Hãy đi
nói tiên tri cho dân Ta
(Suy niệm của Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ)
"Hãy đi". Chúa phán cùng Amos: "Hãy đi nói tiên
tri cho dân Ta" (Am 7, 15); "Chúa Giêsu gọi mười hai
tông đồ và sai từng hai người đi" (Mc 6,
7). Chúa gọi Amos, Chúa sai các tông đồ, Chúa cũng
gọi mỗi người chúng ta. Hết thảy mọi
tín hữu, ngoài ơn gọi làm con cái Chúa, còn có ơn
gọi làm ngôn sứ, và rao giảng Tin Mừng nữa.
Chúa
chọn Amos và sai đi
Amos là người được Thiên Chúa chọn
gọi và sai đi, khi ông chăn bò, Chúa túm lấy ông, Chúa
lôi ông đi. Dù không được đón tiếp, ông
vẫn mạnh mẽ rao giảng chống lại sự
bất công, nhất là tố cáo nhà vua và các kỳ mục
đã xúc phạm đến Thiên Chúa khiến cho hành vi
phụng tự của họ trở nên vô ích. Vì thế
Amasia đuổi Amos khỏi vương quốc Israel:
"Hỡi tiên tri, người hãy trốn sang đất
Giuđa, sinh sống và nói tiên tri ở đó. Chớ
tiếp tục nói tiên tri ở Bêthel, vì đó là thánh
điện của vua và là đền thờ của
vương quốc" (Am 7, 12-13). Nhưng Amos vẫn
tiếp tục nhiệm vụ ngôn sứ của mình.
Dẫu biết rằng, việc phụng sự Thiên Chúa
nơi Đền thờ và trong cung thánh là việc dành riêng
cho chi tộc Lêvi. Amos không chỉ trích điều Môisê
thiết lập. Ông tự đặt mình vào vị trí chính
xác: "Tôi không phải là tiên tri, cũng không phải con
của tiên tri. Tôi là một người chăn bò và chuyên
đi hái lá xung" (Am 7,14). Thiên Chúa đã chọn ông từ
nơi khác đến và trao cho ông sứ mạng này. Ông
đến rao giảng điều Thiên Chúa phán chứ không
rao giảng những gì con người muốn nghe. Đây
chính sứ mạng của Giáo hội, Giáo hội không rao
giảng điều các kẻ quyền thế muốn nghe.
Tiêu chuẩn của các tông đồ là sự thật và
công lý, cả khi chống lại sự đồng tình của
con người và quyền bính trần gian. Cộng đoàn
Giáo hội sơ khai cũng gặp những khó khăn
tương tự như sự xuất hiện của
thánh Phaolô, "hoán cải trong giây lát".
Amasia yêu cầu Amos rời khỏi vương quốc
thuộc chi tộc phía Bắc đi đến đất
Giuđa, vì ông không muốn nghe, Amos trả lời: "Khi
tôi đang đi theo đàn chiên, thì Chúa dẫn tôi đi và
nói cùng tôi rằng: "Ngươi hãy đi nói tiên tri cho dân
Israel của Ta" (Am 7, 15). Sứ mạng của Amos là
phổ quát, Chúa sai đi nói tiên tri cho cả 12 chi tộc
chứ không riêng một chi tộc nào.
Chúa Giêsu
sai các môn đệ
"Như Cha đã sai Thầy, thì Thầy cũng sai các
con" (Ga 20, 21). Đến lượt Chúa Con cũng sai
Giáo hội đi đến tận cùng trái đất.
Đây là sứ điệp phát xuất từ Thiên Chúa
gửi đến hết mọi người, ngõ hầu
con người được cứu chuộc và trở
nên con cái Thiên Chúa.
Các tông đồ là những người bình
thường được Chúa chọn, gọi và sai
từng hai người đi, sau khi dạy các ông cầu
nguyện, Người ban cho các ông quyền trên các thần
ô uế là những thần có lần làm các ông bất
lực! Dù là ai đi chăng nữa, gặp sự gì
vượt quá khả năng, cần có sự trợ giúp
từ Trời Cao. Chúa Giêsu tin tưởng và dạy dỗ
các ông để các ông mang Tin Mừng đến tận cùng
thế giới.
