Ơn gọi phục vụ – Lm. Nguyễn Hữu An.
Chúa Nhật 4 Phục Sinh, Lễ Chúa Chăn
Chiên Lành, Ngày Thế Giới Cầu Nguyện Cho Ơn Thiên
Triệu. Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành chính là mẫu
gương tuyệt hảo cho mọi Ơn Gọi Phục
Vụ.
1. Chúa Giêsu là Mục tử nhân lành
Từ Abraham cho đến Môsê, Đavít, biết
bao Tổ Phụ Do thái đã từng là những người
chăn chiên. Từ kinh nghiệm của nghề chăn
chiên, họ đứng ra lãnh đạo dân tộc. Quan niệm
của họ về Thiên Chúa cũng dựa trên kinh nghiệm
đó nên họ gọi Thiên Chúa là Mục Tử và coi mình là
đoàn chiên của Ngài.
Các Ngôn Sứ thường dùng hình ảnh này
để nói về tương quan thân tình giữa Thiên Chúa
và dân của Người. Nhất là trong Sách Ngôn Sứ Êdêkien
chương 34, Sách Giôna chương cuối và Thánh Vịnh
23. Đặc biệt chương 10 Phúc Âm Thánh Gioan: Chúa Giêsu
là Mục Tử Nhân Lành, là Cửa chuồng chiên. Mục tử
và đàn chiên là một hình ảnh rất đẹp gắn
liền với dân du mục. Khác với hình ảnh những
đứa trẻ chăn trâu, chăn bò ở làng quê Việt
Nam, chúng
đi sau đàn vật. Người mục tử đi
trước đàn chiên, dẫn chiên đến đồng
cỏ xanh tươi, tìm suối mát cho chiên, dẫn về
đàn những con chiên lạc, bảo vệ chiên khỏi
thú dữ, biết từng con chiên một.
Chúa Giêsu là Mục Tử Nhân Lành, mọi Kitô hữu
là đàn chiên của Chúa. Chúa ban cho đàn chiên sự sống
cách dồi dào, đó là sự sống đời đời.
Mỗi con chiên đều quý giá vô ngần đối với
Chúa. Người hy sinh mạng sống vì chiên. Mối
tương giao này giống như tương giao Chúa Cha và
Chúa Con, dựa trên sự hiểu biết riêng tư về
nhau tức là trên tình yêu.
Không những là mục tử, Chúa Giêsu còn là Cửa:
"Tôi là cửa cho chiên ra vào. Ai qua tôi mà vào thì sẽ
được cứu. Người ấy sẽ ra vào và gặp
được đồng cỏ". Câu trả lời
đó khẳng định Chúa Giêsu chình là Cửa Cứu
Độ.
Cánh cửa mở ra một chân trời mới:
Cánh cửa tương lai; Cánh cửa đại học; Thời
mở cửa; Bước qua ngưỡng cửa Hy Vọng;
Cửa Nước Trời. Tại sao Chúa Giêsu là Cửa Cứu
Độ? Bởi vì Ngài là trung gian duy nhất và trọn hảo
giữa Thiên Chúa và nhân loại. Ngài có vai trò thủ lãnh trong
sự thánh hoá. Ngài thông truyền giáo huấn Thiên Chúa. Ngài
đền tội và cầu khẩn cho nhân loại trước
mặt Thiên Chúa. Ngài thâu hợp toàn thể nhân loại và
vũ trụ cho Thiên Chúa. Khi nhập thể, Ngài thông truyền
ân sủng Thiên Chúa cho mọi chi thể. Bằng hy lễ Cứu
Độ Thập Giá trong tâm tình vâng phục yêu mến Chúa
Cha, Ngài lập nên công phúc cứu độ loài người.
Đức Giêsu Phục Sinh vinh quang mở đầu cho sự
giao hoà giữa Thiên Chúa và nhân loại đưa nhân loại
về với Thiên Chúa để dự phần đời
sống Thần Linh cách dồi dào phong phú. Như thế
Đức Giêsu là Cửa Cứu Độ duy nhất, là
người mở đầu, là Đấng hướng dẫn,
thông truyền ân sủng nên Người là Mục Tử Tốt
Lành vì đem lại sự sống phong phú và dư đầy
cho đàn chiên.
Kitô Giáo là đạo đi từ con người
tới Thiên Chúa. Đây quả thật là "Đạo bất
viễn nhân", không xa nhưng rất gần gũi với
con người. Bởi lẽ đạo ấy đi vào
chính giữa lòng đời, đã nhập thể vào chính cuộc
đời, làm men, làm muối, làm ánh sáng để biến
đổi lòng người, biến đổi trần thế.
