Đức Giêsu bị cám dỗ
– Lm. Giuse Phạm Thanh Liêm
Đức
Giêsu bị cám dỗ sau một thời gian dài không ăn trong hoang địa. Có lẽ sau khi Ngài
chịu phép rửa ở sông Jordan với Yoan Tẩy
Giả, Đức Giêsu đã ăn chay cầu nguyện
để biết Thiên Chúa muốn Ngài làm gì, và phải làm
như thế nào trong những tháng ngày sắp tới. Sau thời gian này, Đức Giêsu đã đi rao
giảng, khởi đầu một giai đoạn mới
trong đời Ngài.
Đức Giêsu là người. Ngài không biết tất
cả. Ngài phải tìm ý Thiên Chúa liên
lỉ qua cầu nguyện, bằng việc nhận
định những gì xảy tới cho Ngài trong
đời sống thường ngày (Lc.22, 42; Ga.4, 34). Ngài cầu nguyện để biết phải làm
gì, phải chọn ai (Lc.6, 12-13). Trong cuộc sống,
có lúc Ngài biết nhưng lúc khác Ngài lại xao xuyến dao
động: Ngài đã loan báo cho các tông đồ rằng
Ngài sẽ bị bắt bị giết và sau ba ngày Ngài
sẽ sống lại (Lc.9, 22. 44-45;18,
31-34) nhưng ở trên thập giá Ngài lại bị cám
dỗ Thiên Chúa bỏ Ngài: “Lạy Cha, lạy Cha, sao Cha
nỡ bỏ con” (Mc.15, 34).
Đức Giêsu là người. Ngài còn bị cám dỗ
như tất cả mọi người. Tin Mừng hôm nay cho thấy Đức Giêsu bị
cám dỗ biến đá thành bánh (Lc.4, 3), bị cám dỗ có
quyền hành (Lc.4, 6-7), bị cám dỗ nghi ngờ tình yêu
Thiên Chúa (Lc.4, 9-10). “Đoạn
trường ai có qua cầu mới hay”. Ai
đã có kinh nghiệm đói, mới biết những cám
dỗ này mãnh liệt như thế nào. Ai có kinh
nghiệm về nghèo, mới thấy tiền bạc thu hút con người đến độ
nào. Khi đói, người ta mong có đủ cơm ăn;
khi có đủ cơm ăn áo mặc,
người ta mong muốn có nhiều để bảo
đảm tương lai và còn muốn ăn ngon mặc
đẹp. Đây là những cám dỗ mà ai
cũng gặp. Đức Giêsu một
khi đã chia sẻ thân phận con người nên Ngài
cũng bị cám dỗ về ăn, tuy nhiên Ngài không
thể biến đá thành bánh như Ngài muốn, nếu
không, Ngài không còn là người trọn vẹn nữa.
Nhập thể, là chấp nhận giới
hạn của con người.
Con
người thấy mình có những khuynh chiều của
thân xác và cũng có lý trí để nhận biết
điều tốt và phải làm. Con
người có những khuynh chiều thân xác như thèm
ăn, đòi thỏa mãn thân xác, muốn được
đề cao và quy tất cả về mình. Những khuynh chiều này cũng thuộc về
tôi nhưng không hoàn toàn thuộc về tôi. Tôi có những nhu cầu thân xác, có những khuynh
chiều thân xác, nhưng cũng không phải chỉ có
vậy. Tôi còn cảm nhận nơi tôi
có ao ước cái gì cao hơn, tươi đẹp
hơn, tuyệt hơn. Tôi là thực
tại gồm cả khuynh chiều thân xác cũng như lý
trí hướng thiện. Khuynh chiều
xấu có nơi tôi, nhưng nó chưa là tôi hoàn toàn; chỉ
khi nào tôi đồng tình, chỉ khi nào tôi ưng thuận,
nó mới hoàn toàn là tôi. Có nhiều lúc tôi ưng
thuận với những khuynh chiều bất chính nơi
tôi, và như vậy, tôi làm tôi thành xấu qua chính hành vi ưng thuận của tôi.
Đức
Giêsu, theo ngôn từ của thư gởi tín hữu Do Thái,
không bao giờ ưng thuận những điều sai
quấy cho dù Ngài bị cám dỗ như tất cả bao
người khác: “Ngài nên giống chúng ta mọi đàng
trừ tội” (Dt.4, 15; 2, 17). Ngài bị cám
dỗ như bao người, như mỗi người
chúng ta, nhưng không bao giờ Ngài phạm tội, không bao
giờ Ngài ưng thuận với những gì bất chính,
với những khuynh chiều bất chính nơi thân xác
Ngài. Đức Giêsu là người hoàn toàn, Ngài
chịu thử thách trăm bề, bị cám dỗ như
bất cứ ai trên đời, nhưng Ngài có một
điều khác con người: Ngài không phạm tội.
Đồng tình hay không đối với những khuynh
chiều bất chính nơi mình, là hành vi
tự do của mỗi người; đồng tình
với những khuynh chiều xấu, là phạm tội.
Phạm tội hay không, là tùy tự do của mỗi
người, là do con người xử dụng tự do
Thiên Chúa ban cho như thế nào. Phạm tội hay không, là
tùy tự do con người, nó không thuộc bản chất
con người.
Theo
niềm tin Kitô hữu, có hai người không bao giờ dùng
tự do Thiên Chúa ban để chống lại Thiên Chúa,
không bao giờ hai vị này thuận theo những khuynh
chiều bất chính nơi họ, đó là Đức Giêsu
và Đức Maria. Đức Maria vô nhiễm
nguyên tội và không phạm tội “riêng”. Mẹ là người tuyệt vời, nên đã
được Thiên Chúa cho hưởng hạnh phúc trọn
vẹn và vĩnh cửu với Ngài. Điều này
được diễn tả qua tín điều:
Đức Maria lên trời cả hồn lẫn xác. Đức Giêsu đã không bao giờ thuận tình
với bất cứ cám dỗ làm điều xấu nào.
Ngài thuộc trọn về Thiên Chúa đến độ
người ta nói Ngài là con Thiên Chúa, Ngài là Thiên Chúa nhập
thể.
Tin vào Đức Giêsu là tin vào Thiên Chúa. Thiên Chúa đã sinh ra
Đức Giêsu, đã làm Đức Giêsu thuộc về
Thiên Chúa hoàn toàn. Đức Giêsu đã
thuộc về Thiên Chúa với thân xác của mình, cho dù
người ta đã hủy hoại thân xác Ngài, nhưng
không thể hủy hoại được Ngài. Thân xác Đức Giêsu là thân xác thánh ngang qua chính
cuộc sống của Ngài. Mỗi con người
đều được gọi để thành thánh,
để thuộc về Thiên Chúa, trở nên người
thành toàn, người tuyệt vời qua
những chọn lựa sống của mình. Hơn bất
cứ thời điểm nào, mùa chay giúp các Kitô hữu nhìn
lại con người của mình với những khuynh
chiều thân xác và tinh thần, để rồi nhận ra
lời mời gọi nên thánh trong tất cả mọi hành
vi của đời sống mình.
Câu
hỏi gợi ý chia sẻ
1. Theo bạn, làm sao để
dễ vượt thắng cám dỗ?
2. Bạn có nghĩ Đức
Giêsu bị cám dỗ thật không? Tại sao bạn có quan
điểm như vậy?
|