Suy
Niệm Chúa Nhật III Mùa Chay – Năm
B
Đoạn Tin mừng hôm nay kể
lại câu chuyện Đức Giêsu đánh
đuổi những người buôn bán ra
khỏi sân đền thờ Giê-ru-sa-lem. Lý
do Ngài làm như vậy là vì: Đền
thờ là nơi tôn nghiêm, Đền
thờ là nơi Thiên Chúa ngự trự,
Đền thờ là nơi dành để
dân thập phương qui tụ lại để
cầu nguyện và dâng tiến lễ vật
cho Thiên Chúa nhưng người Do thái
đã biến thành nơi buôn bán.
Thật
vậy, từ thời Cựu ước, dân
Thiên Chúa đã đặt niềm tin
vào sự hiện diện của Thiên Chúa
nơi Đền Thờ. Niềm tin đó dựa
vào những sự kiện sau đây:
Sự
kiện thứ nhất là giấc mơ của
tổ phụ Gia-cóp tại Bết Ên: Sau
khi ra khỏi Bơ-e Se-va và đi về Kha-ran,
Gia-cóp đến một nơi kia và nghỉ
đêm tại đó vì mặt trời
đã lặn. Gia-cóp lấy một hòn
đá để gối đầu và nằm
ngủ ở đó. Gia-cóp chiêm bao thấy
một chiếc thang dựng dưới đất,
đầu thang chạm tới trời, trên đó
có các sứ thần của Thiên Chúa
lên lên xuống xuống. Thiên Chúa
đứng bên trên thang và hứa với
ông nhiều điều: ban đất cho ông,
dòng dõi ông đông đúc như
sao trên trời, sẽ ở với ông, gìn
giữ ông…(x. St 28, 10-22). Sau giấc mơ,
tổ phụ Gia-cóp đã thốt lên
rằng: “Quả thật, có
ĐỨC CHÚA ở nơi này mà tôi
không biết!”; “Nơi này đáng
sợ thay! Đây là nhà của Thiên
Chúa, là cửa trời, chứ không
phải là gì khác.”;
Sự
kiện thứ hai là Nhà xếp: Sau khi giải
phóng dân Do thái khỏi ách nô
lệ Ai-cập, ông Mô-sê được
lệnh bởi trời dựng Nhà xếp tức
là thánh đường di động để
dành riêng cho Thiên Chúa. Thiên Chúa
luôn luôn hiện diện trong Nhà xếp
để đồng hành với dân Người.
Cho nên, ông Mô-sê mới khẳng định
rằng: “Phải, có dân
tộc vĩ đại nào được thần
minh ở gần, như ĐỨC CHÚA, Thiên
Chúa chúng ta, ở gần chúng ta, mỗi
khi chúng ta kêu cầu Người?” (Đnl
4,7);
Sự
kiện thứ ba diễn ra tại Đền Thờ
Giê-ru-sa-lem: Khi Sa-lo-mon vừa cung hiến thánh
đường Giê-ru-sa-lem mà ông đã
xây xong, ông truyền đem Hòm bia giao
ước vào Đền thờ thì có
áng mây sà xuống bao phủ nơi cực
thánh, hình ảnh đó là dấu
chỉ Thiên Chúa ngự xuống giữa
dân Người (x. 1V 8,10-11).
Tuy
nhiên, Bết Ên, Nhà xếp hay Đền
thờ Giê-ru-sa-lem chỉ là hình bóng
của Nhà thờ (Thánh đường)
công giáo ngày nay. Người công
giáo tin tưởng có Chúa ngự thật
trong Nhà thờ. Vì nơi Nhà thờ
đã được làm phép hay cung
hiến luôn có cất giữ Thánh Thể,
tức là có Đức Giêsu hiện
diện cả nhân tính lẫn thần tính.