Thế là sáng kiến của Chúa Giêsu được
thể hiện, mười hai ông được sai đi.
Tông Đồ nghĩa là "được sai đi".
Sự kiện Chúa Giêsu mời gọi các môn đệ
cộng tác trực tiếp vào sứ mệnh của
Người, thể hiện khía cạnh yêu thương
của Chúa. Chúa không chê sự trợ giúp của con
người vào công trình của Chúa. Người biết rõ
giới hạn cũng như yếu đuối của
họ nhưng không khinh rể họ, trái lại còn ban cho
họ phẩm giá là những người được
Chúa sai đi.
Chúa sai họ đi kèm theo các chỉ thị. Thứ
nhất là tinh thần không dính bén tới tiền bạc và
các tiện nghi vật chất. Ra đi với hai bàn tay
trắng để họ chỉ còn cậy dựa vào chính
Chúa. Chỉ có Thiên Chúa mới hoán cải được
lòng người. Người cũng báo cho họ biết
không phải nơi nào họ cũng được
tiếp đón, đôi khi bị khước từ và
cũng có thể bị bách hại. Nhưng họ phải
luôn luôn nói nhân danh Chúa Giêsu và rao giảng Nước Thiên
Chúa mà không lo chuyện thành công.
Cử chỉ rũ bụi chân diễn tả sự
không dính bén luân lý và vật chất, như để nói
rằng chúng tôi đã loan báo nhưng các bạn đã từ
chối, và chúng tôi không muốn gì cho các bạn cả. Sau
hết, cùng với việc rao giảng là chữa lành
bệnh tật theo gương Chúa Giêsu để biểu
lộ lòng lành của Người với các cử chỉ
bác ái, phục vụ và sự tận hiến.
Chúa
tiếp tục sai chúng ta
"Hãy đi!" Mệnh lệnh Chúa truyền cho Amos
vẫn còn rất thời sự với chúng ta. Nếu
như tiên tri Amos lúc ấy thoái thác, thì ngày hôm nay một tâm
thức khá phổ biến cổ võ cho thái độ
muốn rút lui trước những khó khăn vẫn
tồn tại. Điều kiện đầu tiên
để "ra đi" là vun trồng một tinh
thần cầu nguyện sâu xa, được nuôi
dưỡng hằng ngày bởi việc lắng nghe Lời
Chúa.
Ở thời chúng ta, vẫn có những người nam
nữ được Thiên Chúa chọn, túm lấy, khi
họ đang đối mặt với những lo lắng
hằng ngày. Họ đang ở trong giáo xứ, chủng
viện, tu viện, hay trên cánh đồng truyền giáo.
Khuôn mẫu của họ là Đức Kitô, Đấng
đầu tiên chấp nhận con đường thánh ý
Chúa Cha vạch ra và cam kết trung thành với sứ
mạng cho đến chết và Phục sinh.
Chúng ta không dựa vào sức con người hay tìm
kiếm thành công, mà phải dựa vào chính Thiên Chúa. Vì là
tạo vật của Thiên Chúa, nhận lãnh mọi sự
từ Thiên Chúa. Chúng ta không thể làm những gì chúng ta
muốn. Chúng ta có nghĩa vụ phải làm những gì Thiên
Chúa muốn. Vì tất cả là hồng ân mời gọi ta
thưa: "Lạy Chúa, con đây". Đừng bao
giờ phản đối hay từ chối lời mời
gọi của Chúa, "Chính Chúa đã chọn tôi".
Thiên Chúa "đã chọn chúng ta trong Người
trước khi tạo dựng thế gian, để chúng
ta được nên thánh thiện và tinh tuyền
trước mặt Ngài trong tình yêu thương. Chiếu
theo thánh ý Ngài, Ngài đã tiền định cho ta
được phúc làm con nhờ Đức Giêsu Kitô,
để chúng ta ca tụng vinh quang ân sủng của
Ngài" (Ep 1, 4). Đây là kế hoạch tình yêu nhiệm
mầu của Thiên Chúa dành cho chúng ta.
Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ trợ giúp chúng con quảng
đại đáp trả lại lời mời gọi
của Chúa để loan báo Tin Mừng cứu độ
của Chúa bằng lời nói và trước hết
bằng cuộc sống hằng ngày của chúng con. Amen.
|