Luật yêu
thương đòi hỏi thông cảm và tha thứ
(Suy niệm của JKN)
Câu hỏi gợi ý:
1. Luật
Môsê - cũng là luật của Thiên Chúa - buộc phải
xử tử những kẻ ngoại tình bị bắt
quả tang. Đức Giêsu có tuân theo
luật ấy không? Tại sao?
2. Luật mới của
Đức Giêsu - luật yêu thương - đòi hỏi
những gì? Nếu không biết thông cảm và
tha thứ, mà chỉ thích phán xử và kết án, ta có
phải là kẻ giữ luật mới của Ngài không?
Suy tư gợi ý:
1. Các kinh sư Do Thái gài
bẫy Đức Giêsu
Các nhà lãnh
đạo Do Thái giáo muốn dùng trường hợp
người phụ nữ ngoại tình này để gài
bẫy Đức Giêsu hầu tìm ra cớ tố cáo Ngài.
Nếu Ngài tuyên bố không nên ném đá phụ
nữ này, thì Ngài đã không tuân luật Môsê. Môsê
viết: «Nếu một người đàn ông bị
bắt gặp đang nằm với một người
đàn bà có chồng, thì cả hai phải bị xử
tử» (Đnl 22,22; x. Lv 20,10). Mà Ngài đã không tuân luật Môsê, thì họ sẽ
tố cáo Ngài trước dân chúng, và dân chúng buộc
phải tẩy chay Ngài. Vì giữa
luật Môsê và Ngài, thì dân chúng phải tin vào luật Môsê
hơn. - Nếu Ngài tuyên bố phải
ném đá, thì họ sẽ tố cáo Ngài với chính
quyền Rôma, và Ngài sẽ bị chính quyền Rôma xét
xử, vì Ngài đã vi phạm luật Rôma. Theo luật Rôma,
người dân thuộc địa không có quyền lên án
giết ai cả (x. Ga 18,31). Nhưng cách giải quyết của Ngài chẳng
những giúp Ngài thoát cái bẫy này một cách tài tình, mà còn
làm ê mặt các nhà lãnh đạo tôn giáo, đồng
thời còn cho họ và cho chúng ta một bài học
để đời.
2. Tại sao Đức
Giêsu không tuân theo luật Môsê?
Luật Môsê là luật
của Thiên Chúa (x.2Mcb 7,11; Tv 1,2; Lc
2,23-24). Thời Cựu ước, dân Do Thái ai
nấy đều tin rằng đã là luật của Thiên
Chúa thì sẽ là luật muôn đời không bao giờ thay
đổi. Trong Kinh Thánh, có rất nhiều câu xác
định luật này là luật vĩnh viễn cho con
người (x. Xh 12,17.24; 27,21; 30,21; Lv 6,11.15; 7,34; Br 4,1;
v.v…), là luật chung cho cả địa cầu (x.1Sb 16,14;
2Sm 7,19; Tv 105,7). Và con người phải tuân giữ
luật, vì có như thế mới là tôn kính và yêu mến
Thiên Chúa (Đnl 17,19; Gs 22,5; Hc 2,16; 15,1).
Ai tuân giữ luật thì được hạnh phúc,
được sống đời đời (Tv 119,1.165; Cn 29,18; Kn 6,18). Ai không giữ luật
thì chính mình và cả con cháu ba bốn đời sẽ Thiên
Chúa bị nguyền rủa, trừng phạt (x.1Sb 15,13; Xh 34,7; Er 7,26; Gr 19,15).
Vậy, luật Môsê
buộc phải xử tử hình những kẻ phạm
tội ngoại tình, tại sao Đức Giêsu không tuân theo luật ấy mà lại tìm cách tha cho
người phụ nữ này? Đức Giêsu
không giữ luật? Có phải vì Ngài
không muốn vi phạm luật Rôma nên đành vi phạm
luật Môsê? Hay Ngài chỉ muốn tìm
cách nào thoát khỏi cái bẫy này? Hay Ngài
là một nhà làm luật mới?
3. Đức Giêsu
đến lập luật mới là luật yêu
thương và tha thứ
Nhiều người
tưởng rằng hễ đã là luật của Thiên Chúa
thì sẽ là thứ luật muôn đời không thay
đổi theo không gian và thời gian,
nghĩa là luật của Ngài phải được áp
dụng cho mọi dân tộc trong mọi thời
đại. Nhưng không phải như vậy! Thiên Chúa
lập luật cho con người chứ không phải cho
Ngài. Luật đó vì con người, nên phải phù hợp
với con người. Mà con người thì luôn luôn thay
đổi: trình độ tâm linh và sự hiểu biết
của con người luôn luôn tiến triển. Nên
để phù hợp với con người, luật Chúa
cũng phải thay đổi. Thật vậy, lịch sử
cứu độ cho thấy luật cũ của Môsê
đã được thay thế bằng luật mới
của Đức Giêsu: «Ngày nay, sự công chính của Thiên
Chúa đã được thể hiện mà không cần
đến Luật Môsê» (Rm 3,21; x. Ep 2,15;
Dt 7,18). Các tông đồ đã chính thức tuyên bố bãi
bỏ luật Môsê (x. Cv 15,28-29).