Thánh Grêgôriô Cả nói rằng: Chúng ta đi
theo Chúa Giêsu là đi theo con đường cứu độ,
được nuôi dưỡng nơi đồng cỏ
xanh tươi muôn đời. Quả thế, đồng cỏ
của những người được chọn là chính
thánh nhan Thiên Chúa luôn hiện diện. Khi con người
không ngừng chiêm ngưỡng thánh nhan, lòng trí họ
được thoã thuê mãi mãi nhờ lương thực ban
sự sống. Vậy hãy tìm kiếm đồng cỏ này,
hãy làm cho lòng bừng cháy niềm khát khao những kho tàng trên
Trời.
2. Đức Giêsu vị Mục Tử hết mình phục
vụ đoàn chiên
Cả cuộc đời Đức Giêsu từ
khi nhập thể làm người đến chết và phục
sinh có thể tóm tắt cách đơn giản là phục vụ
đoàn chiên vì yêu thương. Đỉnh cao phục vụ
là thí mạng vì đoàn chiên. Việc gặp gỡ Người,
kết hợp với Người sẽ dần dần biến
đổi chúng ta trở nên những người phục vụ.
Mỗi người Kitô hữu đều có trách nhiệm
phục vụ anh chị em mình trong tư cách tham dự vào
trách nhiệm Mục Tử của Đức Giêsu.
Trong sứ điệp Ngày Thế Giới Cầu
Nguyện Cho Ơn Thiên Triệu năm 2003, Đức Thánh
Cha Gio-an Phao-lô 2 đã chọn chủ đề Ơn Gọi
Phục Vụ. Khởi đi từ Đức Kitô: Người
không đến để phục vụ,"nhưng để
phục vụ và trao ban mạng sống để cứu
chuộc nhiều người" (Mt 20, 28). Người
đã rửa chân cho các môn đệ và tuân phục
chương trình của Chúa Cha cho đến chết, chết
trên Thánh Giá (x. Pl 2, 8). Vì thế, Chúa Cha đã tôn vinh Người,
ban cho Người một danh hiệu mới và đặt
Người làm Chúa trên trời dưới đất (x. Pl
2, 9-11). Đức Thánh Cha xác định: Một cách huyền
nhiệm, ơn gọi phục vụ luôn là một ơn gọi
thông phần một cách rất riêng tư vào trong sứ vụ
cứu độ" (số 2). "Ơn Gọi Linh Mục
hoặc Ơn Gọi Tu Trì, bởi chính bản chất của
nó,luôn là những ơn gọi để quãng đại phục
vụ Thiên Chúa và người lân cận" (số 3).
Đức Thánh Cha đã từng nói rằng:
"Trong thời đại chúng ta, một thời đại
tuy đã bị tục hoá, giải thiêng nhưng vẫn
được thúc đẩy đi tìm sự thánh thiện;
một thời đại rất cần có những vị
thánh làm sáng tỏ sự hiện diện đầy yêu
thương và quan phòng của Thiên Chúa. Nhân loại đang
cần có những linh mục thánh thiện và những tâm hồn
được thánh hiến, họ là những người
ngày ngày sống hết mình cho Thiên Chúa, cho tha nhân, họ là
những bậc cha mẹ sống chứng nhân ngay trong bầu
khí gia đình nhờ ân sủng của bí tích hôn nhân, họ
là những người trẻ có kinh nghiệm gặp gỡ
Đức Kitô và được Người thu hút để
hướng dẫn anh chị em đồng loại tới
cội nguồn tin mừng" (Sứ Điệp Ngày Thế
Giới Cầu cho Ơn Thiên Triệu lần thứ 36).
Ngài gởi lời mời gọi thiết tha
đến các bạn trẻ: "Cha hy vọng các con có thể
biết cách lắng nghe tiếng Thiên Chúa mời gọi các
con phục vụ. Đó là con đường mở ra biết
bao hình thức của sứ vụ vì lợi ích của cộng
đoàn: từ các tác vụ được phong cho đến
các tác vụ khác nhau được thiết lập và
được nhìn nhận là những thừa tác vụ,
như dạy Giáo Lý, linh hoạt Phụng Vụ, giáo dục
giới trẻ và những diễn tả khác nhau về
đức ái" (Số 4).
3. Ai phục vụ Thầy, người ấy phải
theo Thầy
Một xã hội thiếu bóng dáng những
người sống đời tận hiến là một xã
hội thiếu lòng quãng đại, một xã hội bị
khủng hoảng về ý nghĩa cuộc sống. Chính sự
có mặt của những người sống đời tận
hiến phục vụ như là một nhắc nhở rằng,
con người có khả năng sống yêu thương, phục
vụ như Đức Kitô và sống quãng đại hy
sinh dấn thân cho người khác.