Vì
sự hiện diện của Chúa nơi Nhà
thờ nên người giáo giáo luôn
gắn bó với Nhờ thờ. Hầu hết
các sinh hoạt quan trọng trong cuộc đời
của người công giáo đều diễn
ra tại Nhà thờ: Khi mới sinh ra, chúng
ta được cha mẹ đem đến Nhà
thờ để lãnh nhận Bí tích
Rửa tội, trở thành con cái Thiên
Chúa. Khi đến tuổi khôn, chúng
ta được học giáo lý và
lãnh nhận Bí tích Giao hòa cũng
tại Nhà thờ. Sau khi lãnh nhận Bí
tích Giao hòa lần đầu chúng ta
được lãnh nhận Bí tích
Thánh Thể. Từ đó, chúng ta có
thể đến Nhà thờ hằng ngày
để tham dự thánh lễ Misa và lãnh
nhận Mình Thánh Chúa. Khi đến
tuổi trưởng thành, chúng ta được
lãnh nhận Bí tích Thêm sức với
đầy đủ bảy ơn cả của
Chúa Thánh Thần cũng tại nhà
thờ. Các anh chị đến tuổi lập
gia đình cũng đem nhau đến nhà
thờ để thề nguyền chu toàn các
bổn phận vợ chồng, cha mẹ trước
mặt Thiên Chúa và Hội Thánh.
Những người sống đời dâng
hiến được cam kết với Chúa
và Giáo hội bằng một nghi thức
truyền chức hay khấn dòng cũng được
diễn ra tại Nhà thờ. Khi kết thúc
cuộc đời trần thế, mỗi người
công giáo cũng được đem đến
Nhà thờ để được linh mục
dâng thánh lễ và cử hành các
nghi thức sau hết.
Ngoài
ra, Nhà thờ là nơi người công
giáo có thể đến để thi hành
những nhiệm vụ khác liên quan đến
phần rỗi đời đời, đó là
việc thờ phượng Thiên Chúa. Thờ
phượng Thiên Chúa không chỉ mang
tính riêng tư mà còn mang tính
tập thể, cộng đoàn. Vì Nhà
thờ là nơi thích hợp nhất để
cầu kinh, ca hát, xin ơn, cảm tạ, chúc
tụng Thiên Chúa. Vì Nhà thờ là
nơi chúng ta được bồi dưỡng
bởi ơn trên bằng việc cầu nguyện
và lãnh nhận các Bí tích. Vì
Nhà thờ là nơi chúng ta được
nghe Lời Chúa, được nghe giảng dạy
để mọi người hiểu đúng
giáo lý và sống tốt bổn phận
của mình. Vì Nhà thờ là nơi
chúng ta được sống hiệp thông
với Thiên Chúa và liên kết với
mọi thành viên trong cộng đoàn
xứ đạo và trong Giáo hội.
Chính
vì Nhà thờ là nhà của Chúa,
là nơi Chúa ngự và là nơi
diễn ra các sinh hoạt quan trọng trong cuộc
đời người kitô hữu nên Nhà
thờ rất cần thiết. Thông thường,
mỗi giáo xứ, giáo họ đều
có một Nhà thờ hay nhà nguyện.
Nhà thờ hay nhà nguyện thường
được xây dựng nên bởi công
sức của mọi thành phần trong giáo
xứ. Người công giáo thường
rất quảng đại trong việc đóng
góp công của để xây dựng
Nhà thờ. Không những nhiệt tình
khi xây dựng mà họ còn ra sức
bảo vệ Nhà thờ có khi bất chấp
cả tính mạng. Đúng như thánh
vịnh : “Lòng nhiệt
thành lo việc nhà Chúa làm hao tổn
thân tôi” (Tv 68.10).
Tuy
nhiên, trong thực tế không phải ai cũng
có tinh thần đóng góp công của
để xây dựng Nhà thờ hay nhiệt
thành trong việc bảo vệ Nhà thờ.
Đó là điều mà mỗi người
công giáo chúng ta phải xét mình
lại. Nếu ngày hôm nay, Đức Giêsu
đến một số các Nhà thờ
công giáo chắc chắn Ngài cũng sẽ
nỗi nóng và xua đuổi nhiều người
ra khỏi Nhà thờ hay khuôn viên Nhà
thờ. Đó là thái độ của
những người xả rác bừa bãi
trong khuôn viên hay thậm chí trong Nhà
thờ. Đó là thái độ của
những người cố tình ngồi ngoài
nhà thờ để tham dự thánh lễ
trong khi bên trong nhà thờ vẫn còn
nhiều chỗ. Đó là thái độ
thiếu tôn kính của nhiều người
khi vào Nhà thờ: đứng ngồi không
ngay ngắn, nói chuyện riêng, nghe điện
thoại, quay fim chụp hình và làm
những việc riêng khác đang khi tham dự
thánh lễ. Đó là chưa nói
tới hiện tượng phá nhà thờ
bởi các nhà chức trách tại một
số nước thiếu tự do tôn giáo
đây đó trên thế giới như
tại Trung quốc.