Con người thời
Cựu ước giống như nhân loại còn là trẻ
con. Khi ta còn là trẻ con, cha mẹ ta ra
luật cho ta, và bắt ta giữ. Nếu
ta không giữ thì bị đòn, nếu ta giữ thì
được khen thưởng. Động cơ
giữ luật của ta là sợ phạt và ham
thưởng. Nhưng khi lớn lên, ta không còn giữ
những luật đơn sơ ngày
xưa nữa, không giữ luật một cách nô lệ
nữa. Động cơ khiến ta giữ luật không
còn là sợ hãi hay ham thưởng nữa, mà là tình yêu
(đối với Thiên Chúa, với chân, thiện, mỹ,
với cha mẹ, với mọi người). Khi trưởng thành, ta biết điều nào là
đúng, là hợp lý, là phù hợp với tình yêu, và ta
biết ta phải hành động thế nào.
Thời
Đức Giêsu, nhân loại đã trưởng thành về
tâm linh hơn thời Môsê, nên Ngài đã khai mạc một
kỷ nguyên mới, với luật mới của Ngài.
Luật của Ngài chỉ có một khoản duy nhất:
«Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh
em hãy yêu thương nhau, như Thầy đã yêu
thương anh em» (Ga 13,34). Vì thế,
Ngài cũng như chúng ta, những kẻ theo
Ngài, không còn hành xử theo luật Môsê nữa, mà hành xử
theo sự thúc đẩy của tình yêu.
4. Luật yêu
thương đòi hỏi sự thông cảm và tha thứ
Tình yêu đòi hỏi
phải thông cảm và tha thứ… Thông cảm vì
bản thân ta cũng như mọi người khác
đều rất yếu đuối và bị lệ
thuộc rất nhiều vào hoàn cảnh. Kết
cuộc, con người «ai cũng phạm tội» (Rm 5,12): «Không ai là người công chính, dẫu
một người cũng không» (Rm 3,10; x.1Ga 1,10). Nếu
mình cũng phạm tội, mà mình lại kết án người khác, thì quả thật có chút
gì «vô liêm sỉ» ở trong đó.
Đức Giêsu tuy không
hề phạm tội (x.1Pr 2,22), nhưng
Ngài lại không lên án ai. Ngài đã từng chịu ma quỉ
cám dỗ, nên Ngài rất am hiểu sự yếu
đuối của con người. Vì thế, đứng
trước người phụ nữ này, Ngài hiểu
hết những tình huống đã dẫn chị ta
đến với cơn cám dỗ, và từ cơn cám
dỗ đến những hành vi tội lỗi. Ngài hoàn toàn thông cảm với chị. Ngài ghê
tởm những kẻ tuy cũng cảm thấy mình
yếu đuối như chị, cũng đã từng sa ngã khi gặp cám dỗ như chị,
nhưng lại vẫn muốn kết án chị.
Dường như kết án chị,
họ mới thoả mãn niềm kiêu hãnh phát
xuất từ một ảo tưởng rằng họ vô
tội. Họ thích sống trong ảo tưởng đó,
và muốn củng cố ảo tưởng đó bằng
cách kết án người khác. Họ
nghĩ càng kết án thì càng chứng
tỏ mình trong sạch, vô tội.
Đức
Giêsu thấy ác tâm của họ, Ngài kêu gọi lương
tâm họ, đánh thức tính liêm sỉ trong lòng họ.
Ngài bảo họ: «Ai trong các ông sạch tội, thì cứ
việc lấy đá mà ném trước đi». Ngài biết
đã là con người yếu đuối, nếu không có
ơn siêu nhiên giúp, họ không thể nào tránh
được tội lỗi. Lời nói
của Ngài buộc họ phải tự xét lại chính
mình. Và một khi đã tự xét mình
một cách thành thật, chắc chắn ai cũng thấy
ít nhiều tội lỗi của mình. Ngài đã cho
họ một kinh nghiệm tâm linh: hãy thông cảm với
tội lỗi của kẻ khác, vì chính bản thân mình
cũng có tội.
Một khi
đã thông cảm với tội lỗi người khác,
thì chỉ còn biết tha thứ, bỏ qua, rồi lại
tiếp tục yêu thương, tôn trọng họ.
CẦU NGUYỆN
Lạy Cha, con cảm
thấy mình rất yếu đuối. Nhiều khi con
đã phạm tội, và con đã từng phải xấu
hổ vì tội của con. Nhưng lạ thay, khi thấy
tha nhân chung quanh con phạm tội,
nhiều khi con lại mạnh mẽ lên tiếng kết án
họ. Khi con phạm tội, con muốn Cha và tha nhân thông
cảm và tha thứ cho con. Nhưng khi
người khác phạm tội, con lại không muốn
thông cảm và tha thứ cho họ. Tại sao con
lại mâu thuẫn như vậy? Con là như vậy sao?
Trái tim con quả là bằng đá. Xin Cha
hãy sửa dạy con. Cho con một trái tim
bằng thịt thật sự, biết yêu thương,
thông cảm với những yếu đuối của
mọi người, và sẵn sàng tha thứ tất cả.
|