Sống
không thành kiến
Người ta, ai cũng yêu mến quê hương, yêu
mến nơi sinh trưởng, nơi chôn nhau cắt
rốn của mình. Nhưng tình cảm người
đồng hương dành cho mình thì khác, đôi khi phải
chấp nhận chân lý bất hủ của Chúa Giêsu trong bài
Phúc âm hôm nay là "không một ngôn sứ nào được
chấp nhận tại quê hương mình". Đây
cũng là một quan niệm cố hữu bình dân:
"Bụt nhà không thiêng". Chúa Giêsu đã tuyên bố chân
lý bất hủ này về chính bản thân Ngài tại quê
hương Nagiareth của Ngài. Chúng ta hãy xem xét và sửa
đổi quan niệm sai lệch để vui lòng tiến
bước trong đường lối và ân sủng
của Thiên Chúa.
Người ta thường dễ mắc phải sai
lầm do thành kiến, do cái nhìn bề ngoài của mình nên
dễ rơi vào lối suy nghĩ coi thường
người khác "Bụt nhà không thiêng". Điều
này dẫn đến những lời nói, thái độ và
hành động lệch lạc gây ảnh hưởng không
tốt cho cuộc sống. Thật thế, Phúc âm hôm nay
kể lại, Chúa Giêsu trở về quê hương Nagiareth
của mình, trong tư cách là một ngôn sứ, là một
bậc thầy. Ngài trở về lần này có các môn
đệ tháp tùng. Vào ngày Sabat, Ngài vào hội
đường đọc sách Thánh và công bố giáo lý
của mình. Dân làng ngạc nhiên. Họ bảo nhau:
"Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta
được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông
ta làm được những phép lạ như thế,
nghĩa là gì? Ông ta không phải là bác thợ, con bà Maria, và
anh em của các ông Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em
của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta
sao?" Và họ vấp ngã vì Người. (Mc 6, 2-3).
Người dân làng Nagiareth ngạc nhiên, vì họ thấy
Ngài không đi học ở trường lớp nào mà sao
lại có những lời lẽ khôn ngoan, cao siêu, mới
lạ. Mặt khác, biết quá rõ về thân thế và lý
lịch của Đức Giêsu, biết quá rõ họ hàng
của Ngài nên họ không thể nào để cho khôn ngoan và
quyền năng của Ngài lay chuyển họ. Họ
thấy Ngài chỉ là con bà Maria và ông Giuse thợ mộc,
bản thân Ngài cũng chỉ là một anh "thợ
mộc con", mà sao có thể giỏi như thế?
một người bình thường nếu không muốn
nói là dân quê, dốt nát, nghèo hèn,...Càng nghĩ đến thân
thế, nguồn gốc, địa vị xã hội và
họ hàng Ngài, họ càng thấy khó chịu, nên họ có
vẻ châm biếm khi gọi Ngài là thợ mộc. Một
người như vậy mà có thể là ngôn sứ, là
Đấng Mêsia ư? Trăm lần không, ngàn lần không
và họ đã bị vấp phạm, bị chạm tự
ái. Họ không thể công nhận một người
như thế làm ngôn sứ, làm Đấng Mêsia của
họ, cho dù Ngài ăn nói giỏi hay làm được phép
lạ cũng thế. Từ đó, sự hiện diện
của Ngài khiến họ không thể chịu nổi.
Họ không thể ngờ được giữa bụi
đất lại có kim cương, họ không thể
hiểu được nơi Chúa có hai bản tính, họ
không thể nhận ra yếu tố Thiên Chúa và con
người, hữu hạn và vĩnh cửu, trời và
đất, hạnh phúc và đau khổ giao hòa lại trong
một thực tại duy nhất, là nơi con người
Chúa Giêsu. Đó là điều làm cho họ vấp phạm,
họ khinh thường Chúa và không thiết nghe lời chân
lý của Ngài.
