Anh em hãy yêu thương
nhau - ViKiNi
(Suy niệm của Lm. Giuse Vũ Khắc
Nghiêm – trong ‘Xây Nhà Trên Đá’)
Lời Chúa hôm nay cho chúng ta thấy
Thiên Chúa là nguồn gốc tình yêu. Con người muốn
được Thiên Chúa thương yêu, con người phải
biết thương yêu nhau như Thiên Chúa đã yêu
thương ta. Thánh Gioan đã quả quyết: “Tình
thương bắt nguồn từ Thiên Chúa”.
1. Khi Thiên Chúa dựng nên Evà, thì Adong nói “nàng là
xương tự xương tôi, thịt là thịt tôi” (St.
2, 23). Tình yêu đồng loại chớm nở
từ đó. Từ lúc Thiên Chúa dựng
nên hai người, hai người đã chân thành
thương yêu nhau như chính mình, coi nhau như một
xương một thịt. Ngày nay chúng
ta thường nói “đồng bào ruột thịt”.
Đồng bào nghĩa là cùng chung một
bào thai sinh ra, đồng một nguồn gốc, một
máu mủ, ruột thịt. Nói khác đi, ta nhận
nhau như chính mình.
Nhưng thảm hại thay, tình thương
một xương một thịt đó chẳng được
bao lâu, khi con người sa ngã. Thiên Chúa đến hỏi, thì Adong đã đổ
lỗi cho Evà (St. 3, 12). Mọi tội lỗi
đã trút đổ lên đầu nhau, còn mình vô tội.
Lúc này, không còn phải là một nữa, mà là
hai, không còn xương tự xương tôi, thịt là thịt
tôi. Nó đã tách rời nhau, xa lìa nhau.
Một kẻ là tội phạm, một kẻ rửa tay. Hai kẻ đối kháng
nhau, thù ghét nhau. Trong cảnh gia đình chia rẽ, oán hận
nhau, con cháu trở thành kẻ thù nhau: Cain đã giết em
mình là Abel. Esau đã thù Giacob. Các con Giacob
đã bán em là Giuse sang Ai cập. Bao lâu tình yêu
chỉ bắt nguồn từ xương thịt bấy
lâu còn chia rẽ, hận thù.
2. Ban đầu, Thiên Chúa trao ban tình yêu của
Ngài trực tiếp cho loài người, nhưng đã thất
bại, loài người không thể thương yêu nhau
như Thiên Chúa yêu thương con người. Lần này,
Thiên Chúa nhờ chính Con Một Ngài là Đức Giêsu thông
truyền tình yêu Thiên Chúa cho loài người: “Chúa Cha đã
yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh
em như vậy” để “anh em hãy yêu thương nhau
như Thầy đã yêu thương anh em”. Tình yêu của
Chúa Cha truyền sang Chúa Con, và Chúa Con truyền
sang chúng ta, như thế, tình yêu này mang bản chất Thiên
Chúa, chứ không mang tính xương thịt như ban đầu
nữa. Chúa Con đã thể hiện tình yêu Thiên Chúa để
chúng ta noi gương Chúa Con mà yêu thương nhau.
Thứ nhất, Chúa Con đã thể hiện
tình yêu Thiên Chúa bằng tuân giữ lệnh truyền của
Chúa Cha, thực thi giới răn của Chúa Cha: “Thầy
đã tuân giữ giới răn của Cha Thầy và ở
trong tình thương của Ngài”. Vì thế chúng ta muốn ở
trong tình thương của Thiên Chúa, chúng ta phải giữ
giới răn của Ngài: “Nếu anh em giữ giới
răn của Thầy, anh em sẽ ở trong tình
thương của Thầy”.
Thứ hai, Đức Giêsu
đã thể hiện tình yêu Thiên Chúa bằng hy sinh mạng
sống mình để cứu độ chúng ta. Người đã dám gánh tội của chúng ta,
đã chịu chết đền tội cho chúng ta. Người không trút tội lỗi của chúng ta
lên đầu chúng ta. Đây là thứ tình yêu rộng
lượng tha thứ, vô cùng lớn lao,
quảng đại: “Không ai có tình thương lớn
hơn tình thương của người hy sinh mạng sống
mình cho bạn hữu”.
Con Thiên Chúa vô cùng cao cả đã yêu
thương chúng ta đến cùng tận, còn chúng ta là đồng
bào, đồng phận xương thịt với nhau, sao
không dám hy sinh cái thân phận hèn hạ của mình cho nhau? Chỉ có hy sinh cho nhau, chúng ta mới biết mình ở
trong tình yêu của Thiên Chúa.
Thứ ba, Đức Giêsu đã thể hiện
tình yêu Thiên Chúa bằng tình yêu chọn chúng ta làm bạn hữu
của Người: “Thầy không gọi anh em là tôi tớ
nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Còn anh em, Thầy gọi anh em là bạn hữu”.
Thực sự, chúng ta không thể
nào đáng là tôi tớ của Thiên Chúa. Chúng
ta vừa là loài thụ tạo, vừa kém hơn loài thụ
tạo, vì đã phạm tội, xúc phạm đến
Đấng tác tạo nên ta. Mọi loài thụ tạo
đều vâng phục Thiên Chúa một cách triệt để
theo một trật tự hoàn hảo.
Vĩ đại như tinh tú, mặt trời, mặt
trăng đã tuân theo lệnh Thiên Chúa sắp
đặt xoay vần, không hề sai trái. Nếu
chúng sai trái, loài người và muôn vật bị tiêu hủy.
Còn chúng ta đã không vâng lệnh Thiên Chúa,
đáng lẽ chúng ta đã bị tiêu diệt. Làm sao dám làm bạn hữu của Người.
Chỉ vì Thiên Chúa yêu thương chúng ta đã
cho chúng ta được vinh dự vô cùng đó. Noi
gương Đức Giêsu, chẳng những chọn mọi
người làm bạn hữu của ta, mà còn phải tôn trọng
mọi người hơn ta, ta mới xứng đáng với
tình thương của Người, mới mong thu được nhiều kết quả và
đáng Chúa Cha nhận lời chúng ta nài xin.
Thánh Phêrô, đã noi gương Thầy Chí
Thánh, đến thăm nhà ông Cônêliô. Phêrô không kỳ thị
dân ngoại, không khinh thị quân Rôma xâm lăng,
như lối sống kỳ thị của truyền thống
Do thái, Phêrô kính trọng gia đình Cônêliô, đã đỡ
ông lên: “Xin ông đứng dậy, vì tôi cũng chỉ là
người phàm”. Còn ông Cônêliô, dù là một sĩ quan của
đế quốc Rôma vĩ đại,
là người cai trị dân, ông đã hạ mình xuống
“ra đón và phủ phục dưới chân Phêrô mà bái lạy”.
Trước những cử chỉ hy sinh bỏ mình đi,
hạ mình xuống và chân thành kính mến nhau như vậy,
làm cho người Do thái kinh ngạc, và Thiên Chúa đã yêu
thương các ông mà ban Thánh Thần tình yêu tràn trề xuống
cho Phêrô và gia đình Cônêliô, để nhận nhau làm bạn
hữu muôn thuở trong Đức Giêsu Kitô (Bài đọc
1).
Lạy Chúa Giêsu,
xin cho chúng con cảm nghiệm tình thương bao la của
Chúa, tình thương đồng hóa, đồng phận với
mọi người cùng khổ, tình thương hy sinh mạng
sống để cứu độ muôn dân.
Sao chúng con không biết
thương người như Chúa thương chúng con và mọi
người.
|