Những người trẻ lớn lên
thường lập gia đình, điều đó thật tốt
đẹp. Nhưng Chúa Giêsu vẫn muốn một số
người trẻ dâng hiến đời mình cho Chúa, ở
bên Chúa cách đặc biệt để được sai
đi. Vì thế Đức Thánh Cha nhắn nhủ những
người trẻ "Lời mời gọi của Chúa Giêsu
vẫn còn vang vọng ngày hôm nay "Nếu ai phục vụ
Thầy, người ấy phải theo Thầy" (Ga 12,
26). Đừng e ngại đón nhận lời mời gọi
này. Chắc chắn các con sẽ gặp phải những
khó khăn hy sinh, nhưng các con sẽ hạnh phúc khi phục
vụ, các con sẽ là chứng nhân của niềm vui mà thế
gian không thể ban tặng. Các con sẽ là những ngọn
lửa sống động của một tình yêu vô biên và
vĩnh cửu. Các con sẽ nhận biết những phong
phú thiêng liêng của chức vụ Linh Mục, quà tặng
và mầu nhiệm thần linh" (Số 5).
Người sống đời tận hiến
chấp nhận hy sinh quyền được lập một
tổ ấm. Họ dâng tình yêu lứa đôi cho một tình
yêu cao hơn trong Ơn Gọi Tu Trì để có thể yêu
mãnh liệt và bao la hơn. Đức Thánh Cha khẳng định:
"Họ không tìm kiếm những lợi lộc vị kỷ,
nhưng hiến mình cho kẻ khác, khi cảm nghiệm niềm
vui của tính nhưng không qua việc hiến tặng bản
thân" (số 4).
Người đi tu là người muốn
nên trọn lành, muốn đạt đến đỉnh
cao của sự toàn thiện. Cũng tựa như người
leo núi, muốn có ánh sáng thì phải lên cao. Để lên cao
phải vất vả, nhiều khi phải leo lên những
sườn dốc cheo leo. Leo núi là một cuộc mạo
hiểm. Đó không phải là một cuộc dạo
chơi nhàn hạ. Nó đòi hỏi sức khoẻ, sức
chịu đựng dẻo dai, tài khéo léo và nhất là sự
can đảm. Đời sống tu trì cũng vậy. Nó
đòi hỏi một sức khoẻ tinh thần, thể
xác, sự khôn ngoan, nhẫn nại, lòng can đảm, sức
chịu đựng bền bỉ. Nếu không người
ta sẽ sợ hãi chóng mặt, dừng lại và rút lui.
Đổi lại, người leo núi được hưởng
những niềm vui mà người khác không biết đến.
Đó là, được ở trong ánh sáng không bao giờ tắt,
được chiêm ngưỡng cảnh trời đất
bao la hùng vĩ, cảnh mây bay lững lờ tận dưới
xa chân mình, càng leo những núi cao càng khám phá ra muôn vàn những
đỉnh núi khác.
4. Cầu nguyện cho những người Mẹ
Ơn Gọi Tu Trì là ân huệ đến từ
Thiên Chúa. Gia đình là Chủng Viện đầu tiên, Dòng
Tu đầu tiên ươm mầm ơn gọi phát triển.
Các bậc cha mẹ là những người phát hiện và
vun trồng cho Ơn Gọi lớn lên, trổ sinh hoa trái.
Bài Tin Mừng hôm nay đặc biệt thích hợp
cho các người Mẹ. Giống như người mục
tử, giống như Chúa Giêsu, một bà mẹ luôn có mối
tương giao gần gũi sâu sắc với đàn con
cái. Người Mẹ yêu thương chăm sóc từng
đứa con, tuỳ tính tình mỗi đứa để
có cách giáo dục thích hợp. Không gì mà người Mẹ
không làm để bảo vệ con khỏi nguy hiểm. Bà sẵn
sàng chấp nhận mọi gian khổ để tìm kiếm
đứa con lầm đường lạc lối trở
về.
Ơn Gọi Tu Trì thường do người
Mẹ phát hiện và dìu dắt từng bước. Hầu
như Linh Mục nào cũng giống Mẹ và rất kính
yêu Mẹ của mình. Tấm lòng người Mẹ bao la
như biển cả. Trái tim người Mẹ nhân hậu
bao dung như đất trời. Bởi vậy Ngày Thế
Giới Cầu Cho Ơn Thiên Triệu cũng cần dành lời
cầu nguyện đặc biệt cho mọi người
mẹ trên thế giới. Xin cho mọi người mẹ
luôn sống vai trò Mục Tử Nhân Lành với con cái và luôn
biết quảng đại dâng con mình cho Chúa, cho Giáo Hội
trong Ơn Gọi Phục Vụ.
|