Cái nhìn thiên kiến làm cho họ lệch lạc. Theo
họ, Đấng Thiên Sai, phải xuất thân từ dòng
dõi Vua Chúa chẳng hạn như Vua Đavit, sống trong
cung điện hay trong hàng tư tế chính hiệu hay
phải là thuộc người có đầy quyền uy
thế lực nổi tiếng. Thế nhưng rõ ràng
trước mắt họ đây là một tên thợ
mộc Giêsu "không có gì hay" chỉ là người
thuộc giới nghèo hèn, không có lấy một tiếng
tăm, không có địa vị gì trong xã hội cả,
một người quá tầm thường! Như thế,
từ lý lịch gia đình đến nghề nghiệp và
địa vị xã hội, tất cả rõ ràng như ban
ngày. Họ quá biết về Ngài. Điều này đã
trở thành chướng ngại cho họ tin Ngài là
Đấng Thiên Sai. Vì thế, họ nhạo cười
Ngài, không đón nhận Ngài, quay lưng lại với
cả Thiên Chúa, Đấng sai Ngài đến, quay lưng
lại với sứ mạng Cứu Thế mà Thiên Chúa
uỷ thác. Do đó, một lần nữa người
đồng hương đã chứng tỏ thái độ
kiêu ngạo, phản loạn chống lại Thiên Chúa.
Đầy cũng là hình ảnh biểu trưng cho con
người thời đại.
Ở đây Thánh Marco cho thấy thái độ của
dân làng Nagiareth đối với Chúa Giêsu như thái độ
chung của loài người. Ngài là nạn nhân của
chủ nghĩa lý lịch như Ngài đã tuyên bố sau
thái độ này: " Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì
cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa
đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi" (Mc
6, 4). Những người đồng hương, bà con
của Ngài đã không muốn trở thành bà con đích
thật của Ngài nhờ lòng tin, không muốn nhìn nhận
Ngài là Đấng Thiên Sai, là Vị Cứu Tinh.
Người Công Giáo nhờ Bí tích Rửa tội, chúng ta
là những người đồng hương mới
của Chúa Giêsu. Chúng ta trở thành anh em của Chúa Giêsu
trong quyền năng Chúa Thánh Thần. Có thể, chúng ta
chẳng còn nhận ra sự khôn ngoan của Chúa trong Phúc âm,
trong Lời Ngài, trong quyền năng cứu độ
của Chúa trong Giáo Hội và các Bí tích. Rất có thể,
chúng ta đã và đang đi tìm sự khôn ngoan, tìm ơn
cứu độ ở những người khác, nơi
khác. Khi đó, chúng ta làm như thể Chúa Giêsu cũng
chỉ là bác thợ mộc làng Nagiareth không hơn không kém, một
người Do Thái của thế kỷ thứ nhất.
Phúc âm hôm nay một lần nữa mời gọi chúng ta xác
định lập trường, thái độ của mình
đối với Đức Giêsu Kitô. Đừng đánh
giá người ta theo cái nhìn định kiến, theo cái nhìn
lý lịch, càng không thể nhìn Đức Giêsu bằng con
mắt giống như người Do Thái năm xưa.
Thiên Chúa đến chia sẻ thân phận nghèo hèn của con
người nơi Đức Giêsu Nagiareth. Thiên Chúa đã
mạc khải tình thương và ơn cứu độ
của ngài không phải ở bề ngoài, không ở giàu sang
danh vọng, càng không giống theo kiểu lý lịch của
con người nhưng ở trong người nghèo khổ,
trong người bị bỏ rơi...
Ở đây niềm tin mời gọi chúng ta phải
vượt qua dáng vẻ bề ngoài để đạt
tới mầu nhiệm thâm sâu bên trong của Chúa Giêsu. Ngài
là Đấng Thiên Sai, là Vị Cứu Tinh, là Đấng cứu
chuộc nhân loại có một không hai trong thế giới.
