HIỆP SỐNG
TIN MỪNG
LỄ GIÁNG
SINH ABC
BAN NGÀY (Ga 1,1-18)
ÁNH SÁNG ĐÃ
ĐẾN CHIẾU SOI CHO MỌI NGƯỜI TRONG
TRẦN THẾ
I. HỌC
LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Ga 1, 1-18
1 Lúc
khởi đầu đã có Ngôi Lời. Ngôi Lời vẫn
hướng về Thiên Chúa, và Ngôi Lời là Thiên Chúa. 2 Lúc khởi đầu,
Người vẫn hướng về Thiên Chúa. 3 Nhờ Ngôi Lời, vạn
vật được tạo thành, và không có
Người, thì chẳng có gì được tạo thành. Điều
đã được tạo thành 4 ở nơi Người là sự sống, và
sự sống là ánh sáng cho nhân loại. 5 Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối
đã không diệt được ánh sáng. 6 Có một người
được Thiên Chúa sai đến, tên là Gio-an. 7 Ông đến để làm chứng, và làm
chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ
ông mà tin. 8 Ông không
phải là ánh sáng, nhưng ông đến để làm
chứng về ánh sáng. 9
Ngôi Lời là ánh sáng thật, ánh sáng đến thế
gian và chiếu soi mọi người. 10 Người ở giữa thế gian,và thế
gian đã nhờ Người mà có, nhưng lại không
nhận biết Người. 11 Người đã đến nhà mình, nhưng
người nhà chẳng chịu đón nhận. 12 Còn những ai đón nhận,
tức là những ai tin vào danh Người, thì Người
cho họ quyền trở nên con Thiên Chúa. 13 Họ được sinh
ra, không phải do khí huyết, cũng chẳng do
ước muốn của nhục thể, hoặc do
ước muốn của người đàn ông, nhưng
do bởi Thiên Chúa. 14 Ngôi
Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ
giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy
vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho
Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và
sự thật. 15 Ông
Gio-an làm chứng về Người, ông tuyên bố: “Đây là Đấng mà tôi đã
nói: Người đến sau tôi, nhưng trổi
hơn tôi, vì có trước tôi”. 16 Từ nguồn sung mãn của Người, tất
cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến
ơn khác. 17 Quả
thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua
ông Mô-sê,còn ân sủng và sự thật, thì nhờ
Đức Giê-su Ki-tô mà có. 18 Thiên
Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả; nhưng Con
Một vốn là Thiên Chúa và là Đấng hằng ở
nơi cung lòng Chúa Cha, chính Người đã tỏ cho chúng
ta biết.
2. Ý CHÍNH:
Tin Mừng lễ
Ban Ngày mừng Chúa Giáng Sinh chính là
Lời tựa của sách Tin Mừng theo thánh Gio-an (1,1-18). Nội dung bài Tin Mừng
gồm hai điều như sau:
Một là
trình bày Đức Giê-su chính là Ngôi Lời của
Thiên Chúa, là Sự Sống và là Ánh Sáng chiếu soi cho trần
gian (1,1-13).
Hai là Người
đến để ban ân sủng cứu độ và
mặc khải sự thật về Thiên Chúa cho
nhân loại (1,14.16-18).
II.
SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Ngôi
Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ
giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy
vinh quang của Người, vinh quang mà Chúa Cha ban cho
Người, là Con Một đầy tràn ân sủng và
sự thật”. (Ga
1,14).
2. CÂU CHUYỆN VÀ SUY
NIỆM:
1) GIÁNG SINH LÀ
LỄ HỘI VUI MỪNG CHUNG CỦA TOÀN THỂ NHÂN
LOẠI:
- Hai em học sinh nói chuyện với
nhau, một em hỏi bạn: “Bạn có biết lễ gì mà
hầu hết mọi người trên thế giới đều
biết và chia sẻ niềm vui cho nhau không?”
Người bạn kia ấp úng trả
lời: “Đó là lễ mừng Chúa Giáng Sinh của đạo Công giáo đấy”.