Trên
đây, chúng ta đề cập đến
ngôi Nhà thờ vật chất. Nhưng có
một Đền thờ quan trọng hơn Nhà
thờ vật chất rất nhiều đó
là tâm hồn của mỗi người
chúng ta. Tất cả các Nhà thờ
vật chất được xây dựng nên
đều nhằm mục đích giúp ích
cho đền thờ tâm hồn. Thật vậy,
khi lãnh nhận Bí tích Rửa tội,
mỗi người chúng ta trở thành đền
thờ của Chúa Thánh Thần. Thánh
Phaolô nói: “Nào
anh em chẳng biết rằng anh em là đền
thờ của Thiên Chúa, và Thánh
Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao?”(1Cr
3,16). Tuy nhiên,
cũng như nhiều Nhà thờ bị tàn
phá bởi con người, nhiều Đền
thờ tâm hồn cũng đang bị tục
hóa trở thành nơi tôn thờ Ma
quỷ. Đó là những người ham
mê tiền của nên tham ô, tham nhũng,
chiếm đoạt tài sản của người
khác. Đó là những người
tham quyền, nên bất chấp mọi thủ
đoạn kể cả giết người để
đạt được mục đích. Đó
là những người ham mê sắc dục
nên đã bán rẻ thân xác
của mình cũng như làm hại thân
xác của tha nhân. Và nhiều hình
thức khác tương tự đang làm
tục hóa Đền thờ của rất
nhiều tâm hồn.
Chính
vì thế, mỗi người chúng ta hãy
tự xét mình để quyết tâm
gìn giữ Đền thờ tâm hồn
bằng cách giữ gìn thân xác
sạch sẽ và tâm hồn sạch tội,
nhất là tội trọng. Vì khi phạm
tội trọng tức là chúng ta đuổi
Thiên Chúa ra khỏi tâm hồn mà
rước Ma quỷ vào. Để bảo vệ
đền thờ tâm hồn cần phải
tuân giữ lề luật của Thiên Chúa,
đó là Mười điều răn,
Cựu ước gọi là “Thập Giới”.
Đó là điều mà Thiên Chúa
đã ban bố cho Môi-sê và ông
đã truyền lại cho dân chúng
rằng: “Ngươi
không được thờ thần nào khác
trước mặt Ta. Ngươi đừng lấy
danh Chúa, Thiên Chúa ngươi, mà
lường gạt, vì Chúa không thể
không trừng phạt kẻ nào lấy danh
Người mà lường gạt. Ngươi
hãy nhớ thánh hoá ngày Sabbat.
Ngươi hãy tôn kính cha mẹ, để
ngươi được sống lâu dài
trong xứ mà Thiên Chúa sẽ ban cho
ngươi. Ngươi chớ giết người;
chớ phạm tội ngoại tình; chớ
trộm cắp; chớ làm chứng dối hại
anh em mình; chớ tham lam nhà của kẻ
khác; chớ ham muốn vợ bạn hữu,
tôi tớ nam nữ, bò lừa và bất
cứ vật gì của bạn hữu.”
(x. Xh 20, 1-3. 7-8. 12-17).
Xin
cho tất cả mỗi người chúng ta
luôn biết đóng góp công của
xây dựng, tu sửa và bảo vệ Nhà
thờ vật chất. Đồng thời, xin cho
mỗi người chúng ta luôn biết tôn
trọng tâm hồn của mình là Đền
thờ của Thiên Chúa bằng cách
năng đến Nhà thờ cầu nguyện,
tham dự thánh lễ và lãnh nhận
các Bí tích. Amen.
Lm.
Anthony Trung Thành
|