Với cuộc khổ nạn và phục sinh của mình,
Chúa Giêsu Kitô đã nói lên tiếng nói cuối cùng của Thiên
Chúa tình yêu đối với nhân loại, đối
với mọi người, kể cả những kẻ
chống đối, kẻ phản bội tình yêu Ngài. Cái
chết của Chúa Giêsu trên thập giá không phải là
một thất bại nhưng là một chiến thắng,
chiến thắng của tình yêu, là quyền năng của
Thiên Chúa được tỏ hiện trong sự hèn
yếu của con người
Chúng ta có quyền trách dân làng Nagiareth quá vội vàng
hoặc tiếc thay cho họ vì họ đã bỏ lỡ
cơ hội ngàn vàng. Nhưng nếu suy nghĩ kỹ, chúng
ta sẽ tự trách mình, và còn tiếc nuối biết bao
cơ may trong đời chúng ta đã đánh mất vì quan
niệm hay cái nhìn hẹp hòi của chúng ta. Chúng ta kiểm
điểm về cách chúng ta phán đoán và đánh giá
trị người khác, chúng ta cũng đã nhiều
lần phán đoán hay đánh giá người khác hoặc
vội vàng, hấp tấp, hồ đồ, hoặc không
trung thực vì thành kiến, vì tự ái, vì ganh tị,
đôi khi còn bài bác, dèm pha nữa. Chúng ta hãy kiểm
điểm và sửa chữa lại tật xấu này
để mối tương giao của chúng ta với
mọi người được tốt đẹp
hơn. Hơn nữa, thành kiến là một tâm trạng
thiên lệch rất tai hại, là một sự yên trí, phán
đoán mọi người mọi vật theo những quan
niệm làm sẵn, có sẵn trong đầu óc, nhất là
khi những tư tưởng có sẵn đó lại sai
lạc, thì có thể đưa đến những hậu
quả không hay, sai lầm hoặc nguy hại. Chẳng
hạn, yêu nên tốt, ghét nên xấu: "Yêu nhau yêu cả
đường đi. Ghét nhau ghét cả tông chi họ
hàng". Lòng chúng ta có khuynh hướng mạnh về
điều gì, thì mắt chúng ta hay tìm, trí chúng ta hay
tưởng và rồi chúng ta phán đoán người khác
cũng giống như chúng ta và hơi chút là chúng ta đoán
về đàng đó liền. Chúng ta thường to
tiếng lên án lối sống phô trương bên ngoài.
Nhưng trên thực tế, chúng ta lại hay căn cứ
vào những cái bên ngoài mà đánh giá thiên hạ. Đánh giá
một người theo bên ngoài có thể đúng nhưng
cũng có thể sai lầm. Hẳn chúng ta cũng không quên
câu nói: "Tốt gỗ hơn tốt nước
sơn", "Xanh vỏ mà đỏ lòng". Cho nên,
đánh giá một người mà chỉ căn cứ vào bề
ngoài có thể là nông nổi, thiển cận và nguy hiểm.
Tóm lại, dân làng Nagiareth đã không nhận ra Chúa Giêsu là
Đấng cứu tinh. Vì thế, chúng ta phải loại
bỏ tất cả những gì là thành kiến về tha
nhân, để có được một cái nhìn đúng
đắn hơn, một nhận xét chân thành hơn,
một phán đoán khách quan hơn, và một đời
sống yêu thương cởi mở hơn.
Lạy Chúa Giêsu, Chúa là
Thiên Chúa của chúng con. Chúng con tin mạnh mẽ và hoàn toàn
tín thác vào Chúa. Xin Chúa giúp chúng con can đảm loại
bỏ thành kiến, loại bỏ quan niệm đánh giá và
hành động theo cái nhìn bề ngoài để chúng con luôn
nhìn nhận giá trị đúng mức những gì Chúa
thương dành cho chúng con và để chúng con nhìn thấy
những giá trị cao quý nơi tha nhân. Amen.
|