- Niềm tự hào của em bé đó cũng có thể
là niềm tự hào của mọi tín hữu chúng
ta. Lễ Giáng Sinh là một lễ hội chung của mọi
người trên trái đất nầy. Nhưng bên cạnh
những vẻ hào nhoáng vui mừng của ngày lễ, điều
mà chúng ta phải tự hỏi, nhất là đối với
các tín hữu chúng ta, là có mấy ai trong chúng ta
đã hiểu và sống đúng ý nghĩa của mầu
nhiệm lễ Giáng Sinh hay không?
2) GIÁNG SINH
MỜI GỌI CHIA SẺ TÌNH NGƯỜI:
- Hôm ấy, vào đêm vọng Giáng Sinh,
trong một trường giáo dục trẻ em tàn tật ở
Mỹ, người ta cho các trẻ em diễn một hoạt
cảnh Giáng Sinh, trước sự hiện diện của
phụ huynh và ân nhân.
Vở kịch có ba màn. Màn đầu diễn
ra ở Nagiaret, với sắc lệnh của Hoàng đế
Xê-sa-rê Au-gút-tô. Màn hai diễn lại cảnh Thánh Giu-se
và Mẹ Ma-ri-a vào quán trọ, bị chủ quán xua đuổi.
Màn ba là cảnh Chúa Giáng Sinh trong
hang lừa máng cỏ.
Ban giám đốc và các phụ huynh khá lo âu, sợ các em diễn xuất vụng về.
Nhưng màn đầu diễn ra tốt đẹp. Qua màn
hai, người ta thấy Giu-se và Ma-ri-a đến gõ cửa
các quán trọ. Nhìn thấy ông Giu-se áo quần nghèo khó,
còn Ma-ri-a lại đang bụng mang dạ chửa, các
chủ quán đã giơ tay xua đuổi lia lịa
với lời từ chối: “Không có chỗ,
không có chỗ ! “ Hai vợ chồng lên tiếng năn nỉ
vì trời đêm giá lạnh. Chủ quán tỏ
vẻ lưỡng lự, những rồi sau đó
chỉ vào hàng chữ trên quán: “Không còn chỗ”. Cảnh
van xin và từ chối lại diễn ra. Nhưng khi thay
vì nói: “quán đã hết chỗ” theo
kịch bản, thì em đóng vai chủ quán đã
nghẹn ngào không nói nên lời. Em đưa tay ra giật
tấm bảng có ghi hàng chữ “Không còn chỗ”
xuống, và nói trong nước mắt: “Con xin nhường
phòng con cho hai người !”.
Trước cảnh xảy ra bất
ngờ đó, giáo viên đạo diễn tỏ vẻ lúng
túng và cho ngưng vở diễn vì đã ra
ngoài kịch bản. Nhưng hầu như toàn thể
khán giả hiện diện đều cảm xúc ra mặt,
trước vẻ hồn nhiên trong sáng của em bé
diễn viên tốt bụng. Cử chỉ, ngôn ngữ và
cung cách của em nói cho mọi người hay về ý
nghĩa thực sự của Lễ Giáng Sinh: Giáng Sinh
là lễ của tình thương chia sẻ.
- Có lẽ nhiều người chúng ta, cách nầy
hay cách khác, cũng đã có lần đóng vai chủ
quán năm xưa khi chúng ta xua đuổi những kẻ
nghèo hèn đến nhà ăn xin. Có lẽ nhiều
lần chúng ta cũng đã treo tấm bảng: “Không
còn chỗ” của chủ quán năm xưa qua
thái độ giả điếc làm ngơ, trước
những nhu cầu của tha nhân. Ước gì khi nghe câu Lời
Chúa: “Bà Ma-ri-a đã bọc con trẻ trong khăn vải
và đặt nằm trong máng cỏ”, chúng ta quyết tâm sẽ
không bao giờ xua đuổi Chúa ra khỏi lòng chúng ta, ra khỏi
gia đình chúng ta.
