng là cuộc đấu tranh cho công lý và hoà bình, quyền được sống của những người Việt Nam thấp cổ bé miệng trong gọng kiềm nghiệt ngã của cường quyền.
Rất mong mọi người bình tĩnh, sáng suốt, cảnh giác để tránh rơi vào mưu chước cám dỗ nhằm đi đến thỏa hiệp với những người cộng sản. Có lẽ đây là lúc xác quyết rõ ràng rằng, quyền lợi của những người cộng sản, đặc biệt là cộng sản Việt Nam không bao giờ có thể dung hòa với quyền lợi chính đáng của đức tin - công lý và hoà bình. Cầu xin Thiên Chúa ban phước lành và sức mạnh đến các Cha và những người đang sát cánh cùng các Cha trong những giờ phút khó khăn này.
Chúng tôi luôn hướng về các Cha và giáo hội. Cầu xin Thiên Chúa ban sự bình an đến các Cha và anh chị em.
Sài Gòn, ngày 20/9/2009 Hoa Lan
|