3) GIÁNG SINH ĐÒI
CẢM THÔNG “VUI VỚI NGƯỜI VUI, KHÓC
VỚI NGƯỜI KHÓC”:
- Trong một gian hàng bán quà Giáng
Sinh, một cậu bé 5 tuổi đang cầm trên tay một
con búp bê rất xinh. Người bán hàng nói
với cậu rằng: “Chắc cháu không đủ
tiền mua con búp bê đắt tiền này
đâu ?”. Nhưng cậu bé vẫn tiếp tục cầm
con búp bê xinh đẹp trên tay.
Bấy giờ một
người đàn ông bước đến
gần hỏi xem cậu bé mua con búp bê làm gì ?
Cậu đáp: “Đây là con búp bê mà em gái cháu rất
thích. Nó luôn tin rằng năm nay thế nào ông già No-en
cũng sẽ mang đến tặng nó một búp
bê xinh đẹp trong đêm Giáng Sinh”. Khi được
hỏi em gái đang ở đâu, cậu bé trả
lời: “Em cháu mới được về
với Chúa rồi và mẹ cháu cũng sắp sửa
đi theo em gái cháu”. Cháu yêu mẹ nhiều lắm và ước
mong mẹ đừng đi, nhưng bố cháu bảo
rằng mẹ cháu bệnh nặng sắp phải
theo em cháu rồi”.
Lựa lúc cậu bé không để ý, người
đàn ông cho tay vào túi quần lôi ra một
ít tiền lẻ. Ông nói với cậu: “Cháu
đã có bao nhiêu tiền rồi ? Để ta giúp
cháu đếm lại lần nữa xem sao nhé”. Sau
khi đếm xong số tiền trong đó có thêm số
tiền người đàn ông kín đáo cho vào,
cậu bé vui vẻ nói: “Cảm ơn Chúa đã cho cháu có
đủ tiền mua búp bê rồi. Cháu đã cầu
xin Chúa cho cháu để dành đủ tiền mua búp bê tặng
em gái dịp lễ Giáng Sinh và Chúa đã nhậm
lời”.
Người đàn ông chợt
nhớ lại bản tin ông đã đọc trên tờ
báo vào chiều hôm trước: “Một chiếc xe tải
đi quá tốc độ đâm vào xe hơi
cùng chiều, làm một bé gái thiệt mạng và mẹ
em cũng bị chấn thương sọ não khó
lòng qua khỏi”. Hôm sau, báo lại đưa tin, người
phụ nữ trẻ trong tai nạn hôm trước đã
chết. Chiều hôm đó, người đàn ông theo
địa chỉ trên báo đã đến nhà
thăm. Ông ta thấy hai quan tài với di ảnh của
hai mẹ con mới qua đời. Đứa
con trai đứng gần quan tài chính là cậu
bé ông mới gặp chiều hôm
trước. Ông cũng thấy một con búp bê xinh
xắn nằm trên quan tài của cô bé
gái.
- Khi biết đón nhận Hài Nhi Giê-su vào lòng,
chúng ta sẽ dễ dàng cảm thông với tha nhân
để chia sẻ niềm vui nỗi buồn với họ,
giống như người đàn ông trong câu
chuyện trên. Chúng ta sẽ sẵn sàng trao tặng
người khác một nụ cười, một
cái bắt tay thân ái, một cử chỉ thân thiện,…
chúng ta sẽ dễ dàng giúp đỡ người
nghèo vượt qua hoàn cảnh khó khăn
với hết khả năng Chúa ban. Trong mùa
Giáng Sinh năm nay chúng ta sẽ làm gì
để thi hành sứ điệp của Chúa
là viếng thăm chia sẻ tình người như
lời thánh Phao-lô: “Vui với người
vui, khóc với người khóc” (Rm 12,15).
4) GIÁNG
SINH NGÀY LỄ CỦA HÒA BÌNH:
- Vào ngày lễ vọng Giáng sinh năm
1914, những quân lính Đức và Anh đối đầu
với nhau, tại các hào chứa đầy bùn lầy và
chuột cống. Tại các hào của quân Anh, những lá
thư và tấm thiệp được gửi đến
từ gia đình, và anh em binh lính khá vui vẻ. Đến nửa
đêm, một số người trong bọn họ bắt
đầu ca hát. Thế rồi đột nhiên, một
người lính gác la lên một cách đầy phấn
khích: “Anh em hãy lắng nghe đi!”. Họ lắng nghe, và nhận
thấy những quân lính Đức cũng đang ca hát. Một
lúc sau, hai người lính can đảm, do mỗi phe cử
một người, đến gặp nhau tại bãi đất
trống. Thêm nhiều quân lính khác đi theo họ. Theo quan
điểm quân đội, điều này không có ý nghĩa
gì cả. Với tư cách là những người lính,
người ta cho rằng họ đến đánh nhau.
Đột nhiên ngừng lại và trở nên bạn bè không
tạo nên ý nghĩa. Nhưng trong đêm hôm đó, có sức
mạnh còn lớn lao hơn cả quân đội tại
nơi chiến trường.
Khi ngày lễ Giáng sinh bắt đầu
ló rạng, với gương mặt tươi cười,
các binh lính hai bên vui vẻ đi dạo chung quanh khu
vực đang có chiến tranh, nhưng người
ta không nhìn thấy một dấu vết nào của sự hận
thù. Họ trao đổi với nhau lương thực,
đồ kỷ niệm và thuốc lá. Khoảng giữa
trưa, khi tình thân thiện gia tăng thêm, thì người
ta tổ chức một trận bóng đá giữa hai
phe. Nhưng trận đấu này không kéo dài lâu. Tin hai bên
hòa hoãn này đã lan tới tai các vị tướng
trên cao, và họ đã ban những mệnh lệnh gay gắt
phải cấp thời chấm dứt mọi chuyện.
Các sĩ quan đã dồn binh lính trở lại xuống
hào. Tất cả mọi chuyện đều kết thúc. Sau
lễ Giáng Sinh, cuộc giao chiến giữa hai bên
lại tiếp tục như trước.
Chúa đến đem bình an cho
nhân loại như lời các thiên thần
đã ca hát trong đêm Chúa Giáng Sinh: “Vinh
danh Thiên Chúa trên trời. Bình an dưới
thế cho loài người Chúa thương” (Lc
2,14).
- Mỗi người chúng ta tuy
không thể làm được những việc
xây dựng hòa bình trên bình diện quốc
tế, nhưng chúng ta vẫn có thể ăn
ở thuận hòa với những
người chung quanh như kinh Tám Mối Phúc:
“Phúc cho ai ăn ở thuận hòa, vì
họ sẽ được gọi là con Thiên
Chúa”. Vậy trong Mùa Giáng Sinh năm nay mỗi
chúng ta có thể làm gì để làm
hòa với những người đang
có ác cảm với chúng ta thể hiện
qua hành động nói hành nói xấu và
gây thiệt hại cho chúng ta ?
3.
LỜI CẦU:
LẠY
CHÚA. xin cho chúng con
trở thành những ông già No-en đầy
lòng nhân ái, luôn sẵn sàng cho đi một
nụ cười thân ái, một lời
động viên an ủi, một món quà chứa
đựng tình người. Xin cho chúng con
biết đến vói những người
bất bạnh để chia sẻ tình thương
cho họ. Ước gì niềm vui trong ngày
mừng Chúa Giáng Sinh không dừng lại
ở việc trao tặng của cải vật
chất bên ngoài, nhưng ở tình
người được nhân lên mãi,
được nối kết trở thành
vòng tay lớn, xây dựng thế giới chúng
con đang sống ngày một an bình thịnh
vượng và đầy tràn niềm vui
của Chúa.
X)
HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM
LỜI CHÚNG CON
LM ĐAN VINH - HHTM
|